Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 396: Niên Niên

Hai mắt Bạch Đông Lâm khẽ híp lại, thu lại thần thông. Giây tiếp theo, Thượng Trung và nữ tử mặc váy đen đã xuất hiện ở ngoài cửa. Nữ tử này cũng là cao thủ Thần Nguyên Cảnh, thực lực không thua kém Thượng Trung. Bạch Đông Lâm đứng dậy đón chào.
“Nào, Đông Lâm, để ta giới thiệu một chút, vị này chính là Niên Niên trưởng lão của Minh Ngục môn!”
Niên Niên?
Thật là một cái tên kỳ lạ, nhưng trái lại dáng người này cũng đủ bá đạo!
Bạch Đông Lâm thu lại tâm tư, khẽ hành lễ nói: “Vãn bối Bạch Đông Lâm, gặp qua tiền bối Niên Niên!”
“Ồ, ngươi chính là thiên tài Đan Đạo mà A Trung nhắc tới đấy hả? Không biết năng lực ra sao, nhưng vẻ ngoài lại rất tuấn tú!”
“Ha ha ha, nếu như lão nương lại trẻ hơn một chút, nói không chừng sẽ động lòng rồi!”
Bạch Đông Lâm tỏ ra thản nhiên, trên mặt nở nụ cười thân thiện nho nhã. Hắn không hề có cảm giác gì với lời đùa giỡn vô hại này, chỉ liếc nhìn Thượng Trung đang xấu hổ.
Ý tứ chính là, ngươi tìm nữ tử này có đáng tin không?
“Khụ, khụ, Niên Niên đừng đùa nữa, chuyện chính quan trọng hơn, chúng ta tới Đan Vực trước đã!”
“Đường xá xa xôi, nhỡ đâu xảy ra chuyện làm chậm trễ thì sao?”
Niên Niên trợn mắt khinh thường nhưng đầy quyến rũ, sau đó nhún vai. Trước ngực lập tức đồi núi nhấp nhô, xoay người đi ra bên ngoài, vừa đi vừa càm ràm:
“Chậc, một lão già khốn cứng nhắc, một tên tiểu tử thối tha! Ôi, thật nhàm chán!”
Nụ cười trên mặt Bạch Đông Lâm trở nên cứng đờ, ta đây đã khiêm tốn lịch sự, nho nhã thân thiện như vậy rồi, thế nhưng lại nói mình thối tha?
Hừ, nữ nhân!
Chẳng qua chỉ làm lơ lời cợt nhả của ngươi mà thôi, đã ngần ấy tuổi đầu rồi còn nói trẻ lại một chút. Là không dám đối mặt với sự thật chính mình đã vạn tuổi rồi chăng?
Niên Niên đi đằng trước, tư thế uốn éo bỗng quay đầu trừng mắt đầy lạnh lùng với hai người họ.
Vẻ mặt Thượng Trung mờ mịt, không biết mình đã chọc giận bà cố này điều gì.
Còn Bạch Đông Lâm lại giật thót trong lòng, trực giác của người phụ nữ này đáng sợ như vậy à?
Nàng ta có thể cảm nhận được sự phỉ nhổ từ tận đáy lòng của hắn ư?
Trêu không nổi! Trêu không nổi!
Nửa tháng sau.
Sau khi thông qua vài lần vượt vực truyền tống, Bạch Đông Lâm và hai người kia cuối cùng đã đến Đan Vực, thành trì tổ chức đại hội Đan Đạo – Cửu Hoàn Chi Tâm!
Đan Vực và Hoang Vực thực sự cách nhau quá xa, Hoang Vực nằm ở phía đông Càn Nguyên giới, còn Đan Vực thì nằm ở phía tây, ba người họ gần như đã xuyên qua hơn một nửa Càn Nguyên giới.
Các vượt vực truyền tống trận dành cho những tu sĩ bình thường ở Hoang Vực sử dụng được bố trí ở trong một nghìn lẻ tám chủ thành.
Giống như những thành phố lớn khác ở đại lục có vượt vực truyền tống trận, cấp bậc của loại trận pháp này cũng không cao cấp bằng loại của nội bộ thánh tông, khoảng cách đi xuyên có giới hạn, vì vậy ba người họ đã phải thực hiện nhiều lần chuyển tiếp.
Vượt vực truyền tống trận có bố trí phức tạp, vật phẩm tiêu hao khủng khiếp, chi phí bảo trì cao, có thể bố trí được loại Truyền Tống trận có cấp bậc hơi thấp đã là một chuyện rất tốt rồi, chỉ có một số thành trì lớn siêu cấp mới có thực lực này.
Và mỗi lần kích hoạt vượt vực truyền tống trận cũng sẽ tiêu hao năng lượng đáng sợ, cho nên mỗi lần truyền tống cũng phải đợi có đủ một lượng người nhất định mới kích hoạt, đây cũng là lý do tại sao ba người họ phải mất hơn nửa tháng.
Phần lớn thời gian cũng là chờ đợi trận pháp kích hoạt, dù sao thì quá trình truyền tống cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt mà thôi.
Cửu Hoàn Chi Tâm là thành trì lớn nhất ở Đan Vực, nó được xếp trong năm hạng đầu ở cả Càn Nguyên giới!
Lúc này, Bạch Đông Lâm và hai người kia đang ở khu vực Lục Hoàn, vừa mới được vượt vực truyền tống trận truyền tống đến đây.
Thượng Trung khẽ mấp máy môi, nói với Bạch Đông Lâm và Niên Niên bằng ý niệm truyền âm: “Lão phu không đi cùng với các ngươi nữa, ở đây có quá nhiều người quen cũ của Đan Minh, đến gần các ngươi quá e rằng sẽ bại lộ thân phận của Đông Lâm.”
“Đông Lâm, mọi chuyện giao cho ngươi! Lão phu sẽ âm thầm theo dõi ngươi, hãy cẩn thận che giấu thân phận cho thật tốt, khi nhận thưởng, hãy lộ ra vòng tay Cực Đạo để cho bọn cổ lỗ sĩ đó nhìn xem, thể tu như chúng ta, Cực Đạo thánh tông của chúng ta cũng có thể sinh ra thiên tài luyện đan!”
Nói đến đây, trong mắt của Thượng Trung đầy sự háo hức, như thể đã nhìn thấy cảnh tượng Bạch Đông Lâm đứng ở ‘Tâm chi đỉnh’ giơ tay lên cao vậy, sau đó quay lại nhìn Niên Niên và biết ơn nói: “Niên Niên, lần này cảm ơn ngươi, lão phu chắc chắn sẽ ghi lòng tạc dạ ân huệ này!”
Niên Niên trợn mắt, chiếc mũi như ngọc trắng nõn nà phát ra một tiếng hừm lạnh lùng, khó chịu nói: “Hừm! Được rồi được rồi, đúng là càng già càng nhiều lời, đi thôi, Tiểu Bạch!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận