Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 135: Tra tấn

“Hì hì, Bạch công tử hãy bình tĩnh, dù sao cả đời này huynh cũng không thể rời khỏi Táng vực, ở lại Cốt Hải mãi mãi bên cạnh thiếp không tốt sao? Đến lúc đó, chúng ta sẽ sinh mười mấy đứa con, chắc chắn Cốt Hải lạnh lẽo này sẽ trở nên rất nhộn nhịp!” Bạch Cốt phu nhân che miệng cười khẽ với vẻ mặt khao khát, khuôn mặt yêu kiều toát lên một màu sắc khác.
Nhìn thấy Bạch Cốt phu nhân đã mường tượng ra cuộc sống sau khi thành thân, Bạch Đông Lâm đầy bối rối, ai muốn sinh con với một đóa hoa chứ!
“Bạch Cốt phu nhân, Cốt Hải lớn như vậy, ngươi còn lo mình sẽ không thể gả ra sao? Đâu cần thiết phải làm khó tại hạ!”
“Bạch công tử, huynh không biết đâu, Cốt Hải này ngoài một số vật chết ra thì chính là những bộ xương và những tà vật không có linh trí.”
“Huynh chính là nam nhân còn sống đầu tiên mà thiếp gặp được trong vạn năm qua, có lẽ ông trời thấy thiếp quá cô đơn nên mới phái Bạch công tử đến đây.”
Nhìn sắc mặt háo hức của Bạch Cốt phu nhân, thôi xong rồi, lão nữ nhân đã độc thân một vạn năm này thèm muốn nam nhân đến phát điên rồi, hoàn toàn không thể giao tiếp được, vì vậy Bạch Đông Lâm cũng không khuyên giải nữa, từ chối với vẻ mặt kiên quyết: “Bạch Cốt phu nhân, ta đã quyết định rời khỏi Táng vực này rồi, cho dù có chết cũng sẽ không ở lại Cốt Hải để thành thân với ngươi.”
“Cả đời này của ta đã giao phó cho đại đạo rồi, chưa bao giờ suy nghĩ đến chuyện tình cảm nam nữ.”
“Chim sẻ sao biết được ý chim hồng.”
“Cáo từ!”
Bạch Đông Lâm chắp tay rồi xoay người rời đi, cũng không tiện mở miệng xin linh dịch nữa.
“Chờ đã!”
Bạch Cốt phu nhân lạnh lùng quát một tiếng rồi đứng dậy, mũ phượng và khăn quàng vai hóa thành tro bụi biến mất không thấy đâu, mặc một chiếc váy trắng, gương mặt lạnh lùng và không còn chút dịu dàng nào nữa.
Bạch Đông Lâm xem như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước, ngọn lửa xanh thẳm trong Bạch Cốt đại điện bừng cháy trở lại, một tràng chữ khắc lóe qua, Bạch Đông Lâm bị giam giữ ngay tại đây.
“Bạch công tử, huynh hoàn toàn không biết rõ sự khủng khiếp của Táng vực, huynh như vậy chỉ sẽ mất mạng oan uổng, ta sẽ không cho huynh tìm đến cái chết!”
Bóng dáng của Bạch Cốt phu nhân lóe lên rồi xuất hiện ở trước mặt Bạch Đông Lâm, đưa bàn tay ngọc ra vuốt ve khuôn mặt của Bạch Đông Lâm.
“Ta có lý do nhất định phải rời đi!”
“Cái chết không thể ngăn cản được bước chân của ta!”
Cảm nhận được ý chí kiên định của Bạch Đông Lâm, Bạch Cốt phu nhân biết mình không thể thuyết phục được đối phương nên lại hừ lạnh, nói: “Thay vì để huynh mất mạng oan uổng thì chi bằng ta tự tay giết chết huynh! Tuy nhiên, thiếp thân sẽ không giết huynh đâu, thiếp thân sẽ tra tấn huynh, cho đến khi huynh đồng ý thành thân với thiếp!”
Nửa lời trước của Bạch Cốt phu nhân vẫn còn đầy vẻ hung ác, nhưng khi nói đến phía sau thì dịu dàng trở lại.
Bạch Đông Lâm đang định kích hoạt Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, vừa nghe thấy hai từ ‘tra tấn’ thì sắc mặt lập tức thay đổi, ngừng việc tự bạo lại.
“Ngươi muốn tra tấn ta như thế nào? Liệu có rất đau đớn và tàn nhẫn không?”
“Ha ha, thiếp thân biết vô số hình phạt, rất tàn nhẫn và rất đau đớn, cho dù xương cốt của huynh có cứng rắn đến mấy cũng không thể trụ được ba ngày!”
“Đến lúc đó, huynh vẫn sẽ ngoan ngoãn chịu thua, thành thân với thiếp, thế nào, đã suy nghĩ rõ ràng chưa?”
Bạch Cốt phu nhân dùng tay bóp lấy mặt của Bạch Đông Lâm, trên mặt lộ vẻ đắc chí, lão nương không tin không xử lý được ngươi.
“Không cần phải nói nữa! Muốn ta khuất phục à, không bao giờ!”
“Có thủ đoạn tàn nhẫn gì thì cứ tung ra đi, nếu Bạch Đông Lâm ta đây mà cau mày một cái thì ta sẽ mang họ của ngươi!”
“Chỉ là chết mà thôi!”
Bạch Đông Lâm giọng nói hùng hồn dõng dạc, trên mặt lộ vẻ kiên quyết.
“Được! Huynh sẽ đến cầu xin ta thôi!”
Bạch Cốt phu nhân tức giận, vung tay ngọc một cái, Bạch Cốt đại điện lập tức nứt ra một khe hở, vô số sợi xích đỏ tươi lao ra khỏi khe hở, sau khi trói Bạch Đông Lâm lại thì lập tức rút về khe hở, trấn áp hắn xuống lòng đất hàng vạn mét, sau đó vết nứt ở đại điện tự động khép lại.
“Ma ma!”
“Lão thân ở đây.” Lão phù thuỷ ở bên cạnh xem kịch cả nửa ngày trời vội vàng cúi đầu.
“Hắn giao cho ngươi giải quyết, ta thực sự không nỡ ra tay, chỉ cần không giết chết hắn là được, cứ việc tra tấn hắn thật mạnh vào cho ta, cho đến khi hắn chịu thua mới thôi!”
“Vâng, phu nhân.”

Bên dưới Bạch Cốt cung điện hàng vạn mét, ở giữa hồ dung nham nóng rực, có một cột kim loại khổng lồ đứng sừng sững ở đó, Bạch Đông Lâm bị trói ở trên cột kim loại bởi vô số sợi xích đỏ tươi, những dòng chữ khắc dày đặc trên sợi xích đỏ tươi đang lóe lên ánh sáng màu đỏ, vô cùng kiên cố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận