Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1375: Sức mạnh vô thượng

Nhưng ở trong thế giới này lại có thể thấy được ở khắp mọi nơi, giống như một loại đất “giá rẻ”.
Loảng xoảng!!
“Không! Rùa đen rụt đầu đáng ghét, mai rùa của ngươi thật là cứng!”
Một người đàn ông cường tráng cởi trần lộ ra cơ bắp, mắt nén tức giận, chửi ầm lên. Người hắn phủ đầy hoa văn quỷ dị, lấp lánh ánh sáng vàng chói lọi, từng đường vân giống như vật sống, kéo dài đến giữa hai lông mày, quấn quanh vòng tròn trên một cái sừng bị xẻ đôi.
Cả người tràn đầy hơi thở huyết mạch Nhân tộc, bên trong lại mang theo ý chí khát máu tàn bạo giống như hung thú. Đặc điểm rõ ràng như vậy, cũng chỉ có huyết mạch thể tu mới thu thập huyết mạch yêu thú kết hợp với bản thân.
“Khụ khụ!!”
“Ngươi nửa người nửa côn trùng cũng không biết xấu hổ mà nói ta? Chậc chậc chậc, ô nhiễm huyết mạch của chính mình, cha mẹ ngươi dưới suối vàng biết được chắc sẽ chết không nhắm mắt nhỉ?”
Nhẫn Vô Phong đứng trong một cái hố sâu vạn dặm, áo giáp màu đen sáng bóng như mới. Vách đá kim loại xung quanh bị đè nén đến cực điểm do bị bắn phá nhiều lần, mật độ tăng lên ngàn vạn lần. Trong lúc vô tình đã hoàn thành biến đổi từ lượng đến chất, đều có thể trực tiếp rèn ra thánh khí.
“Gầm gừ! Ngươi câm miệng!”
“Thằng ngu, đây không phải là côn trùng, đây là huyết mạch của Hoàng Kim Độc Giác Tiên được gọi là thánh thú quyền lực. Tiểu tử ngu dốt, ngươi hiểu cái gì!”
Giác Đô điên cuồng gào thét, thú tính trong mắt càng lúc càng đậm, huyết mạch thể tu không chịu được sự trào phúng của người khác đối với huyết mạch của mình. Đây chính là sức mạnh to lớn bọn họ dốc hết tất cả vào, đây chính là c ách bọn họ nói, sao có thể để cho người ta tùy ý khinh thường!?
Huyết mạch mạnh mẽ mang đến sức mạnh vô thượng đồng thời tất nhiên cũng mang theo tai họa ngầm, huyết mạch ý chí bất diệt của hung thú, ít nhiều đều sẽ ảnh hưởng đến tính tình của kí chủ.
Hung thú càng tàn bạo, tai họa ngầm này càng nghiêm trọng, cũng chỉ có một số huyết mạch mang điềm lành giống như thần thú Kỳ Lân, tính tình ôn hòa, không có nhược điểm làm bẩn ý chí của kí chủ.
Hoàng Kim Độc Giác Tiên tất nhiên không có tính tình ôn hòa, cho nên tính tình Giác Đô cũng giống như thùng thuốc nổ, chỉ một chút là nổ, vô cùng điên cuồng.
“Con rùa sắt! Để ta cho ngươi xem, huyết mạch bị ngươi coi thường, vĩnh viễn ẩn chứa sức mạnh vô thượng!”
Hai mắt Giác Đô trợn tròn, ánh sáng vàng bùng lên, cơ bắp cuồn cuộn, đường vân khắp cả người càng lúc càng bóp méo, ánh sáng lưu chuyển. Một sừng trên trán hắn ta giống như thủy tinh, có thể thấy rõ bên trong đang không ngừng khuấy động, tựa như chất lỏng màu vàng của hải dương.
Răng rắc! Răng rắc!
Hai tay Giác Đô giơ cao, sức mạnh vô tận của hắn ta bộc phát, mạnh mẽ kéo xuống phía dưới. Không gian giống như là một bức màn che vô tận, bị trực tiếp kéo xuống, hàng tỷ dặm tinh không lấy Giác Đô làm trung tâm bắt đầu sụp đổ co lại. Từng lỗ đen thiên thể khối lượng to lớn, theo vòng xoáy không gian nhanh chóng rơi xuống.
Các lỗ đen không ngừng va chạm kết hợp với nhau, khối lượng càng ngày càng đáng sợ, hư không bị xé rách ra vô số khe rãnh.
Cuối cùng, mấy trăm lỗ đen thiên thể kết hợp đến chỉ còn lại có hai cái tối đen, đường kính rộng một triệu dặm. Từng ngón tay Giác Đô cắm sâu vào, lỗ đen dường như đang kết hợp với cánh tay hắn ta.
Hai lỗ đen một trái một phải che kín bầu trời, nghiền nát bầu trời, bị một Giác Đô nhỏ bé bắt giữ trong lòng bàn tay. Cảnh tượng kinh hãi như vậy làm cho người ta phải run sợ.
Đây là sức mạnh!
Sức mạnh đơn thuần nhất!
Ùng ục…
Vũ trụ vô tận, vô số sinh linh xem cảnh này đều không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, hai chân nhũn ra, ngã quỵ xuống đất.
Tuy rằng bọn họ là người phàm, không hiểu hai lỗ đen kia là cái gì, nhưng luồng khí thế hung ác do sức mạnh tụ tập mà thành. Dù cách xa bầu trời sao, chỉ dựa vào một hình ảnh, nhưng vẫn khiến bọn họ chú ý.
“Thật đúng là một con quái vật!”
Trong lòng Nhẫn Vô Phong thầm mắng một câu, đừng thấy những lời ba hoa châm biếm của hắn ta, nhưng trong lòng lại vô cùng nghiêm túc. Không thể nghi ngờ, đây là đối thủ mạnh nhất mà hắn ta từng gặp.
Mặc dù trên người Ma Khải mang đến cho hắn cảm giác sức mạnh phòng ngự rất mạnh, nhưng đồng thời nó cũng niêm phong sức mạnh khí tu của hắn ta. Nếu muốn dùng sức mạnh thể chất đánh bại Giác Đô thể tu đơn thuần này, gần như không có khả năng.
Nếu hắn không hoàn toàn thức tỉnh thần thể, thoát khỏi phong ấn của Ma Khải, hắn chắc chắn sẽ bại trận.
Dù sao, luôn phòng thủ cũng vô dụng, trận chiến thiên kiêu có thời gian hạn chế, muốn thăng cấp cần phải đánh bại đối thủ.
“Ta không muốn, cũng không thể bị đánh bại!”
“Ít nhất, trước khi đánh nhau với những quái vật kia, ha ha, trong đầu tên này đều là cơ bắp, so với thập nhị lâu chủ còn kém xa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận