Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 834: Bại giả bất bại

Trong lòng Thú Vương cực kỳ tức giận, hắn ta cực kỳ tự tin với thực lực của mình, tất cả tài sản đều mang theo bên người, hôm nay bị mất hết một lần, buồn bực muốn hộc máu. “Thú Vương, chuyện đã đến nước này, ngày khác chúng ta lại chiến đấu!”
Nhẫn Vô Phong dứt lời, giơ bàn tay lên, đội nón lá lại che đi khuôn mặt trải đời kia, cũng không đợi Thú Vương đáp lại liền xoay người rời đi, bóng lưng có vẻ cô đơn.
Trăm bại chiến thể, ngàn bại chiến thể, vạn bại chiến thể…
Sư tôn, người nói chỉ cần ta bại đủ nhiều, một ngày nào đó sẽ trở thành cường giả vô thượng, là thật sao?
“Ha ha, thể chất kỳ lạ như vậy, nam nhân này có chút thú vị…”
“Tương lai, nói không chừng sẽ là một cường giả vĩ đại!”
Bạch Đông Lâm ẩn nấp trong hư không, không thèm để ý tu sĩ ồn ào bốn phương, ánh mắt thâm thúy vẫn nhìn chăm chú bóng lưng Nhẫn Vô Phong.
Trong lòng không tự chủ được so sánh người này với nhị ca của hắn, cân nhắc một lát, phát hiện hai người này lại không phân cao thấp.
Khẽ lắc đầu, đè suy nghĩ trong lòng xuống, liếc mắt nhìn Thú Vương bi phẫn không thôi, thân ảnh vừa động, chạy về phía vách giới.
“Đằng sau này, chính là thế giới Trung Ương đúng không?”
Vách giới dày như vậy, khí tức quanh quẩn trên đó cực kỳ cường thịnh, hai mắt Bạch Đông Lâm híp lại, đánh ra một quyền, nắm đấm đơn giản không màu mè cắm thẳng vào vách giới, sức mạnh to lớn cuồn cuộn trút xuống.
Rắc Rắc!
Vách giới vỡ ra một cái lỗ lớn, lộ ra thông đạo xoáy sâu thẳm.
“Quả nhiên là thế giới Trung Ương!”
Bạch Đông Lâm giống như một chiếc lông hồng, chậm rãi rơi xuống trên mặt đất, cảm ứng được khí tức trời đất vừa giày vừa nặng của giới này, linh khí dồi dào, chỉ bàn về kích thước mà nói, sợ là cũng không kém chút nào so với Minh Nghị Cổ Giới.
Một thế giới khổng lồ như vậy, vẫn là một bí cảnh ít người lui tới, một trăm ngàn năm mở ra một lần, không biết sẽ chứa đựng bao nhiêu thiên tài địa bảo.
Bạch Đông Lâm cũng không mạo hiểm trút xuống ý niệm của Thần Hồn, căn cứ vào tình báo, những cường giả đại năng đều tùy ý đi thăm dò ở trong sáu phương của thế giới Trung Ương này, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới những mất mãn của cường giả.
Hắn chỉ muốn im lặng phát đại tài, bộc lộ tài năng không phải phong cách của hắn, hắn không muốn tất cả mọi người đều để mắt đến mình.
“Thất Tuyệt thảo, thế giới rộng lớn như vậy, ta nên đi đâu tìm ngươi đây?”
Suy nghĩ một lúc, do thiếu thông tin tình báo, cũng không thể nghĩ ra cách gì tốt, không khỏi rũ mắt, tầm nhìn rơi vào chiếc nhẫn may mắn.
“Không còn cách nào khác, chỉ có thể gian lận thôi!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hơi chăm chú, tập trung ý niệm, phát ra khao khát vô tận đối với Thất Tuyệt thảo, thuận tiện kèm theo một chút kỳ vọng ngẫu nhiên gặp được người đứng đầu Tiềm Long bảng.
Chiếc nhẫn may mắn đen nhánh, xiềng xích trắng tinh khiết quanh quẩn trên giới thể mơ hồ run lên, vô thanh vô tức tiêu tán phần lớn.
Trên mặt Bạch Đông Lâm nở một nụ cười khó coi, hắn biết nhẫn may mắn phát uy, nhưng may mắn vất vả tích góp được lại tiêu hao không ít.
Lúc trước hắn chém giết Mộ Dung Trùng Tiêu, vốn nên buông xuống số mệnh của bản thân, cũng bị nhẫn may mắn cưỡng ép hội tụ trên giới thể.
Loại số mệnh vô hình này, lẽ ra khó có thể dòm ngó, nhưng bởi vì sự tồn tại của chiếc nhẫn may mắn cho phép hắn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nếu có người muốn thông qua đánh bại hắn, đăng nhập vào Tiềm Long Bảng để có được số mệnh, chuyện này chắc chắn vô ích, bởi vì số mệnh trong miệng của chiếc nhẫn may mắn, ngoại trừ việc chính hắn sử dụng thì không thể nào phun ra.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trên thế giới này sợ là không có Thiên Kiêu nào có thể đánh bại hắn, cho nên sự kiện lỗ hổng này sẽ không bao giờ xảy ra.
“Như thế ta chỉ cần đi dạo khắp nơi là được, manh mối Thất Tuyệt thảo tự nhiên sẽ xuất hiện, hơn nữa xem may mắn mà chiếc nhẫn tiêu hao, tình báo không sai, trong Hải Nhãn bí cảnh quả thật có Thất Tuyệt thảo tồn tại!”
Nghĩ đến đây, Bạch Đông Lâm bình tĩnh lại, tùy tiện lựa chọn một phương hướng, liền sải bước về phía trước.
Trong khi đi, bàn tay liên tục xuất hiện từng quả cầu thủy tinh trống rỗng, thần niệm trút xuống, hạt giống pháp tắc trong đó liên tục đưa vào trong cơ thể.
“Ôi! Pháp tắc Nhật Nguyệt? Thú Vương này còn rất mập mà! Không tệ! Không tệ!”
Nhật nguyệt tinh thần, tề tựu!
Nhật nguyệt, sáng tối, âm dương, sinh tử, những quy tắc đối lập này đã hoàn toàn nhập vào trong Linh Khiếu, cho dù đó là quy tắc diễn hóa hỗn độn, hay là quy tắc luân hồi, đây là những loại thực phẩm không thể thiếu.
Đợi Bạch Đông Lâm hấp thu toàn bộ pháp tắc thu được gần đây, số lượng pháp tắc của hắn đã đạt tới ba trăm, đã có thể nhìn thấy một tia bình minh đột phá Thần Nguyên Cảnh.
“Aiz, thật đáng thương, tài nguyên gì cũng phải tự mình tranh thủ, Cực Đạo thánh tông này đối với đệ tử cũng nghiêm khắc quá, cũng không biết là lão tổ tông nào định ra quy củ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận