Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1811 - Bản Ngã Chân Ý (2)

“Đạo hữu, thì ra là ngươi.”
Giọng nói của Tinh Thần Tuyệt Đối ôn hòa nhẹ nhàng, thiên về khuynh hướng nữ tính, ẩn chứa nhịp điệu không thể giải thích được, hắn ta đã nhìn thấu phân thân của Bạch Đông Lâm.
“Tiện tay mà thôi.”
“Đa tạ!”
Bạch Đông Lâm mỉm cười gật đầu, danh tiếng lẫy lừng mà bản tôn đạt được cũng khá hữu dụng.
Bạch quang hội tụ và ngưng kết thành một bàn tay to lớn, nhẹ nhàng đánh ra đã phá vỡ khí tức phong tỏa của bàn tay xương Tai họa đen tối, chỉ búng tay một phát đã đánh cho hiệu cầm đồ bay ra ngoài, xuyên thủng thời không thứ nguyên rồi rơi thẳng vào vũ trụ nguyên sơ.
Mỗi một lần Chư Thiên Đạo Diễn, Tai họa đen tối đều sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế đến đây phá hoại, đây đã là thông lệ, đông đảo Bỉ Ngạn tồn tại trong Chư Thiên Thái Hạo đã chuẩn bị từ sớm, ngay lúc lối đi thời không được mở ra, bên phía họ đều có Bỉ Ngạn tiến lên đối phó.
Bạch Đông Lâm biết rõ điểm này, Tin Tức Chi Nguyên đã sớm thông suốt giúp hắn, thế nên không cần phải lo lắng, còn trăm vạn năm nữa mới đến lúc bộc phát xung đột triệt để.
Lúc này, hắn chuyên tâm vào việc đột phá, với bối cảnh của hắn, một khi bước vào Bỉ Ngạn, sự uy hiếp đến từ những Tai họa đen tối này cùng lắm chỉ như gà đất chó sành thôi, hắn chỉ cần dùng một tay là có thể trấn áp ngay.
......
“Ý thức bản ngã, tương trợ lẫn nhau, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.”
“Lực của tha ngã, vô tận phân thân, thần ngã tư duy, chồng chất vô hạn.”
“Bản thân có thể nhìn thấy vĩnh hằng giữa sinh diệt, siêu ngã đạt thành bất diệt bên trong hư thực!”
Bế quan chín trăm vạn năm, theo thời gian tăng dần, không biết bao nhiêu Diễn kỷ đã trôi qua.
Ý thức của Bạch Đông Lâm chìm trong vô vàn hư ảo, trôi nổi mông lung, ngộ ra Bản Ngã Chân Ý huyền diệu khó giải thích.
Răng rắc!
Âm thanh vỡ vụn không biết nguồn gốc và vô hình đột ngột vang lên ở sâu bên trong ý thức, Bạch Đông Lâm chỉ cảm thấy ý thức chợt nhẹ bẫng, như thể muốn thoát ra khỏi thân xác, nhẹ nhàng bay lên đến chỗ cao vô tận.
Hắn nhìn thoáng qua, vậy mà lại nhìn thấy Chư Thiên Đại Tuyền Qua đen trắng đan xen lẫn nhau mờ nhạt dần, đồng thời, trong điểm sáng chư thiên tựa trời sao vô tận kia như có đông đảo ánh mắt nhìn lại, đối diện với ánh mắt của hắn từ xa.
Trạng thái huyền diệu như thế chỉ kéo dài trong một thoáng, kế đó ý thức chìm xuống và lần nữa trở lại cơ thể.
“Ý thức thanh thản, không nhiễm một hạt bụi, không bẩn không uế, không bao giờ sa đọa, hiểu rõ Bản Ngã Chân Ý!”
Bạch Đông Lâm chậm rãi mở hai mắt ra, bên trong thần điện tối tăm hệt như vũ trụ tinh hà lấp lánh, chầm chậm xoay chuyển, thâm sâu vô ngần.
“Ý chí bát cảnh, từ không sinh có!”
Hắn xòe lòng bàn tay ra rồi hơi chuyển động ý nghĩ một chút, lập tức có một không gian to lớn được mở rộng trong lòng bàn tay. Trong hư vô tuyệt đối, một thế giới đại thiên đỉnh cao có đường kính vượt ngang tỷ tỷ năm ánh sáng xuất hiện từ hư không.
Đơn độc một mình, không có tiêu hao, chân chân thực thực hình thành bên trong thế giới hiện thực từ hư vô ảo tưởng.
“Quả là lực lượng thần kỳ!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lộ ra tia kinh ngạc, loại cảm giác kỳ diệu huyền bí khó giải thích này như thể bản năng trời sinh, không theo bất kỳ đạo lý nào, cũng không có logic, cứ như một khi đạt đến cảnh giới thì sẽ có được.
“Từ không sinh có, Niệm sinh đại thiên.”
Nhìn chăm chú kỹ lưỡng thế giới đại thiên trong tay, cảm giác khó chịu duy nhất mà Bạch Đông Lâm cảm nhận được chính là khoảnh khắc ý thức bản ngã bị tiêu hao cực lớn, nhưng khi bất tử bất diệt quét qua thì hắn lại lập tức trở nên tràn trề năng lượng.
“Trước kia, ta có thể dùng ngón tay của mình để tạo ra các hạt va chạm và tạo ra vũ trụ thông qua hiệu ứng Kỳ điểm, nhưng vũ trụ như thế cực kỳ yêu ớt, thoắt cái sẽ biến mất, bản chất cực kỳ thấp. Nếu ta cố ý tạo ra một vũ trụ vận chuyển hoàn mỹ, nhất định phải bổ sung lượng lớn năng lượng vật chất và in dấu pháp tắc quy tắc…”
“Nhưng thứ gọi là từ không sinh có này lại hoàn toàn khác biệt, được chân chính hình thành từ trong hư vô, hết thảy năng lượng vật chất đều xuất hiện từ hư không, còn thứ duy nhất bị hao tổn cũng chỉ là ý thức bản ngã.”
“Nhưng nhờ vào ý thức lớn mạnh của ta, ngay cả khi không có bất tử bất diệt, ta cũng chỉ cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian là đã có thể khôi phục như lúc đầu, không cần nỗ lực nhưng đạt được kết quả cao, hoàn toàn vi phạm một số quy luật sắt thép, đây thật sự là...... sức mạnh thần kỳ vĩ đại!”
Bạch Đông Lâm tấm tắc lấy làm lạ, khi hắn cầm nắm đại thiên trong lòng bàn tay, tất thảy mọi thứ trong vũ trụ đều thay đổi theo ý niệm của hắn, thời gian được tăng tốc vô hạn, trong chốc lát, bên trong đại thiên đã vượt qua một vô lượng diễn kỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận