Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 877: Để lại vài vết lên người Ma La

Bạch Đông Lâm chưa bao giờ tập trung đến thế, trong lòng như có một sợi dây cung kéo thật căng, hễ thấy có gì không ổn là lập tức bỏ tất cả lại, tự sát để thoát thân! Ầm!
Lúc ý niệm thần hồn của Ma La sắp tràn tới thần hồn của Bạch Đông Lâm, bia đá đen tối vẫn luôn im lìm bất động trấn áp tất thảy bỗng nhiên rung lên, phát ra một tiếng vang thật lớn, gợn sóng ánh sáng đen bắn ra, xoắn nát ý niệm thần hồn của Ma La làm chúng tan biến trong nháy mắt!
Phù…
Bạch Đông Lâm thầm thở phào trong lòng, quả nhiên bia đá đen tối không để hắn phải thất vọng, vừa rồi hắn chỉ thử thôi, nếu bia đá không có động tĩnh gì, hắn sẽ tự sát luôn!
May là kết quả rất tốt, hiện giờ có bia đá đen tối vô địch bảo vệ thần hồn của hắn thì không phải sợ bị Quy Tắc xóa bỏ, bất kỳ lúc nào hắn cũng có thể an toàn rời đi.
Kể từ sau khi bia đá đen tối nuối khối lập phương sáu mặt, nó dường như trở nên hăng hái hơn thì phải?
Trước đây, lúc hắn tình cờ đụng phải Thần Chích đang ngủ say trong Thần Hải của Ny Ny, bị sức mạnh Quy Tắc xóa bỏ, bia đá đen tối đợi hắn chết rồi mới loại bỏ nốt sức mạnh Quy Tắc còn sót lại, giờ đối mặt với Ma La thì lại chủ động hơn một chút.
Bia đá đen tối có thể đập tan sức mạnh Quy Tắc, hắn chỉ cần chắc chắn điều này là được, trong lòng hắn lập tức thấy yên tâm hẳn.
“Cái gì!?”
Ma La quá sợ hãi, thần hồn và ý chí của hắn bị biến mất trong chớp mắt!
Cái bia đá đen tối thoáng nhìn thấy đó là gì?
Chẳng lẽ là vật chịu tải Thế Giới Đa Chiều? Không hổ là cổ khí đích thực, quả nhiên rất mạnh!
Ma La không những không nhụt chí vì thất thủ mà trong lòng thậm chí còn càng hưng phấn hơn, Thế Giới Đa Chiều này là của hắn ta, đương nhiên là càng mạnh càng tốt!
“Ma La, có cần bọn ta ra tay không?”
Ma La không hề che giấu chuyện vừa rồi. Là một trong năm bóng đen làm mắt trận, đương nhiên hắn ta có thể cảm giác được. Thấy Ma La không thu hoạch được gì, trong lòng liền nghĩ thầm, rốt cuộc Ma La đã yếu tới mức nào rồi? Ngay đến một tên tiểu tử cũng không xử lý được.
“Không cần! Các ngươi duy trì trận pháp là được, những chuyện khác cứ để bổn tọa đích thân xử lý!”
Ma La từ chối dứt khoát. Bọn gà mờ này không biết Thế Giới Đa Chiều là cổ khí, nếu để bọn hắn nhìn ra manh mối, khó tránh chúng hai lòng, hừ, dù gì thì hắn ta cũng đã chuẩn bị sẵn đòn bí mật, không có gì phải sợ.
Ma La nghĩ, suy cho cùng Bạch Đông Lâm cũng chỉ là một tiểu tu sĩ Thần Thông cảnh, tuy hơi kỳ lạ một chút, hơi mạnh một chút nhưng chắc chắn không thể hoàn toàn sử dụng Thế Giới Đa Chiều, vừa rồi chẳng qua là Thế Giới Đa Chiều chủ động bảo vệ chủ mà thôi!
Nếu đã không thể cướp xác nuốt hồn, vậy thì nghiền nát thân thể của ngươi vậy.
Ma La lạnh mặt, giơ bàn tay khổng lồ rộng vài chục nghìn trượng lên rồi đập mạnh xuống. Địa Phong Thủy Hỏa chuyển động liên tục trong lòng bàn tay, tạo thành một lỗ trống hỗn độn kinh khủng.
Dưới bàn tay che khuất bầu trời, Bạch Đông Lâm bé không bằng một con kiến, mùi vị của cái chết dâng lên trong lòng.
“Hừ!”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm lạnh lẽo, dù có phải chết, hắn cũng sẽ không ngồi yên chịu chết, trước lúc chết phải để lại vài vết lên người Ma La.
“Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa!”
Người Bạch Đông Lâm bỗng chốc cao tới gần chín ngàn trượng, một sức mạnh lớn vô cùng vô tận cuồn cuộn trong cơ thể, sức mạnh thân xác nhận được rất nhiều tăng cường.
Đây chính là ưu thế của thể tu, mặc dù không gian tối đen ngăn hết mọi pháp tắc nhưng pháp tắc được thể tu khắc vào trong thân xác linh khiếu thì không chịu ảnh hưởng gì đáng kể.
Còn linh khiếu chịu tải Vĩnh Hằng Bất Hủ giới, tình hình của nó hơi đặc biệt một chút. Mặc dù đều được để vào Sinh Mệnh Bản Nguyên, nhưng ở giữa tồn tại và không tồn tại, không phải hư không phải thực, giữa Duy Độ mịt mờ vô tận, tựa như ở trong cơ thể hắn, nhưng cũng tựa như ở bên ngoài cơ thể hắn, có mối liên hệ không thể tách rời với sự tồn tại của thiên địa bên ngoài.
Đây cũng là lý do tại sao dù cho Bạch Đông Lâm có chết đi và tan biến, linh khiếu này vẫn bình yên vô sự như cũ. Nhưng cũng chính bởi vậy nên nó có tính lệ thuộc vào thiên địa bên ngoài, chẳng hạn như tình huống hiện tại, trong không gian bị ngăn cách toàn bộ thì lại không sử dụng được.
Có lợi có hại, nhưng theo Bạch Đông Lâm, lợi vẫn nhiều hơn hại một chút, rốt cuộc hắn cũng thường xuyên chết mất xác như thế, rất cần phải có một không gian chứa đồ, có chút khuyết điểm cũng có thể chấp nhận được.
Giữa lúc suy nghĩ, hắn liên tục tung ra các chiêu mạnh của mình.
“Cực Tẫn Thăng Hoa!”
Linh khiếu, máu thịt, thần hồn, tất thảy vật chất trong cơ thể bùng cháy, ngọn lửa vô cùng vô tận màu vàng óng bao trùm cơ thể, cơ thể hóa thành ngọn đuốc hình người trong nháy mắt.
“Ý chí, sinh mệnh, trí tuệ, tam quang thiêu đốt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận