Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 80: Bạch tiền bối từ trên trời giáng xuống

Hắn phát hiện dưới chân mình có một thi thể của dị thú không biết tên, máu thịt lẫn lộn, não văng tung tóe. Nó đã chết không thể chết lại được nữa. Lúc này, bụi bặm lắng xuống. Bạch Đông Lâm thấy xung quanh cái hố sâu còn có mười mấy người, có nam có nữ, có người sống có người chết. Mấy tu sĩ miễn cưỡng còn có thể đứng thẳng được thấy Bạch Đông Lâm chui từ trong cái hố sâu kia ra thì vội vã cung kính hành lễ: “Cảm ơn tiền bối đã cứu mạng!”
“Cảm ơn tiền bối đã trượng nghĩa giúp đỡ tiêu diệt mãnh thú!”
Từ đôi lời của bọn họ, Bạch Đông Lâm hiểu ngay tình huống. Xem ra, bản thân đã vô tình đập chết mãnh thú cứu bọn họ. Hắn khẽ mỉm cười nói: “Các vị không cần khách sáo, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ là phẩm đức cơ bản của tu sĩ như ta.”
Không biết bàn đá đã đưa hắn truyền tống tới nơi nào. Không quen cuộc sống ở nơi đây thì tạo quan hệ với mấy người bản địa này rất có ích. Mấy người này nghe vậy thì tỏ ra bội phục.
‘Nghe đi, nghe đi! Cái gì gọi là cao nhân đắc đạo, cái gì gọi là phẩm đức cao thượng.’
Tuy mọi người thấy quần áo của Bạch Đông Lâm rách tung tóe nhưng mặt mỉm cười thì cảm thấy hắn như đang tỏa ra hào quang. Bạch Đông Lâm ngừng Bạch Ngọc Tôi Thể Quyết vẫn đang vận chuyển điên cuồng trong thân thể. Ánh huỳnh quang ở ngoài thân thể dần dần biến mất. Hắn tiến lên bắt đầu nói chuyện phiếm với mọi người.
Hóa ra bọn họ là tu sĩ của Thiết Cốt tông ở gần đây, họ dẫn những tu sĩ trẻ tuổi tới chủ thành tham gia cuộc khảo hạch quan trong nào đó. Không ngờ, khi đoàn người đi tới Lam Cù sơn mạch thì lại gặp phải mãnh thú có thực lực cường đại. Nếu không phải vừa rồi Bạch Đông Lâm tới thì có thể bọn họ sẽ chết hết.
Hắn gật đầu. Quả thật, thực lực của mãnh thú này rất cường đại, sọ não cực kỳ cứng. Bản thân Bạch Đông Lâm có xương cốt cực kỳ rắn chắc, toàn lực vận chuyển Bạch Ngọc Tôi Thể Quyết để phòng ngự càng mạnh hơn. Hắn rơi từ trên độ cao mấy chục nghìn mét xuống, rơi trúng mãnh thú với thế năng đáng sợ như vậy.
Con mãnh thú kia bị Bạch Đông Lâm đập chết tươi. Không phải do thực lực của con mãnh thú này yếu, thật sự hắn chính là một người sắt. Lúc này, mọi người đang dùng đan dược chữa thương, vết thương cũng từ từ khôi phục. Khí huyết hùng hậu trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, cả người tản mát ra khí thế hung hãn.
Bạch Đông Lâm cảm ứng được khí huyết hùng hậu trong cơ thể tu sĩ trước mắt thì mắt sáng lên. Hắn lập tức hỏi với giọng gấp gáp: “Nơi này là giới vực nào?
Mặc dù mọi người thấy lạ, không biết vì sao Bạch tiền bối lại hỏi chuyện này, nhưng họ vốn kính trọng phẩm đức cao thượng của Bạch tiền bối nên cung kính đáp: “Thưa tiền bối, giới vực này chính là Hoang Vực.”
‘Hoang Vực! Hoang Vực!’
Quả nhiên là Hoang Vực.
“Phù!”
Bạch Đông Lâm thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ rõ vẻ thoải mái. Hắn quyết định tha cho bàn đá một lần. Tuy cách làm của nó hơi vụng về nhưng may mà vẫn đưa Bạch Đông Lâm tới Hoang Vực.
Những mối nguy hiểm trên đoạn đường này thật sự khiến hắn bối rối. Nếu bảo Bạch Đông Lâm vượt qua Lôi Trạch Vực rộng lớn hơn một lần nữa, không biết còn bao nhiêu trắc trở bất ngờ xuất hiện nữa.
Bây giờ thì tốt rồi, hắn tới thẳng chỗ cần tới. Hiện tại, Bạch Đông Lâm chỉ cần tìm được thể tông mạnh nhất Hoang Vực và gia nhập vào đó là vạn sự đại cát rồi. Bạch Đông Lâm nở nụ cười dịu dàng hỏi mọi người: “Không biết tông môn lợi hại nhất Hoang Vực chúng ta là…”
“Bạch tiền bối không phải nhân sĩ của Hoang Vực sao?” Có người nghi ngờ hỏi.
Hoang Vực và bao gồm cả mười mấy vực ở xung quanh không thể nào có tu sĩ không biết vấn đề đơn giản này được.
“Quả thực tại hạ tới từ giới vực cách đây rất xa. Ta thiên tân vạn khổ tới Hoang Vực chỉ vì muốn gia nhập tông môn thể tu.”
Tất cả mọi người lập tức lộ ra vẻ mặt quả đúng thế, nếu không với thực lực mạnh như Bạch tiền bối thì không thể có chuyện không biết những chuyện đơn giản này. Vì vậy, mọi người bắt đầu sôi nổi giải thích với Bạch Đông Lâm. Hoang Vực, bao gồm cả mười mấy giới vực ở xung quanh đều là thiên hạ của thể tu. Hai thánh địa thể tu lớn chia nhau trị các giới vực này.
Thánh địa thể tu “Cực Đạo thánh tông” theo truyền thống và “Thần Huyết thánh tông” theo trường phái thể tu mới. Có người nói từ rất lâu trước, hai tông này vốn là một, sau này vì quan niệm của hai bên không hợp nên Thần Huyết thánh tông tách ra tự lập sơn môn.
Từ xưa tới nay, hai tông này không vừa mắt nhau, họ đều cảm thấy bản thân là thánh địa thể tu mạnh nhất. Cả hai cùng tông, cùng cội nguồn nhưng lại thích chém giết lẫn nhau cho tới giờ. Tới nay, hai tông đều tự thống ngự mười mấy giới vực không phân cao thấp, thế lực ngang nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận