Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 795: Tộc Thái Thản kính trọng cường giả

“Nhân tộc, thể tu, lại xuất hiện một vị cường giả tuyệt thế vô song nữa sao?” Trong lòng tất thảy người khổng lồ Titan đều hiện lên ý nghĩ này, tiếp đến xé rách bức tường Thứ Nguyên, ra nhập trận chiến trong Không gian Thứ Nguyên, họ đều muốn xem xem quái vật phá vỡ thường thức này rốt cuộc có thể làm nên chuyện gì.
Trong Không gian Thứ Nguyên, ánh sáng trắng lóa mắt, gió bão Thứ Nguyên lên xuống.
Bạch Đông Lâm đứng giữa Không gian Thứ Nguyên, mặc cho gió bão Thứ Nguyên dữ dội táp vào người hắn, sức mạnh vốn có trong cơ thể vẫn sục sôi hừng hực, hóa thành ánh sáng Thần Hi lưu chuyển không ngừng trên da, ngăn chặn tất cả tổn thương.
Lòng không khỏi cảm khái, lần trước cũng là lần đầu tiên tiến vào Không gian Thứ Nguyên, hắn vẫn chỉ có thể trốn tránh ở trong giới tử bảo châu của Lâm, giờ đây mới chỉ hơn mười năm trôi qua, đã có thể dựa vào thực lực của chính mình sừng sững đứng giữa Không gian Thứ Nguyên rồi.
Hắn luôn luôn nỗ lực, được đền đáp cũng là vô cùng rõ ràng.
Nháy mắt Bạch Đông Lâm và Thái Thản Vương Liệt Diễm đã cách nhau cả nghìn dặm, nhìn nhau từ xa, có điều với thực lực của bọn họ, mấy nghìn dặm cũng chả khác gì mặt kề mặt là bao.
“Nhân tộc! Ngươi rất mạnh! Tộc Thái Thản kính trọng cường giả, có thể nói ta biết tên ngươi không? Ta nhất định sẽ khắc ghi trong tim!”
Thái Thản vương Liệt Diễm siết chặt tay, đặt lên tim, nhìn Bạch Đông Lâm với vẻ trang nghiêm, đây là truyền thống của tộc Thái Thản bọn họ, ghi nhớ từng đối thủ có thực lực ngang hàng, bất kể là kẻ thù, hay là bằng hữu.
Mặc dù Thái Thản vương Liệt Diễm tự xưng “Vương”, nhưng không phải là đệ cửu cảnh phong vương cường giả trong giới tu luyện Nhân tộc, ở tộc Thái Thản, chỉ cần đột phá tới cảnh giới Đại Năng là đều xứng đáng làm vua.
Chỉ có thể nói là hệ thống tu luyện của tộc Thái Thản quá cẩu thả, không rực rỡ phồn thịnh, tỉ mỉ đi sâu vào, mỗi mọi cảnh giới đều phân hóa kỹ càng như hệ thống tu luyện của Nhân tộc.
Ban nãy hai người đều chỉ thăm dò, chưa từng triển lộ hết thực lực, nhưng Bạch Đông Lâm có thể nhận ra kiểu chiến đấu của Bích Tình Thủy Vượn vương là cường giả chân chính phong vương này, giữa hai bọn họ đều khác nhau khá xa.
“Ta là Bạch Đông Lâm, ngươi nhất định sẽ không quên cái tên này!”
Thăng hoa cực điểm!
Nội tâm gầm thét, tam quang bùng cháy hừng hực trong cơ thể, ngọn lửa màu vàng vô tận cuộn trào mãnh liệt, Liệt Diễm nháy mắt hóa thành người khổng lồ lửa.
“Được!”
Hai mắt của Thái Thản vương Liệt Diệm sáng như đuốc, ý chí chiến đấu sục sôi trong lòng, hai cánh tay xanh biếc xé tan lớp áo giáp trước ngực, cơ ngực cuồn cuộn như từng miếng nham thạch, thần văn vốn có bao phủ khắp cơ thể.
“Máu Thái Thản! Sôi trào!”
Grào——
Ngửa mặt lên trời gào thét, đôi mắt của người khổng lồ phun trào ngọn lửa đỏ sẫm, thần văn trên người bùng cháy mãnh liệt, từng vòng sáng thần hỏa rực rỡ bao quanh người.
“Chiến!”
“Chiến---”
Hai bóng người khổng lồ hóa thành hai luồng thần quang một đỏ một vàng, rẽ sóng Thứ Nguyên, nháy mắt vượt qua ngàn dặm, mạnh mẽ lao vào nhau.
Ầm ầm ầm!
Tàn dư quét qua phá tan mọi cơn gió bão Thứ Nguyên trong vòng ngàn dặm.
Máu vàng tí tách chảy ra từ thất khiếu, Bạch Đông Lâm lại không hề sợ hãi.
Hét to trong lòng.
Sảng khoái!

Càn Nguyên giới, Phật vực.
Được chúng sinh Chân giới gọi là đất nước của Phật trên mặt đất, bốn môn phái phật giáo cổ lớn đều được gây dựng lên từ nơi này, Phật Quang vô cùng vô tận, bức xạ bốn phương đến mấy trăm giới vực, nơi này mỗi một tấc đất, đều mơ hồ tản ra Phật Quang.
Bình an, yên tĩnh, tốt lành, là giai điệu chủ yếu ở nơi đây.
“A Di Đà Phật!”
Một vị hòa thượng mặc áo tăng trắng tinh, khuôn mặt khôi ngô bất phàm, chậm rãi thong thả đi qua đường phố phồn hoa, mỗi một bước chân hạ xuống, dưới chân đều có ánh sáng hội tụ thành đóa sen màu vàng, xung quanh thân thể có thần quang lưu chuyển, Phật Quang bay lên từ sau đầu.
Dưới ánh sáng của Phật chiếu rọi, đường phố huyên náo nhất thời yên tĩnh lại.
“A! Đây là cao tăng của Thánh Phật tự!”
“Là pháp sư Minh Tịnh, chúng ta đã được gặp pháp sư Minh Tịnh!”
“Minh Tịnh đại sư! ”
Tất cả mọi người đều nhìn Minh Tịnh với ánh mắt tôn kính, cung kính hành lễ, tất cả nhân sĩ sinh sống trên mảnh đất này, đều được Phật môn che chở rất nhiều, cho nên mọi người rất yêu Phật kính Phật, người giống như pháp sư Minh Tịnh của Thánh Phật tự vừa sinh ra đã là con của Phật, khi còn nhỏ đã có vô số kỳ danh được lưu truyền ra ngoài.
Khóe miệng Minh Tịnh mỉm cười, hai tay chắp lại, gật đầu chào hỏi mọi người, thần thái bình thản, làm cho người ta như gặp được gió xuân.
Danh tiếng của Phật môn trong giới này cực tốt, vốn dĩ không có những cái gọi là tiếng xấu đầu độc dân chúng, điều này cũng có liên quan đến việc chúng tăng nhân đều sửa chữa những sai lầm có trong Phật pháp.
Tu sĩ Phật môn nhập vào xuất ra linh khí của trời đất, thì có thể bình yên độ thế, cần gì phải khoanh vùng đất, nuôi nhốt dân chúng, để bọn họ phụng dưỡng mình chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận