Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 200: Chuyến này không lỗ

Cảnh giới linh hồn của những tu sĩ khác quá thấp, thần niệm không thể xuyên qua tầng kim loại bao bọc để xâm nhập vào bên trong, mà Bạch Đông Lâm lại không nằm trong hàng ngũ này. Trong Thần Hải, linh hồn Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng, thi triển bí thuật đốt hồn. Linh hồn hắn lập tức hóa thành một ngọn đuốc kim sắc hình người.
Thần niệm như vực sâu biển lớn bị áp súc điên cuồng, đây là một kỹ xảo vô cùng cao thâm: hoá sợi thần niệm.
Thần niệm khổng lồ bị Bạch Đông Lâm nén thành một sợi tơ có tính xuyên thấu cực mạnh.
Cái này đã hoàn toàn bỏ qua phạm vi tính chất của thần niệm, dùng tính xuyên thấu kéo dài khoảng cách đến cực hạn. Kỹ xảo này cực kỳ thích hợp với tình huống hiện tại.
Cứ như vậy, dưới sự khống chế của Bạch Đông Lâm, sợi tơ thần niệm chỉ nháy mắt xuyên thấu qua chỗ dày nhất của tầng kim loại. Càng vào sâu trong hạch tâm ngôi sao thì mật độ càng kinh khủng hơn. Sợi thần niệm kéo dài đến một trăm km đã là cực hạn, nửa bước cũng khó mà tiến tiếp.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi, cho dù có phát hiện được tài nguyên hiếm có ở chỗ sâu hơn thì với thực lực của hắn thì trong vòng bảy ngày cũng rất khó mà đào vào tận đó được. Thăm dò vài chục km ở lớp ngoài là được rồi.
Sợi thần niệm bắt đầu di chuyển trong lớp ngoài, rời khỏi chỗ sâu thì khoảng cách kéo dài lại được tăng thêm. Bạch Đông Lâm thả lỏng tâm thần, bắt đầu tỉ mỉ cảm ứng khoáng vật ở lớp ngoài. Trừ khi là tài nguyên khiến hắn động lòng, nếu không thì Bạch Đông Lâm cũng lười động tay động chân.
Sau một canh giờ, Bạch Đông Lâm mở mắt. Lấy hắn làm tâm điểm, phạm vi dưới mặt đất mười km, bán kính năm trăm km đều đã được thăm dò xong xuôi. Đúng là đã tìm được mấy thứ tài liệu không tệ.
Suy nghĩ vừa thoáng qua trong đầu Bạch Đông Lâm, đạo khí Tử Triệu trong Huyết Hải đã rơi vào trong tay hắn.
Bạch Đông Lâm có chút ngượng ngùng nói:
“Tử Triệu, thiệt thòi cho ngươi rồi. Chờ ra khỏi bí cảnh sẽ chém thêm mấy tên để bồi thường ngươi nhé.”
Ong~ ong! Tử Triệu phát ra âm thanh vui vẻ.
Lấy thân phận đạo khí của Tử Triệu, giá trị của nó đã vượt qua toàn bộ bí cảnh Nguyệt Cung này. Thế mà bây giờ lại bị lôi ra để đào quặng, đúng là đã khiến nó chịu ấm ức rồi. Đây là do thực lực của hắn quá yếu, nếu không cứ trực tiếp hút hết chín hạch tâm ngôi sao này vào thế giới bản nguyên của Tử Triệu là được rồi, cần gì cần phí công như này chứ!
Suy nghĩ nhiều cũng vô ích, Bạch Đông Lâm vén tay áo lên mở màn, trước tiên thì chọn một mục tiêu nhỏ, đào trong chu vi trăm vạn mét vuông là được rồi!

Bảy ngày sau.
Bạch Đông Lâm tinh thần sảng khoái bước ra khỏi cánh cửa ánh sáng, rời khỏi bí cảnh quay về Trụy Nguyệt Khanh. Bảy ngày nay hắn liên tục đào khoáng, có đạo khí Tử Triệu trong tay nên cũng không hề tốn sức. Tài liệu quý giá ở lớp ngoài chín hạch tâm ngôi sao bị Bạch Đông Lâm vơ vét sạch sẽ, không còn tí gì.
Bạch Đông Lâm dùng ý niệm đảo qua vòng tay không gian, ý cười trong mắt càng đậm. Chuyến này không lỗ, mớ tài nguyên này cho dù là để lại cho bản thân dùng hay là cầm đi đổi lấy linh thạch, đan dược đều được. Túi căng phồng, Bạch Đông Lâm cảm thấy thắt lưng mình sắp ưỡn đến thẳng tắp luôn rồi.
Tuy ‘hội chứng sợ hãi thiếu hụt tài nguyên tu luyện’ đã hơi hơi giảm bớt khiến tâm tình hắn vui sướng nhưng tiếp theo còn có việc thoải mái hơn cần phải hoàn thành.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm khôi phục vẻ lạnh lùng, nhìn về phía âm Dương Ngũ Hành Khốn Trận đã hỗn loạn tưng bừng.
Trước khi Bạch Đông Lâm tiến vào bí cảnh thì đã khởi động khốn trận, bởi vì lo lắng sẽ ngộ thương tu sĩ Càn Nguyên giới ra khỏi bí cảnh sớm nên hắn không mở sát trận thứ hai. Tình huống bây giờ không lệch tí nào so với dự liệu của hắn.
Cảnh tượng trong Khốn trận chiếu vào Thần Hải Bạch Đông Lâm.
Ngoại trừ hơn một vạn tu sĩ Càn Nguyên giới giống như ruồi nhặng không đầu đảo quanh trong trận pháp ra thì còn có hơn hai ngàn tu sĩ thần bí mặc đồng phục hắc bào. Người trong Liên Minh Cổ Giới sẽ không mặc trang phục quỷ quái như vậy, còn có khí tức quen thuộc của hạt châu đen… không thể nghi ngờ gì, bọn họ chính là người của thế lực thần bí kia.
Đám người mặc hắc bào này có thực lực trung bình mạnh hơn tu sĩ Càn Nguyên giới, còn không thiếu tu sĩ Nguyên Thần đại viên mãn, tiếc là còn chưa đến Pháp Tướng Cảnh cho nên trước sau gì cũng không phá được trận pháp của hắn.
Đây mới là điểm quan trọng của vở kịch này. Đáy mắt Bạch Đông Lâm lóe lên hàn ý, hai tay bấm pháp quyết thao túng trận pháp thả tu sĩ Càn Nguyên giới ra ngoài. Đã có không ít quỷ xui xẻo đi dạo lung tung trong trận pháp, bất hạnh gặp phải đám hắc y nhân mà bỏ mạng rồi.
Trận pháp vận chuyển dị thường, trong nháy mắt đã hấp dẫn rất nhiều sự chú ý của các tu sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận