Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 522: Triều đại máy móc

Sáu mươi sáu người tham gia kỳ khảo hạch cúi đầu nhìn lại, con ngươi hơi co lại, chỉ từ cột sáng chỗ ngai vị Đại Nhật Vương toạ mà bọn họ đang đứng toả ra mà đã có thể nối các vì sao Đại Nhật lại với nhau. Đây chính là một bàn cờ khổng lồ trong không gian ba chiều!
Cột sáng vàng là cờ tuyến, các mặt trời,vì sao là điểm cờ, vũ trụ đầy sao này chính là bàn cờ.
Hai mắt Bạch Đông Lâm có hơi sáng lên, quả thật là một ván cờ phi hành lớn!
“Ha ha, thế nào? Bài khảo hạch cuối bố trí cũng được ha?”
“Trò chơi này được gọi là “Phi Hành Kỳ”, Lưu Lãng Đế khi còn sống rất thích chơi một kiểu cờ, ta nghĩ là các người khẳng định chưa từng nghe nói đến.”
Ngân Đồng hơi vểnh mặt lên, ngón tay nhỏ chỉ chỉ trỏ trỏ, tỏ vẻ các người mau cầu xin ta, ta sẽ chỉ cho các người cách chơi.
Thế nhưng nhìn thấy lại là vẻ mặt thờ ơ của bọn người Bạch Đông Lâm, bộ thiên tài mấy người đều bình tĩnh như vậy sao?
Người tu luyện có ý chí kiên định, đứng trước núi thái sơn sụp đổ mặt không biến sắc, nhìn con nai sừng bay ngang mắt không chớp, những điều này đều thuộc về thứ cơ bản nhất.
Ngân Đồng cảm thấy không thú vị nhếch miệng, gảy nhẹ ngón tay, đưa quy tắc khảo hạch đến cho bọn họ, nói tiếp:
“Các ngươi chưa nghe nói quá cũng là lẽ thường, Lưu Lãng Đế chính là người sẽ làm ra những thứ ly kỳ cổ quái như thế này.”
“Đúng rồi, thuận tiện nhắc nhỏ các ngươi một chút, Lưu Lãng Đế vì liên tục thăm dò Chư Thiên Vạn Giới Quy Khư Chi Địa mang ra ngoài không ít đồ vật đến từ nền văn minh khác, cho nên lúc xuống khảo hạch, có gặp đồ gì kỳ lạ cũng không nên quá ngạc nhiên.”
Ngân Đồng hiếm khi nhắc nhở được một câu, sau đó sáu mươi sáu người tham gia cùng lúc tiến vào kỳ khảo hạch cuối cùng, chờ lâu đến như vậy, đặt hết hy vọng vào một lần này.
‘Ông trời phù hộ, chỉ vì một cái ước định thôi mà ta đã kiên trì gần hai trăm triệu năm!’
“Ấy, cũng không đúng lắm, nếu như không vì vật kế thừa của Lưu Lãng Đế thì hình như ta cũng vẫn luôn nhàm chán như vậy, ngoại trừ ngủ thì cũng không biết làm gì…”
Ngân Đồng mạnh mẽ lắc đầu, đánh tan cái suy nghĩ đáng sợ này, ánh mắt ngưng đọng lại, vẻ mặt nghiêm nghị lớn tiếng nói:
“Bắt đầu từ vị đầu tiên tham gia khảo hạch leo lên được ngai vị Đại Nhật Vương bắt đầu đổ xúc xắc, cứ thế liên tiếp lên!”
“Kỳ khảo hạch cuối cùng, hiện tại bắt đầu!”
Liệt Không đột ngột đứng dậy, bắt đầu niệm ý thôi động, ba mươi sáu mặt xúc xắc ngay lập tức xoay tròn một cách kịch liệt.
Xúc xắc ngưng lại, trên đó có một mặt hiển thị các ký tự tỏa sáng lấp lánh.
“Hai mươi mốt, thâm hàn cực độ!”
Ba mươi sáu mặt xúc xắc dần dần xoay chậm lại, mặt phía trên cùng bắt đầu bắn ra tia sáng khắp bốn phía, các ký tự đang không ngừng biến đổi đã dừng lại.
Liệt Không không kịp phản ứng, một cơn chấn động đảo qua, trạng thái plasma cực độ khiến người bên trong không có một chút lực phản kháng nào, trong giây lát biến thành vô số điểm sáng, đồng thời cột sáng ở dưới ngai vị Đại Nhật Vương tọa cũng lóe lên một cái rồi biến mất.
Xúc sắc bạc kia chuyển động không hề theo một quy luật nào, đám người ở dưới nín thở quan sát cũng không thể nhìn thấy một kẽ hở.
Dù sao đây cũng là ảo ảnh do phong đế cường giả tạo nên, trình độ huyền ảo cũng như trí tưởng tượng siêu việt của bọn đó, về cơ bản là không có cách nào phá giải.
Người này nối tiếp người kia, dùng ý thức của bản thân kích hoạt xúc xắc, mỗi người khi tung ra đều có kết quả không giống nhau, mặc dù xúc xắc chỉ có ba mươi sáu mặt, thế nhưng ký tự bên trên các mặt lại không ngừng biến đổi.
Dựa theo quy tắc khảo hạch mà Ngân Đồng truyền cho bọn họ, thì ở thời điểm bắt đầu bọn họ sẽ không xuất hiện tại cùng ở một chòm sao phía bên trên.
Nhưng sau đó thì không chắc nữa, dù sao vật kế thừa cũng chỉ có chín phần, mới bắt đầu khảo hạch thì có vô vàn đường nối, thế nhưng về sau các đường nối đó cũng chỉ hội tụ về chín điểm cuối cùng.
Càng về sau, khả năng các người chơi cùng ném ra một điểm sao trời là càng lớn, đến lúc đó khó tránh khỏi chạm mặt, một trận đại chiến lại càng không thể thiếu. Tốc độ rất nhanh, chẳng bao lâu đã đến lượt của Bạch Đông Lâm đổ xúc xắc, hắn hơi thay đổi ý nghĩ một chút, thần hồn nhẹ nhàng vụt qua xúc xắc màu bạc, nó lập tức ngưng xoay tròn.
“Hai mươi sáu, triều đại máy móc!”
Một tầng sóng vụt qua, tựa như là năng lượng lượng tử, Bạch Đông Lâm hoá thành vô số điểm sáng sau đó thu vào trong cột sáng phía dưới rồi không thấy gì nữa.
Táp!
Một chùm ánh sáng chói lọi vụt nhanh qua khoảng không của vũ trụ, nhắm thẳng mục tiêu vào một ngôi sao trời to lớn đang chầm chậm xoay tròn, nhìn vào khoảng hư không ấy, bề mặt ngôi sao phảng phất một màu đỏ như bị máu tươi thẩm thấu, lại còn có như vết kim loại bị rỉ sét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận