Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 771: Điên cuồng cuối cùng

Giọng điệu của Dư Hải đừng lại một lúc, tia khát máu hiện lên trong đôi mắt u ám, hắn ta nói từng chữ. “Ta muốn, phá vỡ phong ấn, giải phóng những thứ đó ra!
“Cái gì!? ”
“Dư Hải, ngươi điên rồi! ”
Hai mặt gương đồng khẽ run lên, thần quang chiếu rọi, khuôn mặt mơ hồ lúc sáng lúc tối, hiển nhiên tâm tình của hai người kia dao động rất lớn.
“Điên rồi? Đúng vậy, ta thực sự là điên rồi.”
“Tộc đàn gần như diệt vong, mối thù diệt tộc, đổi lại là hai vị đại nhân, cũng sẽ điên rồi đúng không?”
Sắc mặt Dư Hải thản nhiên mà cương quyết, rõ ràng ý chí của hắn ta là không thể thay đổi.
“Hừ! Tùy ngươi thôi, nhưng chuyện này không liên quan đến Dực Thần Cung bọn ta!”
Sau đó mặt gương đồng mang khuôn mặt mặt của vị Dực Thần Cung run lên dữ dội, lập tức bạo liệt biến thành những mảnh ánh sáng phiêu tán, mọi dấu vết khí tức đều bị xóa sạch.
“Haz, Dư Hải ngươi….”
“Đại nhân, ngài cứ yên tâm, chuyện này cũng không liên quan gì đến Vạn Long Cốc. Ta, Hải Yêu tộc sẽ chịu trách nhiệm tội ác này!”
Vẻ mặt Dư Hải nghiêm nghị, đôi mắt sáng lên, giọng điệu cực kì kiên quyết.
“Ha ha, tộc của ngươi gánh chịu trách nhiệm?”
Gương mặt mơ hồ lắc đầu, giọng điệu khó có thể giải thích được, hắn ta đối với chuyện này không cho ý kiến.
“Dư Hải, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.”
Choang!
Gương đồng run lên, cũng vỡ tan thành từng mảnh ánh sáng tiêu tán, khí tức cũng bị xóa sạch.
“Đồ khốn! Tất cả các ngươi đều cao cao tự tại, coi tộc ta như con sâu cái kiến, tiện tay là có thể vứt bỏ!”
“Tốt lắm! Tốt lắm!”
Đôi mắt Dư Hải u ám, vẻ mặt dần trở nên điên cuồng, dưới chân hung hăng đạp mạnh, thần lực kinh khủng tuôn ra, toàn bộ đại lục trung tâm đều run rẩy, mấy tảng đá trong bán kính ngàn dặm lập tức tức hóa thành bột phấn.
Gió lốc gào thét thổi bay lớp bột phấn lộ ra ánh sáng kim loại u lãnh mờ nhạt.
“Vậy liền để cả thế giới cảm thụ nỗi đau này đi!”
“Ha ha ha! Dùng cái đau đớn này để vô tận năm tháng sau này các ngươi sẽ không quên Hải Yêu nhất tộc bọn ta đi!”
Vẻ mặt của Dư Hải hoàn toàn điên cuồng, ánh sáng đỏ máu trong mắt hắn ta càng nồng đậm, hai tay kết pháp quyết, trong miệng cao giọng ngâm những câu chú ngữ quỷ dị.
“Lên!”
Hai tay chứa vô số phù văn chú ấn hung hăng đập mạnh xuống, ngay lúc chạm vào kim loại đen sẫm dưới chân, chúng lập tức biến thành sinh vật sống, vặn vẹo nhảy múa, chui vào kim loại.
Ầm ầm!
Đại lục rung chuyển dữ đội, núi lở toác, vết nứt trên mặt đất dày đặc, toàn bộ lục địa trung tâm khổng lồ đang vỡ vụn tan rã, nham thạch dâng trào, những khối đất đá lớn trôi vào hư không vũ trụ.
“Ngang, thử…..”
Trong âm thanh ma sát chói tai, một con quái vật khổng lồ chôn sâu trong hạch tâm lục địa chậm rãi đi ra, toàn thân bao quanh bởi vô tận nham thạch đỏ thẫm, kéo ra vành ánh sáng dài hàng nghìn dặm, một đầu dính vào bề mặt mặt kim loại, còn một đầu lan tràn vào hư không vũ trụ.
Những dải ánh sáng nham thạch đỏ thẫm bị đóng băng trong hư không vũ trụ, màu sắc cũng thay đổi theo đó, bao la hùng vĩ và lộng lẫy.
Vật thể kim loại khổng lồ hình vuông, hiện ra quy tắc hình lập phương đều đặn, một cạnh dài hàng nghìn dặm, ngoại trừ mặt trước có màu đen, mỗi mặt lại có màu sắc khác nhau.
Đen, trắng, đỏ, xanh lam, xanh lục, vàng, ánh sáng thần thánh lục sắc tỏa sáng, bề mặt khối lập phương sáu màu được khắc vô số thần vân, kìm nén, cấm đoán, cô lập, tầng tầng lớp lớp, hợp nhất, và dây dưa hòa quyện, khí tức kính khủng điên cuồng lan tràn vào hư không vũ trụ.
Dư Hải đứng trong hư không không nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong mắt không khỏi hiện ra một tia giãy dụa, sau đó biến mất hóa thành kiên quyết.
“Đừng trách ta, đều là các ngươi ép ta, đều là các ngươi ép buộc ta…”
Trong miệng hắn ta vô thức lẩm bẩm, hai tay đi chuyển pháp quyết càng nhanh, hóa thành một mảnh tàn ảnh
Ầm ầm! Ô…..Ô…..Ông…..
Dưới sự thúc giục pháp quyết trong tay Dư Hải, hư không vũ trụ đột nhiên ồn ào dữ dội, rung động lắc lư, những sợi xích cực kì khổng lồ ẩn chứa pháp quyết từ từ hiện ra, rầm rầm rung lên.
Tổng cộng có sáu sợi, với sáu màu tương với khối lập phương. Bề mặt được bao phủ bởi những chuỗi thần văn, một sợi quấn chặt quanh khối lập phương đầu kia chìm vào một nơi không xác định trong hư không vũ trụ.
Mắt thấy một đầu sợi xích màu vàng đi sâu vào trong hạch tâm mặt trời ảm đạm, trong trung tâm của nó có một khoảng không gian lớn kì lạ.
Trong không gian này chỉ tồn tại một thứ đó là linh thạch, linh dịch, vô cùng vô tận linh thạch chất thành núi, linh dịch tụ lại thành hồ nước khổng lồ, sợi xích màu vàng lập lòe ở giữa, điên cuồng nuốt chửng, tiêu hóa chúng thành linh dịch, năng lượng đáng sợ tụ lại, hóa thành sức mạnh kìm nén và cấm đoán, tác dụng lên khối lập phương lục sắc.
Từ điều này có thể thấy rằng những thứ được kết nối với các đầu của năm sợi khác cũng không phải giống nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận