Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1161: Các lão tổ ăn mảnh

Nhưng đừng xem thường bọn họ, nếu nói theo một mức độ nào đó thì những người này mới là trung tâm hệ thống nhiệm vụ khổng lồ chống đỡ không gian Thiên La.
Tuy đại năng có thể hoàn thành nhiệm vụ cao cấp với hiệu suất cao, nhưng số lượng của bọn họ có hạn, nhiệm vụ thấp kém phức tạp to lớn hơn đối với bọn họ lại là giết gà bằng dao mổ trâu.
Hơn nữa những đại năng kia cũng coi thường phần thưởng của nhiệm vụ thấp kém, dù sao thì trên lưng bọn họ còn đang đeo một đống nợ nần kếch xù, lợi nhuận quá cao, làm nhiệm vụ cấp thấp còn không đủ để trả lãi.
Đừng hỏi bọn họ vì sao đã năm năm rồi mà vẫn còn nợ nần, hỏi thì chỉ có dùng thế giới ảo thật sự quá tốt, không chỉ có hiệu quả thật sự tăng cảnh giới ý chí, hơn nữa còn có rất nhiều Thần Ma đại năng thu hoạch được cảm ngộ dẫn dắt trong đó, đại đạo tinh tiến không nhỏ.
Liên tục sử dụng thế giới ảo, tiêu pha vượt mức quy định, những đại năng kia chỉ có thể nỗ lực đi làm nhiệm vụ. Trong lòng còn có một cái nữa để an ủi, thông qua một số lượng lớn nhiệm vụ, trong số bọn họ đã có mấy người đạt được danh hiệu Bạch Ngân thậm chí là cấp Hoàng Kim, sử dụng thế giới ảo chỉ cần nửa giá!
Ưu đãi lớn như thế, làm những đại năng kia cảm thấy bản thân đang kiếm lời, nhưng Bạch Đông Lâm chỉ muốn nói là các người kiếm được lợi nhỏ, nhưng hắn vĩnh viễn không lỗ.
Bởi vì sáng tạo và vận chuyển thế giới Đế Duy hoàn toàn dựa vào thế giới Duy Độ, không cần phải tiêu hao bất cứ tài nguyên nào, đương nhiên cái này phải được bảo mật. Nếu không trong lòng những đại năng kia sẽ thấy không cân bằng, nếu hỏng thật thì hắn còn cắt rau hẹ kiểu gì nữa.
“Ừm, quái lạ, vì sao mấy lão tổ Nhân tộc kia còn chưa đến tìm ta gây phiền phức nhỉ?”
Bạch Đông Lâm uể oải nằm trên thần tọa, vẻ mặt nghi ngờ, tình huống này không giống như hắn đã đoán trước, theo lý mà nói quan chức cấp cao của Nhân tộc phải đứng ngồi không yên mới đúng.
Bây giờ hắn đang ngang nhiên đào góc tường của chiến võng, lấy lợi ích của Nhân tộc để dùng cho chính hắn, tuy không gian Thiên La chỉ mới vừa bắt đầu phát huy lực lượng, ký chủ chỉ mới được một triệu, so với số lượng khổng lồ của Nhân tộc mà nói thì thật sự chẳng thấm thía gì, còn chưa lung lay được lợi ích cơ bản.
Nhưng trong năm năm ngắn ngủi này, mượn dùng không gian Thiên La trị Bạch Giới Thần Vực đến ngoan ngoãn dễ bảo, đã mơ hồ lộ ra dấu hiệu của tiềm lực đáng sợ của không gian Thiên La.
Tu sĩ thiên tài cấp thấp say mê “phòng sách vạn tượng” có ẩn chứa vô số tri thức, tu sĩ trung cấp thì si mê kỳ trân dị bảo vô hạn, đại năng cao giai si mê với thế giới ảo……
Tích phân Thiên La và hệ thống nhiệm vụ hệ thống đã chống đỡ ra một thị trường tiền cơ sở hoàn chỉnh, vận chuyển của không gian Thiên La đã gần đạt tới hoàn mỹ, chỉ thêm một thời gian nữa, hoàn toàn có khả năng có thể chia đều thiên hạ với chiến võng.
Với trí tuệ của mấy lão tổ thì không có khả năng không nhìn thấy mấy cái này, nhưng lại không tới tìm hắn, cho dù có cứng rắn hay ôn hoà, đều phải đến tìm hắn mới đúng chứ. Hắn sợ lão tổ không tìm thấy người đâu nên cố ý ở Giới Chủ phủ hờ, nhưng tình hình thực tế lại làm hắn nói không lên lời.
“Chẳng lẽ có chuyện gì lớn xảy ra, ngăn cản tinh lực của nhóm lão tổ, thế cho nên bọn họ mới hoàn toàn không chú ý đến ‘việc nhỏ’ như không gian Thiên La?”
Vẻ mặc Bạch Đông Lâm sửng sốt, chậm rãi đứng dậy, bây giờ hệ thống tình báo của hắn không yếu, nhưng lại không nhận được bất cứ tiếng gió nào, nếu là như thế, vậy chỉ có thể là sự kiện lớn chỉ có cường giả cảnh giới thứ mười mới có tư cách tham gia!
“Sự kiện lớn thường tượng trưng cho cơ duyên tạo hóa, ích lợi khổng lồ, giống như Chư Thần Hoàng Hôn.”
Chát!
Quyền chưởng của Bạch Đông Lâm đập mạnh, như thể đang suy nghĩ cẩn thận tất cả, hắn lập tức lộ ra vẻ mặt ảo não.
“Được lắm! Thế mà mấy lão gia hoả kia lại dám ăn mảnh sau lưng ta, chết tiệt, có phải bọn họ coi thường Thần Ma đại năng là ta không?! Có lợi ích mà không biết gọi ta đến cùng, đau lòng……”
Bạch Đông Lâm đi qua đi lại, càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất cao, mười mấy năm gần đây Duy Nhất Chân Giới thật sự quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức không bình thường, giống y như thể bình yên trước cơn bão.
“Không được, ta phải chủ động xuất kích, cứ tiếp tục chờ đợi như thế chỉ sợ đến canh cũng không có để uống!”
Không phải hắn nghèo, năm năm qua hắn kiếm được một khoản lớn từ tay mấy thế lực không nghe lời ở Bạch Thần Giới Vực, sau khi thu được một trăm vạn năm thuế tài nguyên, cũng đủ để hắn tu hành rất lâu. Nhưng có ai lại đi chê mình nhiều tiền quá được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận