Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 400: Sừng Kỳ Lân Tử Huyết

Thiếu niên hắc giáp ở bên cạnh Vân Địch tò mò hỏi, Bạch Đông Lâm đảo mắt, thiếu niên này cũng từng xuất hiện trong ký ức bị cắn nuốt. Tên là Mục Tu, nhưng so với trong ký ức, trên trán của thiếu niên lúc này có mọc hai chiếc sừng ngọc đen, hơi giống sừng rồng.
Ở phía sau hai người còn có một nữ tử xinh đẹp với dáng người cao gầy thon thả, cặp sừng ngọc tím trên trán càng thon dài hơn, mang khí chất cao quý uy nghiêm.
Trong đáy mắt của Vân Địch lộ ra vẻ kinh ngạc khó hiểu, hắn ta đương nhiên đã nhận ra Bạch Đông Lâm ngay lập tức, chiều cao tướng mạo gần như không khác mấy năm trước, chỉ có khí chất trên người đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Sau khi Bạch Đông Lâm ra khỏi Hắc Ngục thì hắn ta đã nhận được tin báo, đương nhiên biết được kế hoạch đuổi giết đã thất bại, còn Bạch Đông Lâm thì về thẳng Cực Đạo thánh tông, họ càng không có cách nào khác.
Cực Đạo thánh tông khác với Thần Huyết thánh tông, ẩn chứa đủ loại thủ đoạn kinh người, người của họ hoàn toàn không thể xếp đặt vào đó.
Mặc dù không biết rốt cuộc Bạch Đông Lâm muốn gì khi xuất hiện trước mặt hắn ta, nhưng vì Bạch Đông Lâm nhận ra hắn ta, vậy có nghĩa là Bạch Đông Lâm đã biết được thân phận của hắn ta thông qua đám vô dụng đó, nhưng chắc chắn sẽ không biết được hắn ta có mối quan hệ với Hắc Minh Giới.
Ngoài ra, một đệ tử Cực Đạo thánh tông làm sao cũng không thể nào vạch trần được hắn ta – người của Thần Huyết thánh tông trong trường hợp không có bất kỳ chứng cứ nào đúng không?
Trong lòng Vân Địch không chút lo ngại, cũng muốn nhìn xem Bạch Đông Lâm này rốt cuộc muốn làm cái gì, hắn ta đưa ra quyết định trong nháy mắt, trên mặt cũng hiện lên một nụ cười niềm nở: “Ha ha ha, đúng vậy, không ngờ trùng hợp như vậy, lại có thể gặp được Bạch huynh đệ.”
“Tiểu Mục, Bạch huynh đệ này là người bạn huynh đã gặp được khi ra ngoài làm việc, đúng rồi, lần trước rời đi vội vàng nên đã quên hỏi Bạch huynh là cao đồ của tông môn nào?”
Giả vờ, tiếp tục giả vờ, đệ tử của Cực Đạo và Thần Huyết đương nhiên không thể trở thành bạn của nhau.
“Không dám giấu Vân Địch huynh, tại hạ chỉ là một kẻ tản tu mà thôi, Vân Địch huynh với tư cách là đệ tử của Thần Huyết thánh tông lại kết bạn với tại hạ không chút để tâm, đúng là làm cho ta cảm thấy xấu hổ!”
Nghe vậy, trên mặt của thiếu niên hắc giáp lộ ra vẻ tự hào, nữ tử bên cạnh lộ vẻ mặt khó hiểu, một đôi mắt lấp lánh ánh sáng tím chuyển động qua lại giữa Bạch Đông Lâm với người kia.
Sắc mặt của Vân Địch khẽ thay đổi, nhìn thấy Niên Niên bỗng nhiên xuất hiên ở sau lưng Bạch Đông Lâm, đồng thời cảm thấy một luồng khí tức đáng sợ đang khóa chặt hắn ta.
Trong lòng lập tức hiểu ra, thảo nào Bạch Đông Lâm lại hống hách như vậy, chỉ là một Thần Thông cảnh lại dám đến trước mặt khiêu khích một Thần Nguyên cảnh như hắn ta, mặc dù hắn ta chỉ là Thần Nguyên nhất trọng thiên.
Hóa ra không chỉ dựa vào quy tắc không thể ẩu đả trong Cửu Hoàn Chi Tâm, mà còn có một vị cao nhân chống lưng!
“Ha ha ha, có thể gặp được Vân Địch huynh là ta đã rất vui rồi, ta không làm phiền mọi người nữa, tạm biệt!”
Bạch Đông Lâm cười rạng rỡ, lại bước về phía trước, thân thiết vỗ vai Vân Địch.
Cùng lúc đó, Thần Hồn Chí Ác trong Thần Hải của Bạch Đông Lâm mở mắt ra, tay bấm pháp quyết, một linh hồn thể khổng lồ ngay lập tức ngưng tụ thành một sợi tơ Thần Hồn như có như không, lặng lẽ bám vào trên vai của Vân Địch dọc theo cánh tay.
Sau khi hoàn tất những điều này, Bạch Đông Lâm quay người rời đi cùng với hai sư đồ Niên Niên, một lúc sau, bóng dáng của hai bên đã biến mất khỏi tầm mắt của nhau.
“Loại thủ đoạn nhỏ này của ngươi không thể giấu được tu sĩ Thần Nguyên đâu.”
Niên Niên đi bên cạnh, đôi mắt quyến rũ đang lướt qua những dãy hàng rực rỡ đủ loại ở hai bên đường, hai tay khoanh trước ngực, điềm nhiên như không nói.
Bạch Đông Lâm khẽ cười một tiếng rồi nói: “Ha ha, ta biết.”
Hắn biết Niên Niên biết, cũng biết Vân Địch biết, nhưng điều mà hai người họ không biết chính là hắn cố tình để Vân Địch biết.
Với năng lực của Chí Ác, đương nhiên sẽ không khó để đánh lừa hai tu sĩ Thần Nguyên cảnh này, vừa nãy hắn chỉ là cố tình để lộ khí tức để Vân Địch cảm nhận được mà thôi.
Bởi vì mục tiêu của hắn không phải là Vân Địch – con ngựa nhỏ Thần Nguyên nhất trọng thiên này.
Vân Địch sẽ làm gì khi cảm nhận được Thần Hồn đang bám vào hắn ta?
Lẽ nào chỉ đơn giản tiêu diệt nó thôi sao?
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, hắn đã đoán ra được Vân Địch sẽ làm gì tiếp theo, và tất cả những điều này cũng là hắn muốn hắn ta làm.
Nhìn thấy dáng vẻ thần bí này của Bạch Đông Lâm, Niên Niên nhún vai và cũng không nói thêm, nàng ta cũng không định ra tay, bảo vệ Bạch Đông Lâm đã là tận tình tận nghĩa rồi, không thể làm thêm được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận