Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 895: Đến bao nhiêu giết bấy nhiêu

Hiệu suất của chiến hạm trong quân sự đương nhiên tốt hơn nhiều so với những chiếc tàu thương mại dân dụng bình thường, chỉ riêng về phần tốc độ, những chiếc tàu bình thường căn bản là không thể so sánh. Cùng lúc đó, đội quân do Khương Trấn chỉ huy cũng bắt đầu xuất phát. Giống như một loại tín hiệu nào đó, các chiến hạm đen nhánh từ bãi huấn luyện khổng lồ bay lên, nhìn thoáng qua, tính sơ sơ số lượng cũng phải lên đến con số hàng ngàn vạn, tất cả đều dùng một tốc độ kinh hoàng lao vào khoảng không rồi biến mất.
“Ha ha ha, xem ra ba người chúng ta có ý tưởng giống nhau!”
“Tất nhiên! Không phải ngươi tới nơi đây chỉ để tham gia chiến tranh sao?”
“Đúng vậy, thời gian ba tháng là đã đủ rồi.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, trong lòng tràn đầy nhiệt huyết. Đối với hắn chiến trường là một bảo tàng chứa đầy báu vật, đó là nơi có thể khiến thực lực của hắn thăng cấp. Hơn nữa, hắn không sợ chết. Có thể nói, trên thế giới này không có một ai thích hợp với chiến trường hơn hắn.
“Bạch lão đệ, kế hoạch của đệ là gì?”
Im lặng trong giây lát, Khương Trấn nhịn không được mở miệng hỏi, Trì Nham cũng đưa mắt nhìn sang.
Trong lòng hai người bọn họ hiểu rõ, Bạch Đông Lâm mạnh hơn bọn họ rất nhiều, cái gọi là bối phận trên dưới đối với chuyện này căn bản không hề có ý nghĩa gì cả. Nếu cứ dựa vào bối phận mà trói buộc Bạch Đông Lâm vào bên người, đối với hai bên đều là sự đày đọa, mất nhiều hơn được.
Với tư cách là người đứng đầu nhánh lực lượng này, họ đương nhiên phải có trách nhiệm với tất cả những binh sĩ ở dưới trướng của mình, không được tự tiện hành động theo cảm tính.
Bạch Đông Lâm hơi nhắm mắt lại, chậm rãi nói: “Ta muốn hành động một mình, lấy nhiệm vụ dấu ấn Chiến Hồn của chiến trường làm mục tiêu. Kẻ thù ngoại tộc mà ta đang tìm kiếm lần này có thể mạnh hơn những lần trước khá nhiều.”
Ý tứ của hắn chính là, hắn không thích hợp chiến đấu cùng với một đội quân lớn, thực lực không giống nhau, không thể đánh cùng một phó bản.
“Được! Chúng ta đều hiểu, đệ đến chiến trường nhất định không phải vì nâng cao lý lịch, cũng không phải muốn lợi dụng danh tiếng là người tu luyện mà kiếm thêm chút lợi nhuận, nhất định đệ phải có mục tiêu to lớn nào đó để nâng cao địa vị chính mình.”
“Tuy nhiên, với tư cách là bằng hữu, bọn ta cũng muốn nhắc nhở đệ một câu. Chiến trường là một nơi thay đổi bất thường, thiên biến vạn hoá. Một khắc trước còn yên bình nhưng ai biết khắc sau sẽ xảy ra điều gì. Đệ nhất định phải thật cẩn thận, làm tất cả những gì trong khả năng của mình, cũng đừng để mất mạng vô ích!”
Vẻ mặt Khương Trấn trở nên nghiêm nghị, với tư cách là một người đã chiến đấu trên chiến trường nhiều năm, tuy rằng hắn ta không có đạt được thành tích gì lớn lao, nhưng cũng đã chứng kiến được rất nhiều điều kinh khủng.
Khương Trấn suy nghĩ trong giây lát, sau đó khẽ lật lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một viên ngọc bội, hắn ta đưa cho Bạch Đông Lâm, sau đó nói tiếp:
“Lấy phương diện quần tộc để nói, chúng ta đều là Nhân tộc. Về phương diện cá nhân, chúng ta đều là người của Cực Đạo thánh tông. Nếu một thiên tài như đệ dễ dàng chết trên chiến trường, đó chính là một tổn thất lớn đối với tông môn!”
“Bên trong tấm ngọc bội này có tất cả những kiến thức mà ta và Trì Nham tích luỹ được trên chiến trường, ta hy vọng rằng nó sẽ giúp ích được cho đệ. Ha ha ha! Ít nhất thời điểm đệ gặp phải ngoại tộc, đệ cũng phải có một số hiểu biết cơ bản về chủng tộc đó. Bằng cách này, tỷ lệ chiến thắng của đệ cũng tăng lên rất nhiều!”
“Đa tạ huynh!”
Bạch Đông Lâm gật đầu cảm ơn và đưa tay cầm lấy tấm ngọc bội. Tất cả những thông tin trong tấm ngọc bội này đều là những kinh nghiệm đáng giá, có lẽ sẽ có nhiều thứ mà hắn sẽ cần đến trong tương lai.
“Hai vị lão huynh lần này đã chiếu cố cho ta rất nhiều thứ, mong hai vị nhận món quà tạ lễ nhỏ nhỏ này.”
Bạch Đông Lâm mở tay lấy ra hai quả cầu bạc tinh xảo, bao phủ trên bề mặt của chúng là những ký hiệu huyền bí, ở phía trước có khắc chữ “Nguyên sơ”, ánh lên một ánh sáng bạc lạ thường.
“Đây là?”
Ánh mắt của Khương Trấn và Trì Nham hiện rõ sự ngạc nhiên khi thấy thứ đồ này, bọn họ cảm nhận được dòng năng lượng khác thường của quả cầu bạc, nhưng sự dao động này rất tinh tế, nhẹ nhàng, mang đến cho người ta một cảm giác khó lường.
“Tên gọi của thứ này là ‘Bom Nguyên sơ’. Đây là một món đồ chơi nhỏ do chính ta tự sáng tạo ra. Sức mạnh của nó cũng không tồi lắm. Hai huynh có thể mang nó theo bên mình. Nếu gặp phải nguy hiểm, nó có thể giúp một chút.”
Không chỉ là sức mạnh tốt, đây có thể là phiên bản mới nhất cấp của Bom Nguyên sơ, dù là kẻ địch mạnh mẽ đến đâu, số lượng nhiều như thế nào, chỉ cần ở trong phạm vi tấn công của nó, đến bao nhiêu nó sẽ giết bấy nhiêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận