Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1707 - Không Vô Chi Vực (1)

Trong khu vực này, không có “năng lượng” - thành phần nguyên tố cơ bản của tất cả mọi thứ, không có pháp tắc, quy tắc, nguyên tắc Đại Đạo, không có tất cả các loại tin tức.
Chỉ có khái niệm logic tự sự tồn tại vĩnh viễn, cùng với dòng sông thời gian tỏa ra từ các đại Chư Thiên, đan xen vào nhau tạo thành: Thời Không Tuyệt Đối!
Mỗi một Chư Thiên đều là cá thể độc lập, có bộ máy vận hành hoàn chỉnh của riêng mình, dòng sông thời gian của chúng giống như những dòng suối róc rách, hội tụ ở trong Không Vô Chi Vực đan xen vào cùng một chỗ, tạo thành Thời Không Tuyệt Đối chí cao vô thượng.
Những kẻ thập nhất cảnh giống như Bạch Đông Lâm, nếu ở trong dòng sông thời gian bên trong Chư Thiên, có thể tùy ý thao túng dòng sông thời gian, làm được rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, ví dụ như làm người chết sống lại hay thay đổi lịch sử đều có thể tiện tay thực hiện được.
Thế nhưng ở trong Thời Không Tuyệt Đối, mấy thủ đoạn này lại chẳng là gì, chỉ tương đương với việc bị phản thệ khi đối kháng với một Chư Thiên biến thành phản thệ khủng bố khi phải đối kháng với tầng tầng lớp lớp Chu Thiên. Cái này đừng nói là thập nhất cảnh, có là thập nhị cảnh cũng phải đi “lĩnh cơm hộp”, dự là chỉ có siêu thoát giả mới có thể quấy lên bọt sóng ở Thời Không Tuyệt Đối được.
“Mười vạn Siêu Niệm, đây là giới hạn phóng xạ dòng sông thời gian Chư Thiên Thái Hạo, bước qua vạch này sẽ tiến vào Thời Không Tuyệt Đối.”
Bạch Đông Lâm phóng nhanh trong hư vô, cảm nhận được biến hóa nhỏ bé của thời không, nếu rời khỏi khu vực này, dòng sông thời gian sẽ trở nên không thể rung chuyển, thậm chí hắn có thể mất đi liên hệ với phân thân ở Chư Thiên Thái Hạo, không cách nào thông qua dòng sông thời gian để hình thành liên hệ ký ức.
Cũng may, mục tiêu của hắn - một góc di tích chiến trường kia, cách Chư Thiên Thái Hạo không xa lắm. Hắn dự định tạm thời lịch luyện ở trong khu vực này, không có ý định bước vào Thời Không Tuyệt Đối.
Bởi vì đó là một hành vi cực kỳ ngu xuẩn. Không Vô Chi Vực quá mênh mông, nếu chạy loạn không có mục đích, sẽ có khả năng bị lạc rất cao. Hắn có thể tự diệt để trở về, thế nên không sợ bị lạc, chỉ lo lắng là không gặp được thứ mình muốn.
Hắn đã từng dùng góc nhìn vô cùng cao ở trong hình ảnh lưu lại trên chiến bia, chứng kiến vòng xoáy Hắc Bạch Tuyền Qua Chư Thiên đan xen quấn quanh cùng một chỗ.
Trong hình ảnh đó, Chư Thiên nhiều như sao trời, rậm rạp chằng chịt giống như dính chặt vào nhau. Nhưng trên thực tế không phải vậy, đây chỉ là ảo giác mà thôi.
Thực tế, khoảng cách giữa các Chư Thiên là cực kỳ xa, đó là khoảng cách khủng bố không biết bao nhiêu Siêu Niệm. Hơn nữa Chư Thiên là luôn luôn vận động, nếu không có phương pháp định vị đặc biệt thì cho dù có tốn thời gian vô tận cũng không thể đến được các Chư Thiên lân cận.
Điều này rất dễ hiểu, giống như kiếp trước, nhìn vào bản đồ khái niệm tinh hệ sẽ cảm thấy các hành tinh đều gần nhau. Nhưng chiếu vào hiện thực, khoảng cách giữa các ngôi sao là một lạch trời mà sinh linh phàm tục cả đời đều không thể vượt qua được.
Mở rộng hiện tượng này vô số lần chính là tình huống thực tế của các đại Chư Thiên trong Tuyền Qua Chư Thiên.
“Đến rồi, luồng khí tức này đúng là di tích chiến trường!
Bạch Đông Lâm gắng sức đuổi theo, thỉnh thoảng còn dùng mấy lần tự diệt độn hành, tốn không ít thời gian, rốt cục cũng đến được mục đích.
Trong Không Vô Chi Vực, ngoại trừ vô số các Chư Thiên còn có đủ loại di tích đáng sợ. Những di tích này cơ hồ đều là dấu vết do các trận đại chiến lưu lại. Chủ thể của nó phần lớn là hài cốt Chư Thiên bị đánh nát, hoặc là một số thi hài của một nhân vật chí cao nào đó, hoặc là dư âm còn sót lại của các cuộc công kích khủng bố còn chưa từng tiêu tán, sát trận tàn đồ...
Tình huống gì cũng có thể gặp phải trong di tích. Đó là nơi cực kỳ nguy hiểm, sinh linh dám bước vào đó ít nhất đều là thập nhất cảnh, bởi vì cũng chỉ có thập nhất cảnh mới có thể tự do đi lại ở Không Vô Chi Vực.
Vả lại cho dù thực lực mạnh hay yếu, thì cứ nói về một sự thật rất thực tế. Trong hư vô tuyệt đối của Không Vô Chi Vực, không có gì tồn tại hết, cho dù thập cảnh có thể sống sót thì có thể phát huy bao nhiêu thực lực?
“Lĩnh vực siêu thần! Mở ra…”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm nghiêm túc, đồng thời bước vào di tích, mở lĩnh vực ra trong hư vô tuyệt đối. Trong đầu vừa lóe lên ý nghĩ, thai nghén ra các loại quy tắc pháp tắc khác nhau, lấy bản thân làm trung tâm, chế tạo ra một hoàn cảnh có thể so sánh với bên trong Chư Thiên, các loại thần thông bí thuật đều có thể thi triển.
Đây là lý do tại sao thập cảnh luôn luôn kém hơn thập nhất cảnh trong Không Vô Chi Vực. Chân Ngã Duy Nhất Cảnh cũng được gọi là “Chư Thiên hành tẩu cỡ nhỏ”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận