Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1396: Thiên kiêu Nhân Tộc! Cả thế giới vô song!

Thể tu đột phá Thập Cảnh cũng phải thai nghén thế giới Thể Nội, nhưng khác với khí tu chính là thể tu hóa thân thể thành vũ trụ, vô số hạt bản nguyên là Nhật Nguyệt Tinh Thần mà mở ra rất nhiều linh khiếu, lại là từng viên trói buộc tinh hải "trung tâm Siêu Giới", thậm chí là "trung tâm giới vực".
Hai người đều có ưu khuyết điểm, tạm thời không biểu hiện, nói khí tu này khai thiên tích địa, sáng tạo thế giới được tiến hành ở trong "Pháp tướng" bản nguyên nhất.
Bởi vậy có thể thấy được đột phá này nguy hiểm đến mức nào, chỉ cần vô ý chính là kết cuộc thân tử hồn tiêu, cái này còn khó khăn hơn Cửu Cảnh độ kiếp nạn Thần Ma nhiều, đây cũng là nguyên nhân thế gian có vố số Thần Ma nhưng Chúa Tể Thập Cảnh lại thưa thớt như thế.
Nói Đế Quân Minh Dự kia hao hết tâm tư lợi dụng cây Thế Giới nhét Cổ Giới vào trong cơ thể, chính vì tránh được kiếp nạn khai thiên.
Mặc dù hương pháp này khéo léo nhưng khi sử dụng thì kém xa "hạt giống thế giới", Minh Dự tính toán số lượng hàng ngàn năm thành quả vẫn còn kém một "hạt giống thế giới Tiểu Thiên".
Có thể tưởng tượng được, mười vị thiên kiêu này đạt được bao nhiêu tạo hóa, có thể nói, đột phá Thập Cảnh đã là ván đóng thành thuyền, hơn nữa một khi đột phá trong thời gian ngắn nhất sẽ thăng cấp thành Chúa Tể đỉnh phong nhất, có thể cùng một hàng với người câu cá, người trông mộ.
Lúc này, ánh mắt rất nhiều Thần Ma thậm chí là Chúa Tể nhìn về phía nhóm thiên kiêu đều xảy ra một chút biến hóa, đó là sự tham lam.
"Nhân Tộc! Vô địch! Nhân Tộc! Vạn thắng!”
"Thiên kiêu Nhân Tộc! Cả thế giới vô song!”
"Ồ... Rống rống rống!!”
Tâm tư quỷ dị của các cường giả không ảnh hưởng đến vô số sinh linh các nơi trong vũ trụ. Những chúng sinh nhỏ yếu nhất này, bọn họ cũng không hiểu hạt giống thế giới là gì. Bọn họ chỉ biết, nhóm thiên kiêu Nhân Tộc thắng, đánh cho thiên kiêu Yêu Tộc Dị Tộc hoa rơi nước chả.
Đơn giản thuần túy, ý chí tín niệm nóng bỏng, tiếng hoan hô gào thét vang vọng khắp trời đất, vượt qua bầu trời tinh không vô biên, bao phủ Vũ Trụ Biên Hoang.
Keng! Keng keng!
Ý chí trời đất có cảm giác, vì để chúc mừng mà chín tiếng chuông vang lên, ánh sáng vô tận buông xuống, đất nở hoa tiên, hương thơm hiếm thấy.
Thần quang lấp lánh hội tụ ngưng kết, hoặc hóa thành vương miện, hoặc hóa thành thần tọa, hoặc hóa thành đế bào...
Rất nhiều dị tượng, muôn vàn hoa màu, gắt gao bao bọc nhóm thiên kiêu, càng lộ ra uy tín Thần Ma, cảnh tượng như thế khiên chúng sinh hoan hô càng thêm cuồng nhiệt.
Ý chí của chúng sinh không chỉ dẫn động ý chí trời đất, ở chỗ sâu hơn có “ý chí chúng sinh” vô cùng vô tận bị Thanh Đồng Tiên Điện hấp thu, trải qua chuyển hóa khó hiểu tràn vào vùng đất không biết, một ý chí yếu ớt không trọn vẹn không chịu nổi được nó nuôi dưỡng, gắt gao thức tỉnh.
"Hừ! Thật là ồn ào!”
Chiến trường Vô Tận trong thời không mê loạn, hành cung liên miên phập phồng của Dị Tộc Yêu Tộc, một tiếng giận dữ quát từ trong thần điện đen kịt truyền đến.
Là người thống trị tối cao đến từ Biển Chết, Tử Thần ngưng kết mà thành trên thân thể Cửu U Chi Hải, gợn sóng hơi hơi nhộn nhạo, hiển nhiên tâm tình hơi xao động.
Hắn ta rất bất mãn, kể cả Dị Tộc và Yêu Tộc mới chỉ có hai thiên kiêu tiến vào mười vị trí đầu, thế lực Nhân Tộc lại chiếm cứ tám vị trí, chênh lệch này cũng quá lớn.
Không chỉ có hắn ta, các lãnh tụ Dị Tộc còn lại cũng nhíu mày, ánh mắt của bọn họ đương nhiên nhìn xa hơn.
Bọn họ có thể không quan tâm, thậm chí truyền thừa, hạt giống thế giới, có hay không cũng không sao cả, khiến trong lòng bọn họ hiện lên bóng ma chính là trong Nhân Tộc có bảy vị thiên kiêu, đều đến từ hiện thế, mà ba người còn lại là người ngủ say từ thời đại khác.
Điều đó nói lên điều gì?
Tin tức ẩn giấu với bọn họ mà nói vô cùng không ổn, thông qua điểm này có thể biết được, thời đại này, trời đất yêu thích thiên về Nhân Tộc.
Báo hiệu Nhân Tộc sẽ xưng trong bá kỷ nguyên mới!
“Đáng ghét!”
"Bảo vật trời đất, người có tài mới chiếm được chỉ là con kiến hôi, có tài đức gì cơ chứ!?"
Một bàn tay lớn che trời do Cửu U Chi Thủy hội tụ mà thành, từ trong thần điện thò ra, vượt qua không gian, nhấn tới phía thiên kiêu Nhân Tộc, bành trướng quanh quẩn là tử khí u ám, hiển nhiên là xuống tay độc ác, cũng không chỉ là muốn đoạt bảo, mà là muốn xóa bỏ thiên kiêu Nhân Tộc.
"Làm càn!!"
Bạch Đông Lâm lạnh lùng quát giận dữ, trong mắt lại hiện lên một ý cười mờ ẩn, vừa lúc, hắn cũng muốn ra tay đoạt lấy ba hạt giống thế giới khác, có người chủ động đưa đao, không thể tốt hơn!
Bước ra từng bước nhảy vọt duy độ, phát sau mà đến trước xuất hiện dưới bàn tay đen kịt.
"Ha ha, nóng nảy? Thẹn quá hóa giận rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận