Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1931 - Người khổng lồ lưng đeo Thái A (1)

Ầm ầm!
Lúc này, đại quân mà chiến tuyến vĩnh hằng phái xuống đã xuyên qua cánh cổng Vĩnh Hằng, phủ xuống vùng đất Hôi Tịch, bóng người chi chít che khuất bầu trời, cứ điểm chiến tranh mênh mông nguy nga đâm thủng trời cao, Chiến hạm chư thiên với khí tức lạnh lẽo cuồng bạo áp sập đại lục vô biên...
"Hở!? Tại sao, tại sao lại như vậy?"
Trong một thần điện xám bạc,lãnh chúa Thời Không yên vị trên thần tọa mở choàng hai mắt màu xám trắng, nhìn quanh thiên địa, lông mày không khỏi nhíu chặt.
Thân hình nhoáng lên, biến mất không thấy gì nữa, nháy mắt kế tiếp đã xuất hiện ở trung tâm chỉ huy của đại quân.
"Chư vị, hẳn các ngươi đều cảm giác được điểm dị thường của giới này đi?"
"Dòng sông thời không của vùng đất Hôi Tịch bị triệt để bóc ra!"
Đám Bỉ Ngạn vô thượng trong đại điện đều có sắc mặt khó coi, tuy bọn họ không nghiên cứu sâu và tập trung vào đạo thời không như lãnh chúa Thời Không, nhưng đều là sự tồn tại đi tới từ thập nhất cảnh, đều kiềm chế tuyến thời gian, sao lại không phát hiện ra thời không biến mất được chứ?
Rất khó tưởng tượng được, đến tột cùng là trận đại chiến phải thảm liệt đến cỡ nào mới làm cho dòng sông thời không của vùng đất Hôi Tịch được hình thành từ sự giao nhau giữa thời không tuyệt đối hắc bạch triệt để tan rã, không còn sót lại chút nào.
Sợ rằng, không phải sức mạnh siêu thoát thì không làm được!
"Lấy tình huống lúc này, tốc độ hành quân của chúng ta sẽ bị trì hoãn rất dài, chờ chạy tới vực Hư Vô rồi, đại quân Tai họa đen tối đi trước, không hề nghi ngờ đã đứng vững gót chân tại vùng đất Hôi Tịch!"
"Chuyện này đối với bố trí tuyến phong tỏa là điều bất lợi cực lớn!"
Mới vừa bước vào vùng đất Hôi Tịch đã gặp phải tình trạng như thế, khiến một đám Bỉ Ngạn tràn đầy chiến ý nhiệt huyết không khỏi nhiễm lên một tia lo lắng, đây có vẻ như là điềm báo cho sự bất tường.
Khoảng cách thời không, đây là lá chắn tồn tại tự nhiên, cắm rễ vào hiện thực, là thứ vô số sinh linh đều phải đối mặt.
Dưới tình huống bình thường, con đường đi tốt nhất tự nhiên là hành tẩu trên dòng sông thời không rồi, Tạm thời không đề cập tới tốc độ đi trên đó cực nhanh, mấu chốt nhất vẫn là có thể đông dòng chảy thời gian của bản thân, mặc kệ đi bao lâu trên dòng sông thời không, ánh xạ sang hiện thực cũng chỉ là trong một chớp mắt.
Thời không của vùng đất Hôi Tịch rất chi là cứng cỏi, một sự tồn tại Bỉ Ngạn khó có thể lay động được, nhưng đại quân của bọn họ mang theo đồ vật đặc thù do thế lực chí cao nhân tộc, chư thiên vô tận phối trí, sau đó chúng Bỉ Ngạn thúc giục thì vẫn có thể mượn dòng sông thời không.
Lãnh chúa Thời Không chính là người khống chế thế nên, cho nên sắc mặt của hắn ta cũng là khó coi nhất.
Nhưng hôm nay, vùng đất Hôi Tịch đến cả dấu vết thời không cũng không tìm ra được, làm sao nói đến mượn dòng sông thời không để bước đi?
"Không có cách nào, chỉ có thể độn hành trong tin tức, tuy phương pháp này không giống như đi trong thời không, nhưng đã là lựa chọn tốt nhất của chúng ta hiện giờ."
Độn hành trong tin tức.
Nói thì nghe rất cao thượng, thật ra về bản chất không khác gì việc tu sĩ cấp thấp dung nhập cơ thể vào trong pháp tắc.
"Tin tức" là cách gọi chung cho tất cả sự vật có thể quan sát xem xét được, đương nhiên bao gồm pháp tắc, quy tắc, nguyên tắc vân vân.
So với việc dung nhập cơ thể vào pháp tắc để đi, độn hành trên tin tức là cuối cùng của đạo này, mạnh mẽ hơn gấp ngàn tỷ lần, nhưng bản chất thì bất biến, tính cực hạn rất lớn.
"Bị trận đại chiến trước đó ảnh hưởng, vùng đất Hôi Tịch mất đi vạn đạo, tin tức thối nát giống như đay rối, tốc độ độn hành kém xa lúc bình thường, nhưng chuyện cho tới bây giờ, không còn phương pháp nào tốt hơn nữa."
"Bắt đầu hành động đi!"
Nói ra rất dài dòng, bởi vì không thể đông lại thời gian nên việc giao lưu giữa chúng Bỉ Ngạn được tiến hành thông qua sự giao nhau của ý chí tư duy, vẫn mau lẹ không gì sánh được, cách lúc bước vào vùng đất Hôi Tịch mới trôi qua chưa đến một phần tỷ tỷ nháy mắt.
Đối với Bỉ Ngạn đến nói, có đôi khi một diễn kỷ vô lượng cũng không quá dài cho lắm, có đôi khi một cái hô hấp cũng đủ để làm nên rất nhiều chuyện.
Thời gian, đối với sự tồn tại kiểu này mà nói, chẳng qua chỉ là có thể tùy ý kéo duỗi áp súc diện đoàn.
"Chờ đã!"
Chúng Bỉ Ngạn vừa định thi triển thủ đoạn kéo đại quân vào trong tin tức, trên đại điện lại đột nhiên xuất hiện một bóng người, chính là Thương Ngô.
"Thương Ngô, ngươi không chết à!?"
Có không ít Bỉ Ngạn nhận thức Thương Ngô đều có vẻ mặt hơi sững sờ, sau đó không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.
"Chư vị, việc hành quân cứ giao cho tại hạ đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận