Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 534: Đối diện nỗi sợ của bản thân

Tuy vậy nhưng hắn cũng được lợi rất nhiều. Nhắm mắt lại cảm khái đạo tâm lóng lánh của mình.
Nhiệm vụ này bản chất là muốn bản thân đi tự trả lời câu hỏi trong lòng mình, đối diện với nỗi sợ của bản thân.
Từ đó phá vỡ ranh giới của sự sợ hãi, thấu hiểu nội tâm và rèn luyện đạo tâm, nhờ vậy mà thăng hoa linh hồn của mình. Điều này vô cùng quan trọng và có ích cho sau này.
Vù vù!
Dấu ấn trong lòng bàn tay phát sáng, Bạch Đông Lâm liên hệ với nó, trong đầu hiện ra một thông điệp.
“Mười bảy, lòng dũng cảm: Nhiệm vụ hoàn thành. Đánh giá: Hoàn hảo. Kết luận: Không cam lòng làm người bình thường, mong muốn trở nên mạnh mẽ vô cùng kiên định, đạo tâm vững vàng.”
“Theo nhận định trên, nhiệm vụ tiếp theo: Ba mươi mốt, tàn sát? Chuộc lỗi!”
Bang!
Một cột sáng lại phóng lên tận trời cao, mang theo Bạch Đông Lâm đi xa.
Nhiều lần làm nhiệm vụ, Bạch Đông Lâm đã vô cùng thuần thục, tốc độ hoàn thành càng lúc càng nhanh, liên tục qua lại trong hư không vô tận.
Càng về sau, các cột sáng trong hư không cũng ít đi, Bạch Đông Lâm biết hắn đã đến rất gần đích rồi.
Dần dần các điểm truyền thừa cũng càng ít đi, tỉ lệ gặp đối thủ tranh chấp cũng càng cao.
Bởi được chọn đến địa điểm làm nhiệm vụ chứng tỏ người đó phù hợp, nhưng truyền thừa chỉ có một, muốn thừa kế được nó sẽ không tránh khỏi tranh chấp với đối thủ.
Thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua nửa năm.
Thử thách bước vào giai đoạn nước rút.
Bạch Đông Lâm cũng đã hai lần gặp phải người khác, mỗi lần hắn đều rất dễ dàng xử lý đối thủ, vô cùng nhanh gọn.
Những kẻ biết điều thì chỉ tịch thu bảo vật rồi thả ra, ngược lại thì trực tiếp luyện hóa thành năng lượng thuần túy để rèn luyện linh khiếu.
Bạch Đông Lâm tung xúc xắc lần thứ bốn mươi bảy.
Theo cột sáng đưa đi, hắn tiếp xuống một lục địa.
“Hồng Anh, đúng như nàng nói, lộ trình được ghi trên sổ tay vô cùng an toàn.”
Đôi mắt lóng lánh ánh vàng kim của Kim Sí Đại Bằng Điểu đảo xung quanh, trong ánh mắt của nó hiện rõ sự phấn khích và hồi hộp khi khoảng cách đạt được báu vật trong truyền thuyết đã rất gần!
Mi Hồng Anh tỏ ra không vui, nàng ta không hài lòng việc Đại Bằng điểu gần gũi như vậy, nhưng vì muốn lợi dụng sức mạnh của hắn ta nên cũng nhượng bộ.
“Già Lâu Kiệt, đừng quên thỏa thuận của chúng ta, trước tiên giúp ta lấy được truyền thừa đã.”
Hắn ta khẽ gật đầu, thu hồi ánh mắt và nói:
“Ha ha ha, đương nhiên nàng có thể yên tâm, Đại bàng tộc còn cần nàng giúp đỡ chiếm lấy vị trí đứng đầu tại Dực Thần cung, lời ta đã hứa chắc chắn sẽ thực hiện!”
Mi Hồng Anh mang trong mình huyết thống của Phượng hoàng tộc vốn đã gần như tuyệt chủng, nàng ta có ý nghĩa vô cùng lớn với Dực Thần cung, nếu có sự giúp đỡ của nàng thì chắc chắn Kim Sí Đại Bằng tộc sẽ sớm trở thành thống lĩnh.
Cột sáng khổng lồ mang theo Già Lâu Kiệt và Mi Hồng Anh đáp xuống lục địa này khiến cho Bạch Đông Lâm lập tức chú ý.
“Hmm, trùng hợp như vậy sao? Tận ba người được đưa đến đây, đông như vậy chắc truyền thừa cũng không còn nhiều nữa.”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, nhìn vệt sáng trong khoảng không, tầm mắt kéo dài mấy vạn dặm chăm chú quan sát nơi cột sáng đáp xuống.
“Là con đại bàng đó, còn thêm cô gái thần bí kia…”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm kinh ngạc, hắn thở mạnh, nếu hai người xa lạ cùng đáp xuống hắn có thể hiểu được, nhưng rõ ràng hai người này lập thành tổ đội, làm sao có thể trùng hợp đến mức đồng thời được đưa đến nơi này?
Không thể có sự trùng hợp như vậy được, buộc phải từng người hoàn thành lộ trình của riêng mình thì đến cuối cùng mới có thể tập hợp tại một điểm mốc.
“Hửm?”
Già Lâu Kiệt và Mi Hồng Anh cũng cau mày, linh cảm báo hiệu điềm gì đó, bọn họ nheo mắt lại nhìn về phía xa, cũng chính là hướng của Bạch Đông Lâm.
“Già Lâu Kiệt, truyền thừa này ta buộc phải có được, không thể xảy ra sai sót. Ngươi ra tay giải quyết hắn đi, tốt nhất là bắt sống. Tên này có vẻ thú vị.”
Mi Hồng Anh tỏ ra hơi khó hiểu, có vẻ hai người rất có duyên bởi đây không phải lần đầu hai người gặp nhau tại một điểm mốc, điều này khiến nàng ta nảy sinh hiếu kỳ với Bạch Đông Lâm.
“Được, đợi một lát ta đi bắt tên kia về!”
Chớp mắt một cái, Già Lâu Kiệt hóa thành một vệt sáng vút qua không gian với tốc độ kinh hoàng đến chỗ Bạch Đông Lâm.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm trầm xuống, hắn nghe rõ ràng từng câu từng chữ hai người nọ nói.
“Ha ha, Kim Sí Đại Bằng Điểu, quả nhiên Dực Thần cung hung hăng như trong lời đồn!”
Dực Thần cung là một thế lực thống trị các tộc thuộc dòng yêu tộc có cánh, chiếm một phần ba toàn bộ yêu tộc, vì thế lực quá lớn nên dần dần bọn chúng phát sinh thói kiêu ngạo, hung hăng.
Trong đó Kim Sí Đại Bằng tộc lại được coi là hoàng tộc, quyền thế ngập trời trong Dực Thần cung, vậy nên mới ngạo nghễ nói muốn bắt hắn là bắt như vậy!
Bạch Đông Lâm đứng trên đỉnh núi hùng vĩ, áo choàng đen phất phới trong gió lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận