Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 517: Thời đại Đỉnh Sóng

Ánh sáng màu bạc có lên có xuống, có đỉnh núi có thung lũng, quan sát kỹ đồ phổ thì sẽ thấy tuy rằng thời gian mỗi đỉnh sóng xuất hiện khác nhau, nhưng cũng không chênh lệch quá lớn. Cho đến khi ánh sáng màu bạc lan đến ‘thế kỷ mới’, đột nhiên chạy lên một đỉnh sóng cao chót vót, phát ra hào quang óng ánh cực kỳ chói mắt trên đồ phổ.
Hít hà

Ngân Đồng hít sâu một hơi, bên trong đôi mắt lấp lánh ánh bạc, không so sánh thì không biết, thể hiện trực quan trên đồ phổ làm hắn hoảng sợ không thôi.
Linh thức vừa động, ánh sáng bạc trên đồ phổ biến mất, lại có một ánh sáng bạc nữa xuất hiện lan ra, nhưng đến cuối cùng lại trực tiếp biến mất, lặp đi lập lại trên vạn lần như vậy.
Ngân Đồng dừng động tác lại, đối chiếu với thông tin sâu trong trung tâm não trên vạn lần, kết quả cũng giống nhau, hắn không bị lỗi, đây chỉ đơn giản là một thống kê, trừ khi số liệu sâu trong trung tâm hắn có sai lầm.
Ngân Đồng lắc đầu, trực tiếp loại trừ suy nghĩ này, thông tin ở sâu trong trung tâm não hắn vô cùng quan trọng, mỗi một lần ‘treo máy khởi động lại’ đều là nơi quan trọng cần được bảo vệ, tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề.
Trấn Ma thần điện ra đời vào thời Thượng Cổ, hắn cũng vậy, trải qua rất nhiều thời đại, năm tháng dài đằng đẵng, cho dù thường xuyên chìm vào ngủ say, nhưng vẫn không thoát khỏi được kết cục Linh thức tan rã.
May mắn có được sự bảo vệ vĩnh viễn của Trấn Ma thần điện, sau khi hắn tan ra chết đi sẽ trọng sinh bên trong Thần Điện.
Theo lý thuyết thì mỗi lần sau khi hắn sống lại thì sẽ là một bản thân mới, ký ức hầu như không còn sót lại gì, nhưng ký ức trung tâm được bảo tồn vĩnh viễn, cho dù là ‘treo máy khởi động lại’ cũng sẽ không mất đi chút nào.
Nói cách khác thống kê trên đồ phổ này không thể sai được.
“Nếu vậy, thì là do nguyên nhân gì dẫn tới kết quả này?”
“Đỉnh sóng của Kỷ Nguyên Mới tới trước gần hai mươi tỷ năm, chuyện này quá không bình thường!”
Ngân Đồng lâm vào trầm tư, bây giờ đã không còn là phỏng đoán nữa, hắn đã khẳng định tin tức này.
Vừa rồi lúc đồ phổ vẽ hoàn thành lần đầu tiên, trong cơn khiếp sợ, hắn cũng cố không quan tâm được nhiều quy tắc như vậy, trực tiếp đọc ký ức tất cả những người tham gia khảo hạch đã chết hoàn toàn phía dưới.
Trong lòng hoàn toàn hiểu rõ tình huống bên ngoài hiện giờ, chứ không phải chỉ căn cứ vào một trăm thiên tài yêu nghiệt mà vội vàng suy đoán thời đại Đỉnh Sóng đã đến.
Xảy ra chuyện khác thường ắt có yêu, cũng không biết là tốt hay xấu.
Mắt Ngân Đồng ánh lên vẻ sầu lo, sau đó khẽ lắc đầu, dòng thác thời đại đột nhiên thay đổi, không phải là chuyện mà nhân vật nhỏ như hắn có thể lo lắng.
E là những thế lực nổi dậy từ thời Thượng Cổ đã biết được tình huống này từ lâu rồi.
Hắn chỉ cần làm tốt công việc của mình, trấn thủ Thần Điện, đề phòng đám ma đầu kia phá khỏi trấn áp là được.
Ngân Đồng vứt mớ suy nghĩ hỗn độn ra sau đầu, ánh mắt một lần nữa đặt lên trên nhóm người tham gia khảo hạch.
Bây giờ nó không chỉ hy vọng trong nhóm người này có người có thể thành công lấy được truyền thừa Lưu Lãng Đế, giúp hắn thoát khỏi chuyện buồn tẻ cứ mãi lặp đi lặp lại này, mà còn có suy nghĩ lớn lao khác.
Cơn sóng thời đại lên lên xuống xuống, nhưng thời gian mỗi lần Đỉnh Sóng kéo dài cũng không hơn trăm triệu năm, phần lớn thời gian còn lại không phải đang tụ lực, thì là yên lặng.
Trong những người tham gia khảo hạch phía dưới kia, có lẽ sẽ có người rẽ sóng của thời đại cũng không chừng!
Mỗi một thời đại Đỉnh Sóng, đều có cường giả xuất hiện lớp lớp, khoảng năm tháng hết sức lộng lẫy.
Lộng lẫy nhất, xuất sắc nhất, đồng thời cũng là những năm tháng đen, thảm thiết nhất, ý nghĩa phía sau đó Ngân Đồng cũng không dám nghĩ nhiều, vô thức kiêng kị.
“Gào!”
Tiếng hét cao vút hấp dẫn ánh mắt mọi người, chỉ thấy Liệt Không biến thành người khổng lồ Plasma, năng lượng ánh lửa vô cùng vô tận quanh quẩn quanh thân, hai tay cầm một vầng thái dương cháy hừng hực giơ lên cao rồi nện mạnh xuống.
Ầm ầm ầm!
Trong tiếng gầm rú dữ dội, thái dương trầm luân, lửa thần khủng khiếp màu vàng kim cuộn trào sôi sục, lấp đầy toàn bộ không gian hình vuông, trong biển lửa ngút trời không có chỗ trút ra, một cây cột màu vàng kim khổng lồ từ từ dâng lên.
A a a! Tiếng kêu la thảm thiết vang lên, mấy bóng ma mơ hồ không rõ chậm rãi tan rã bên trong ngọn lửa kim sắc, cho đến khi hoàn toàn biến thành hư vô.
Bên trong ngọn lửa màu vàng kim vô cùng vô tận, vỡ ra thân thể cao lớn chót vót bất động, chín vòng hoả diễm thần hoàn sau lưng chậm rãi xoay tròn, đôi mắt giống như mặt trời, ánh sáng chói mắt.
Liệt Không lạnh nhạt nhìn ma ảnh bị đốt cháy sạch sẽ, không hề dao động chút nào, giống như đã biến thành Thần Mặt Trời thật vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận