Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1819 - Lột xác thiên phú (2)

Có thể nhận được một câu công nhận từ đại nhân, hắn chết cũng không hối tiếc.
‘Sư thúc......’
Diệu Không đứng bên cạnh Võ Thánh trông thấy một màn này, trong mắt lóe lên tia ngưỡng mộ, hắn ta cũng không còn là thiếu niên ngây thơ trước kia nữa, bây giờ hắn ta đã sớm hiểu rõ thật ra vị ”sư thúc” trước mắt này là giả, hắn tiến vào Đạo Môn làm nội gián, cuối cùng hình như việc đó chẳng hề giúp ích được gì cho hắn cả.
“Đồ nhi, vi sư không thể không thừa nhận, ánh mắt của ngươi đúng là rất tốt, liếc mắt đã nhìn trúng vẻ bất phàm của Bạch tiểu tử.”
Niên Niên đứng phía sau Liên Tâm, lặng lẽ truyền âm, nhờ phúc của đồ nhi bảo bối, nàng ta đã bước vào được Chúa Tể cảnh mà nàng ta vốn không hề dám nghĩ tới trước kia, lúc bấy giờ mới có tư cách leo lên Ngọc Kinh sơn.
“Sư tôn......”
Gương mặt Liên Tâm ửng hồng, nàng ta cũng không rõ ánh mắt gì đó mà sư tôn nói là gì, nàng ta thích sư đệ không phải vì sư đệ mạnh mẽ, tất cả chỉ vì hắn là sư đệ của mình, là Bạch Đông Lâm mà thôi.
Phương thức truyền âm qua loa như thế sao có thể giấu diếm được hai tai Bạch Đông Lâm, ánh mắt hắn lóe lên rồi nhìn thoáng qua Niên Niên.
Ừm, phong thái vẫn không có gì thay đổi, dáng người vẫn nóng bỏng hút mắt như xưa.
“Chư vị, trước khi rời đi, ta cần phải nói rõ một vài chuyện với mọi người.”
Trông thấy nét mặt trịnh trọng của Bạch Đông Lâm, ánh mắt mọi người bên dưới lập tức nghiêm túc và chăm chú lắng nghe.
“Có lẽ thế giới bên ngoài cũng không tốt đẹp như trong tưởng tượng của các ngươi đâu, quả thực thế giới bên ngoài vô cùng rộng lớn so với lồng giam thiên địa nhỏ hẹp này, đúng thật là chân chính vô biên vô hạn.”
“Nhưng tương ứng với việc đó, bên ngoài cũng vô cùng nguy hiểm, ngay cả ta cũng không dám nói bản thân có thể ứng phó hết thảy, hẳn là mọi người đều đã từng nghe qua hoặc nhiều hoặc ít những câu chuyện về Tai họa đen tối, không sai, Tai họa đen tối thật sự tồn tại, đồng thời còn cực kỳ hùng mạnh!”
“Lồng giam thiên địa này hạn chế các ngươi, cũng hạn chế cả Tai họa đen tối, ở một mức độ nhất định, nó ngược lại chính là thế ngoại đào nguyên.”
“Đây là chuyến lữ hành một chiều, ta không thể chờ đợi sự phân phó đưa vào đưa ra của các ngươi mọi lúc được. Nếu đã rời đi, chung quy sẽ không thể trở về.”
“Là đi hay ở, các ngươi thận trọng suy tính một chút đi.”
Đại điện rơi vào yên tĩnh, tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, ngay cả đại nhân có thực lực như vậy mà còn cảm thấy thế giới ấy đầy rẫy nguy cơ, vậy rốt cuộc nó đáng sợ tới mức nào?
Tuy rằng nghĩ vậy, nhưng không người nào lựa chọn bỏ đi.
Suy cho cùng, Duy Nhất Chân Giới chỉ là chư thiên tàn tạ, trong khi nguyên tắc Đại Đạo hoàn chỉnh thì chỉ còn lại bốn loại, điều này khiến việc đột phá của bọn họ vô cùng khó khăn, cho dù không có sự trói buộc của Mẫu Hà thì vẫn thế.
Trong ngàn vạn năm qua, chỉ có ba người bước vào thập nhất cảnh trong Duy Nhất Chân Giới, Bạch Kiếm Ca, Bạch Nguyên Trinh tu hành sức mạnh thần triều và Liên Tâm thay thế cho Thiên Tâm.
Những người còn lại đều khổ sở vùng vẫy ở thập cảnh.
“Rất tốt, nếu như do dự, ta cũng không thèm đưa các ngươi ra ngoài.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, có thể trưởng thành trong chư thiên tàn tạ thì những người đang có mặt trong đại điện này cũng cực kỳ bất phàm, ít nhất họ đều có ý chí hết sức kiên định, một khi bước ra khỏi lồng giam, phần lớn trong số họ đều có thể nhanh chóng bước vào thập nhất cảnh.
“Thư giãn tinh thần đi, ta sẽ đưa các ngươi ra ngoài.”
Ý chí vô hình chậm rãi lan tràn và bao phủ lên nhóm người trong đại điện.
“Diệt——”
Bạch Đông Lâm động ý niệm tự diệt, nhóm người bị bao phủ trong ý chí của hắn cũng cùng tịch diệt, thân thể và ý thức của họ đều biến mất vào hư vô.
Ý chí của người quan sát khác với quá khứ, dường như trong đó có ẩn chứa khí tức khác thường phức tạp.
Đây chính là một trong những năng lực có được từ sự lột xác mới của thiên phú sau khi đột phá ý thức.
“Đi thôi, đi thôi!”
Hắn khẽ động ý niệm, chỉ chớp mắt sau hắn đã phục sinh ở Ngọc Kinh sơn của Chư Thiên Thái Hạo.
Cùng lúc đó, những quang cầu lấp lóe thần quang rạng rỡ xuất hiện trong hư không, có thể lờ mờ thấy được bóng người trần trụi dần dần hiện ra từ không thành có bên trong.
“Chiến” lấy sinh mệnh ra đánh đổi, cắt đứt tất cả, ngăn cách tất cả.
Phong cấm mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng, bất kỳ vật hữu hình vô hình gì, chỉ cần vẫn còn tồn tại bên trong khái niệm, đều không cách nào thoát khỏi.
Sau khi ý thức của Bạch Đông Lâm đột phá, thiên phú lột xác, ý chí của người quan sát đã có thể can thiệp ra ngoại giới, dung nhập ý thức bản ngã của sinh linh vào bên trong, hơn nữa còn đưa ra khỏi lồng giam của thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận