Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 305: Thu hoạch lớn sau 5 năm

Nhờ vào thần hồn siêu trâu bò của Bạch Đông Lâm mà tu vi mọi người ở đây đều không thể che giấu được. Người mạnh nhất chính là Khâu Trân Trân, tu vi đã đến Thần Thông Cảnh tam trọng thiên đại viên mãn, 121 Linh Khiếu chủ đã được nạp vào ánh sáng Bản Nguyên, khoảng cách tới tứ trọng thiên chỉ còn một bước ngắn nữa thôi.
Thứ hai là Thần Vô Khuyết lạnh như băng, Linh Khiếu chủ thứ năm cũng sắp được nạp vào ánh sáng Bản Nguyên. Tô Thất đã nạp ba Linh Khiếu chủ, Thánh Khanh thì ít hơn chút, gần giống với Tô Tiểu Cửu. Pháp tắc của Linh Khiếu chủ thứ hai còn chưa minh khắc đến mức viên mãn.
Tiếp theo mọi người lại hàn huyên một hồi, bầu không khí cũng nhiệt tình hơn nhiều. Cảm giác xa lạ vì bao năm không gặp cũng dần dần biến mất.
Đối với việc mọi người đến thăm mình, trong lòng Bạch Đông Lâm vẫn có chút cảm động. Cho nên hắn lấy ra một lọ linh dịch óng ánh trong suốt, lấp lánh ánh sao, rót cho mỗi người một chén. Đây chính thành quả nghiên cứu ở Hắc Ngục của Bạch Đông Lâm, hắn muốn chiêu đãi bằng hữu một chút.
“Bạch huynh, đây là cái gì vậy?” Trong đôi mắt đẹp của Tô Thất toàn là vẻ tò mò. Gia tộc của nàng ta thế lực bất phàm, từ nhỏ đến lớn cũng coi như là đã nhìn thấy hết vạn vật trên đời, kiến thức khá rộng. Thế nhưng Tô Thất lại chưa từng nhìn thấy thứ mà Bạch Đông Lâm vừa lấy ra.
“Đúng á! Bạch ca ca, thứ này nhìn đẹp quá đi mất!”
Tô Tiểu Cửu đang ôm lấy khuôn mặt nhỏ xíu của mình, hai mắt lấp lánh khen ngợi. Nàng ta không cưỡng lại được mấy thứ trong suốt như thế này.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm thần bí nói: “Đây chính là đồ tốt, các ngươi nếm thử sẽ biết.”
Mọi người nghe vậy thì bưng chén ngọc lên, uống một hơi cạn sạch.
Một lát sau thì nét mặt ai cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, vội vã nhắm mắt ngưng thần, tập chung tiêu hóa linh dịch vừa uống xong.
Sau một lúc lâu, đám người mới mở mắt. Khí tức toàn thân đều ngưng thực, tịnh tiến hơn không ít. Khuôn mặt Thánh Khanh đầy vẻ khó tin, hỏi:
“Bạch huynh, rốt cuộc thì đây là cái gì thế? Tại sao…”
“Tại sao lại có thể nâng cao ánh sáng Bản Nguyên của các ngươi đúng không?”
Mọi người kinh ngạc như thế, hắn cũng có thể hiểu được. Phải biết rằng ánh sáng Bản Nguyên của nhân thể là thứ vô cùng thần bí, muốn nâng cao nó thì chỉ có cách nhét Linh Khiếu chủ đã được minh khắc pháp tắc hoàn chỉnh vào. Thế mà bây giờ chỉ một chén chất lỏng thần bí của Bạch Đông Lâm mà cũng đạt được hiệu quả tương tự. Chuyện này đúng là đã phá vỡ thường thức của bọn họ.
Bạch Đông Lâm lắc đầu không giải thích cặn kẽ, đây là thứ mà hắn dùng thủ đoạn đặc biệt để tinh luyện Bản Nguyên rồi ngưng tụ tinh hoa trong đó lại. Là một trong nhiều thành quả nghiên cứu của hắn, đương nhiên khó nói ra ngoài được.
Bạch Đông Lâm không nói, đương nhiên mọi người cũng không tiện hỏi nhiều. Ai cũng có bí mật hay kỳ ngộ riêng, bọn họ đã nhận được chỗ tốt thì càng không nên suy nghĩ nhiều.
“Bạch huynh, không biết tiếp theo ngươi có dự định gì không?”
“Đúng rồi, Bạch huynh ngươi đã để lỡ thời gian năm năm quan trọng nhất, hiện tại lại bỏ lỡ khảo hạch năm năm, không bái nhập chủ phong, không có quyền hạn sử dụng rất nhiều sân tu luyện thần kỳ, cứ như vậy chẳng phải là bước chậm rãi từng bước một sao!”
Mặt Thần Vô Khuyết mang vẻ đáng tiếc, giọng Thánh Khanh càng kịch liệt, đợt khảo hạch năm năm còn cần chờ hai ba năm nữa, trong mắt bọn họ Bạch Đông Lâm là người ưu tú nhất trong giới đệ tử lần này, giờ gặp khốn khó cũng là vì ra mặt cho đệ tử mới và tông môn, không nên bị như vậy mới đúng.
Bạch Đông Lâm mỉm cười, nâng chén trà lên uống một ngụm, thần sắc thản nhiên, trong mắt bọn họ bản thân mình là năm năm không tiến nửa bước, thế nhưng chỉ có hắn biết thu hoạch của mình ở trong Hắc Ngục lớn cỡ nào.
Lực, linh hồn, không gian, thống khổ, quang, gió, cùng với ba thần thông pháp tắc Bản Nguyên, kim, hỏa, thuỷ Tiểu Tử uẩn dưỡng ra bốn năm qua, cuối cùng còn có pháp tắc Phá Diệt hắn lĩnh ngộ được từ đao ý Phá Diệt.
Bây giờ hắn đã dung nạp mười Linh Khiếu chủ vào ánh sáng Bản Nguyên, so với bọn họ bái nhập chủ phong, tiếp nhận các loại chỉ điểm, sử dụng rất nhiều sân tu luyện thần kỳ, tiến bộ tu vi của hắn vẫn còn phải nhanh hơn!
Mà những thứ này chỉ có thể coi là một tiến bộ nhỏ nhất, năng lượng cường hóa linh hồn liên tục không ngừng hấp thu trong năm năm có tiến bộ lớn nhất, thứ hai là Linh Khiếu ẩn tàng đã mở tới bảy ngàn, hơn nữa vô số tài nguyên tu luyện đối với uẩn dưỡng của nhiều Linh Khiếu.
Vô số kiến thức tiêu hóa dung hợp, nhiều thành quả nghiên cứu thực nghiệm, cùng với cuối cùng hiểu ra bản tâm, tiến bộ của hắn to cỡ nào, người thường khó có thể tưởng tượng.
Thế nên Bạch Đông Lâm không lo lắng chút nào, trong mắt người khác năm năm ở Hắc Ngục rốt cuộc hoang phế, nhưng hắn chẳng bao giờ dừng lại bước chân tiến tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận