Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1910 - Dòng xoáy Bỉ Ngạn (2)

“Ha ha, có phải ta làm hơi quá rồi không?”
Bạch Đông Lâm híp mắt lại, vẻ mặt có hơi lãnh đạm, sau khi hắn biết được tình hình thối nát của thế giới bên ngoài từ miệng Thương Ngô, và nghe nói đã có hàng trăm Toàn Tí bị chôn vùi dưới những cuộc xâm lược của Tai họa đen tối, tâm trí hắn không khỏi dâng lên cơn giận dữ, lúc bấy giờ mới dốc toàn lực ra tay.
Tuyền Qua Chư Thiên quá khổng lồ, tuy phân thân tha ngã nhiều, nhưng cách lúc có thể bao trùm tất cả còn quá xa, cho dù là một phân thân phụ trách một Chư Thiên, trước mắt cũng chỉ dính dáng được không tới một phần tỉ tỉ khu vực, hơn nữa trọng tâm đều nằm ở nơi trù phú phồn hoa của hạch tâm, chẳng hề đặt chân đến những vùng xa xôi hẻo lánh tương đối nghèo nàn như Toàn Tí.
Cộng thêm từ trước đến này, phân thân tha ngã độc lai độc vãng, chưa từng gia nhập thế lực chí cao của vạn tộc, hơn nữa phần lớn đều đang bế quan tìm cơ hội đột phá Bỉ Ngạn, bởi vậy mới không hiểu nhiều về tình hình chiến đấu nơi tiền tuyến bị cao tầng vạn tộc che đậy, cũng như không hề ý thức được sự khủng khiếp trong những cuộc xâm lược của Tai hoạ đen tối ngay từ đầu.
Hắn còn tưởng rằng vùng đất Hôi Tịch mới là trọng tâm xâm lấn của Tai họa đen tối.
Thế này cũng có lý, tại sao ảo ảnh của tiến sĩ Trần lại nói rằng mối liên hệ của hắn với bản tôn đã bị cắt đứt, chắc hẳn chính là người siêu thoát, mà ở đây cũng vô cùng bận rộn, vốn dĩ rất khó thoát thân.
“Dẫu cho vùng đất Hôi Tịch chỉ là một trong số rất nhiều mặt trận, nhưng bởi vì từ đây có thể chạy thẳng đến hạch tâm Chư Thiên, nên có ý nghĩa chiến lược chẳng tầm thường, tuyệt đối không thể thất thủ!”
Bạch Đông Lâm đè nén suy nghĩ, nhìn xuống đại lục đầy những sinh linh Tai họa đen tối đang quỳ bên dưới, cũng như dòng xoáy tăm tối đang uốn éo chảy xuôi và lan tràn ở khắp nơi, sắc mặt dần dần trở nên lạnh lùng, trong mắt chợt lóe lên nét tàn bạo đỏ tươi.
“Chư vị, ra tay đi! Đuổi tận giết tuyệt lũ Tai họa đen tối!”
Nói thì dài dòng, nhưng giữa lúc lửa chớp điện giật, trong lúc Tai họa đen tối còn chưa kịp lấy lại tinh thần, rất nhiều phân thân tha ngã chống lại lực phản phệ đã bước ra và từ từ chìm vào trong thân thể tương lai.
“Lấy thân làm giáp! Bất tử bất diệt!”
Nghe nói, mỗi sinh linh đến từ Lam Tinh đều có một giấc mộng cơ giáp.
Nhưng cơ giáp cấp Bỉ Ngạn, còn là số lượng khổng lồ như thế, nếu để cho người siêu thoát của “Duy Vật Chư Thiên” và “Duy Tâm Chư Thiên” gặp phải, e rằng họ cũng phải âm thầm nói trâu bò ở tận đáy lòng.
Oành--
Đứng ở căn điểm của thế giới hiện tại, vác theo phản phệ thời không, dùng bất tử bất diệt để duy trì trạng thái hấp hối, nên phân thân tha ngã cực kỳ yếu ớt, sau khi được bảo vệ toàn diện, thân thể tương lai Bỉ Ngạn của họ buông lỏng được khí tức áp chế, trở nên không một chút kiêng kỵ.
Sát khí mãnh liệt và khí thế đáng sợ xuyên qua trời đất, đánh thức cường giả Tai họa đen tối còn đang ngẩn ngơ, ngay thời điểm sắc mặt chúng trở nên điên cuồng, vô số công kích khủng khiếp đã ập tới.
Có thân thể tương lai ngồi trên tòa sen của Đức Phật, Phật luân sau đầu sáng chói rực rỡ, hai tay chắp trước ngực, miệng tụng Phạn âm.
“Vô hạn – A Di Đà Phật!”
Oành!!
Kim quang lóa mắt, cháy bỏng vô song, Phật quang rực rỡ dày đặc như thể lỏng, thoáng chốc đã bao phủ toàn bộ vùng đất Hôi Tịch.
Phàm là cảnh giới dưới Bỉ Ngạn và vật tà ma Tai họa đen tối, tự nhiên đều bốc cháy dưới Phật quang chiếu rọi, hóa thành tro bụi trong tiếng than khóc thê thảm, ý thức bị kéo vào đọa ngục vô biên, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Có thân thể tương lai chân đạp trên Thái Cực Đồ, gánh vác dị tượng thanh thiên bạch nhật, đảo quanh trời đất bằng đôi mắt hờ hững.
“Đạo nào chứ? Ta, chính là đạo!”
Vụt——
Thái Cực Bát Quái Đồ, âm Dương Ngũ Hành chuyển động đan xen, ấp ủ vô lượng hỗn độn bên trong, bầu trời của vùng đất Hôi Tịch đã bị thay thế bằng màu trắng thuần khiết, đại địa hóa thành tăm tối thuần túy, vòng xoay đen trắng cực lớn xoay tròn ma sát, hễ là thể sinh mệnh dị thường đều bị kéo vào thời không Không chiều, dấu vết tồn tại bị xóa sạch khỏi thế gian.
Sau một đợt công kích bao trùm, dòng xoáy tăm tối lơ lửng trên bầu trời gần như tan biến, chỉ còn lại những bóng dáng Bỉ Ngạn cao ngất đáng sợ, trôi nổi trong Phật quang, gầm rú dưới sự nghiền ép của vòng xoay đen trắng.
Cùng là Bỉ Ngạn, nhưng số lượng Tai họa đen tối và thân thể tương lai chênh lệch quá lớn, quá lớn rồi.
Hoàn toàn là trạng thái nghiền ép, mỗi một Tai họa đen tối Bỉ Ngạn đều phải đối mặt với sự vây công của hơn trăm triệu thân thể tương lai, không thể nhiều thêm được nữa đâu, đã không vây nỗi nữa rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận