Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 475: Thu hoạch kho bạc nhỏ

Đáng tiếc, sau khi gặp phải Bạch Đông Lâm, vận may nghịch thiên này sẽ biến mất thôi. Ý niệm của Bạch Đông khẽ động, giới chỉ trữ vật trên ngón tay La Sa lập tức tự động rơi vào tay hắn, bảo vật bên trong kho bạc nhỏ của gia hỏa này vô cùng nhiều, nhưng giờ phút này nó đã thuộc về hắn.
Trực tiếp giết chết tên La Sa này thì hơi đáng tiếc, hắn hoàn toàn có thể biến hắn ta thành máy tìm bảo, chỉ cống hiến vì hắn.
“Chí Ác, ngươi có nắm chắc mình có thể cải tạo La Sa dưới tình huống La Điện không phát hiện hay không?”
Chí Ác nhíu mày, La Điện là đại năng Quy Nhất lục cực cảnh, từ thân thể của Lưu Đông Xuyên, hắn đã thấy được chỗ đáng sợ của tu sĩ cảnh giới này.
Muốn để La Điện không phát hiện thì vô cùng khó, Chí Ác trầm tư một lát, vẻ mặt nghiêm túc, trên hai tay là vô số sợi tơ Linh Hồn tán loạn, cực kỳ nhỏ, tất cả đều đang cắm vào trong thần hồn của La Sa.
Sau một lúc lâu, Chí Ác thu hai tay lại, nhẹ nhàng thở phào một hơi, đắc ý nói:
“Xong rồi! Đây chính là kiệt tác đỉnh nhất của ta, ta gọi nó là ‘Chứng mất trí nhớ có tính gián đoạn được kích hoạt’!”
“Dưới tình huống bình thường, La Sa không khác ngày thường chút nào, cho dù là chính bản thân hắn ta hay La Điện cũng không thể phát hiện ra sự bất thường, nhưng chỉ cần hắn ta rời khỏi tầm mắt của La Điện, thứ mà ta lưu lại trong hắn ta sẽ tự động kích hoạt!”
“Ha ha ha, chính bản thân hắn ta sẽ ngoan ngoãn bỏ tất cả bảo vật vào trong thế giới thấp duy, hơn nữa, sau khi sự việc xảy ra hắn ta sẽ quên hết sạch, không những không biết gì về những việc mình đã làm mà còn quên mất những bảo vật mà mình đã lấy được.”
“A di đà phật, thiện tai thiện tai!”
Chí Thiện nghe xong, hai mắt phát sáng, không hề keo kiệt về sự tán thưởng của bản thân.
“Còn tên Vân Địch này ta cũng đã cải tạo xong, coi như là lợi dụng đồ vô dụng đi!”
“Không ngờ mạng của lão già Tử Cửu này lại cứng đến thế, tu vi mất hết thế mà vẫn chưa chết, để Vân Địch trở về Thần Huyết thánh tông giết chết lão ta, khai ra đồng lõa, sau đó tự bạo.”
“Những thứ khác thì người của Thần Huyết thánh tông sẽ tự đối phó.”
Bạch Đông Lâm và Chí Thiện khẽ gật đầu, giá trị lợi dụng đã đến cực hạn, hai người đều vô cùng vui mừng.
Sau khi sắp xếp xong cho hai người kia, Bạch Đông Lâm quay đều nhìn về phía Vô Vi, nghi ngờ hỏi:
“Vô Vi, tại sao ngươi không nói câu nào thế?”
Vẻ mặt Vô Vi lạnh nhạt, liếc Bạch Đông Lâm một cái, vẫn không nói lời nào, thế nhưng suy nghĩ trong lòng hắn đã bị bọn họ thấy được.
‘Bần đạo không nhàm chán như các ngươi, tự đối thoại với bản thân mình, lẩm bà lẩm bẩm giống như bị tâm thần phân liệt vậy.’
“Khụ khụ khụ, chẳng phải là ta quá buồn chán à!”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm hiện lên chút lúng túng, chính mình lại bị bản thân mình coi thường, ý niệm của hắn khẽ động, ba đạo thần hồn lập tức hóa thành lưu quang bay vào trong Thần Hải.
Bạch Đông Lâm đứng dậy, mắt nhìn về phía đám tu sĩ vô biên vô hạn trên bình nguyên phía xa.
Hai mắt híp lại, hai tay vung lên, vô số trữ vật pháp bảo hội tụ thành một dòng sông pháp khí, xoay vòng, bay múa trên tế đàn Huyết Hồng rồi tụ lại thành một đống.
Trải nghiệm cuộc sống của một tỷ một trăm hai mươi triệu tu sĩ đã khắc dấu thành công, thông qua sự sàng lọc, trong đó có rất nhiều người tội ác tày trời, tất nhiên hắn không thể làm thịt bọn họ, dù sao thì số lượng cũng quá lớn, hắn không tiện bàn giao với Lưu Đông Xuyên bên đó.
Nhưng nếu cứ bỏ qua cho bọn họ thì cũng không được, thu lại kho bạc nhỏ của đám người này, lấy nó làm nguồn dinh dưỡng để hắn trưởng thành, coi đó là hình phạt.
Sau khi làm xong hết thảy, Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng, đồng bộ với dòng chảy thời gian của thế giới bên ngoài, hai ngày trôi qua trong chớp mắt.
“Trò chơi lần này nên kết thúc rồi!”
Bạch Đông Lâm trợn mắt bước ra khỏi thế giới thấp duy, một luồng khí tức tanh tưởi, tà dị mãnh liệt đánh về phía hắn, thân hình hắn hơi chấn động, ngăn chặn lại luồng khí tức này.
Bạch quang lưu huỳnh trong hai mắt hắn, những gì nghe thấy, những gì nhìn thấy khiến Bạch Đông Lâm tưởng rằng mình đến nhầm chỗ rồi.
Trong hai ngày ngắn ngủi, nơi này đã triệt để hóa thành sa đọa hắc ám, vùng đất tanh tưởi, tăm tối, trên bầu trời là đủ loại khí tức tiêu cực hỗn loạn, vô cùng trầm đục.
Vô số Linh Khiếu trong thân thể Bạch Đông Lâm lóe sáng, một lát sau đã thích ứng được với hoàn cảnh ác liệt của nơi này, thời điểm này chính là lúc thể hiện sự cường đại của thể tu.
Ở trong hoàn cảnh này, thực lực của khí tu sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, đối với thể tu, sức mạnh khổng lồ đều quy về thân thể, tính phụ thuộc vào trời không lớn lắm.
Quang mang trong hai mắt lấp lánh, nhìn bốn phương tám hướng, phát hiện đám yêu ma quỷ quái đã rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận