Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 871: Lũy Do giới

“Đã kêu ngươi không được chạy lung tung rồi. Nhìn xem, đây chính là kết cục của sự không tuân thủ cam kết.” Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, liếc nhìn liền thấy ngay mánh khóe nhỏ của Độc Nha Miểu Miểu. Trên người nàng ta có hàng chục loại hậu thủ hắn bày ra, một khi cách xa phạm vi của hắn thì liền sẽ bị kéo trực tiếp và thứ nguyên sâu thẳm, kêu trời không đáp kêu đất không linh.
“Hừ! Còn không buông ta ra? Nhanh! Ngươi không phải là muốn ta giúp tìm được Thất Tuyệt Thảo sao?”
Độc Nha Miểu Miểu tức giận hừ một tiếng, khuôn mặt xinh xắn lúc nóng lúc lạnh, lồng ngực phập phồng dữ dội vì tức giận.
“Ơ! Ta vẫn đang vội, đừng lo lắng, ta chỉ quan tâm đến Thất Tuyệt Thảo. Còn suy nghĩ của ngươi, ta không quan tâm.”
“Đừng hoảng, cẩn thận ánh sáng!”
Bạch Đông Lâm đưa tay ra thăm dò, một tay nắm chặt Độc Nha Miểu Miểu. Bước ra mấy bước liền một lần nữa quay trở lại thế giới.
“Còn chưa tới một canh giờ nữa là tới giờ âm ngày tháng âm năm âm rồi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng để cho ta cẩn thận cảm ứng đi!”
“Nếu không… ngươi biết hậu quả.”
Bạch Đông Lâm rũ mắt xuống, nhìn Độc Nha Miểu Miểu trên mặt đất, ánh mắt thâm thúy lãnh đạm, cực kỳ lạnh lùng.
Trong lòng Độc Nha Miểu Miểu run lên. Nam nhân này sẽ thật sự giết nàng…
“Ừ, ta biết!”
Độc Nha Miểu Miểu cắn chặt răng, nàng ta ngồi xếp bằng, tinh thần trống rỗng vô hạn, đắm chìm trong trời đất.
Huyết mạch truyền thừa trong cơ thể hơi lóe lên thần quang long lanh huyền dị.
Thứ đồ cực dương, khi sinh ra lại ở Cực âm Chi Địa.
Thất Tuyệt Thảo, được ngưng kết từ tinh túy của Dương Chi Thất Phách, điều kiện sinh ra cực kỳ hà khắc. Tuy đất trời rộng lớn, nhưng nơi có thể thỏa mãn điều kiện này, bấm ngón tay là có thể đếm được, trung tâm của Lục Giới, nơi Địa Tâm của Hải Nhãn Độc Hải bí cảnh, chính là một trong số đó.
Lũy Do giới, bên ngoài trung tâm của đại lục rộng lớn, là vũ trụ hư không băng lãnh. Một nơi cách đại lục không xa, chỉ khoảng mấy trăm vạn dặm, có một ngôi sao lơ lửng tĩnh mịch, đường kính của nó không đủ hai mươi vạn dặm.
Giống cái loại ngôi sao khô tịch băng lãnh không có chút sinh cơ, mà linh khí cũng mỏng manh đến tột cùng này, là thứ thường thấy nhất tồn tại trong vũ trụ hư không, chúng bị tu sĩ thống nhất gọi là Tử Tinh (hành tinh chết).
Một Tử Tinh bình thường như này, dù cho có vô số tu sĩ đi qua, họ cũng sẽ không thèm nhìn đến, nhưng chính là một Tử Tinh phổ thông như nó, dưới quy tắc luân chuyển đặc thù của Hải Nhãn bí cảnh, lại biến thành Cực âm Chi Địa duy nhất của Trung tâm sáu phương thế giới.
“Ma La, sắp đến lúc rồi!”
“Ngươi chắc chắn mục tiêu của ngươi sẽ xuất hiện sao? Chỉ vì một cây Thất Tuyệt Thảo này?”
Trong hư không cách Tử Tinh không xa, có sáu bóng người đang ẩn nấp, chính là nhóm người Ma La.
Một bóng đen nghi hoặc mở miệng hỏi thăm, nội tâm của bọn họ đều thấy cực kỳ khó hiểu, lấy cảnh giới và thực lực của lão quái vật như Ma La này, còn vận dụng Lục Đạo Luân Hồi Đại Trận cực kì khủng bố, vậy thì người bị nhằm vào kia, nhất định là vô cùng mạnh!
Mà loại cường giả này, làm sao lại tự thân động thủ thu thập một cây Thất Tuyệt Thảo cơ chứ? Hơn nữa, còn sẽ vì lý do này mà rơi vào cạm bẫy của Ma La, mặc kệ là nghĩ như thế nào, chuyện này đều không được hợp lý cho lắm.
Đúng vậy, Thất Tuyệt Thảo được xem như trân bảo trong mắt của các tu sĩ bình thường ấy, đối với mấy cường giả này mà nói lại không tính là cái gì. Không liên quan đến độ hiếm của nó, chỉ là do nhu cầu bất đồng mà thôi, suy cho cùng thì Đạo trong ý chí của những người này, đã sớm đi rất xa rồi.
“A di vô thiên Phật!”
“Không sai, chỉ bằng nó chính là Thất Tuyệt Thảo, bản tọa tự có tính toán, làm việc của các ngươi cho tốt là được, còn lại, không cần hỏi nhiều.”
Ma La khoanh chân ngồi trên một đóa Kim Quang Phật Liên, ánh mắt rủ xuống, đối với việc liệu có thể chờ đến Chấp Chưởng Giả của Thế Giới Đa Chiều hay không, hắn ta cũng không có niềm tin tuyệt đối, trước trước sau sau, tất cả mọi tin tức đều chỉ là suy đoán của hắn ta mà thôi.
Nhưng đây cũng là một lần thử nghiệm, một lần không được, thì lại bày mưu lần nữa. Vì có được “Thương”, hắn ta có thể ẩn nấp hai ba ngàn vạn năm, vì một Chân Nhất Cổ Khí, cho dù lại tiêu tốn thêm trăm ngàn vạn năm nữa, lại tính là gì đâu chứ?
Làm một hòa thượng, chính là không bao giờ thiếu sự kiên trì.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, rất nhanh đã đến giờ âm, trong nháy mắt này, ánh sáng của cả Luỹ Do giới phảng phất như đều tối đi một phần, một cảm giác âm u lạnh lẽo hiện lên giữa thiên địa, nhiệt độ chợt giảm xuống.
Ù!
Tử Tinh khô tịch kia khẽ rung lên, một dao động chí âm chí hàn từ trung tâm của nó dập dờn lan ra, chỉ trong giây lát đã quét qua cả Luỹ Do giới, cũng không thèm nhìn đến sự tồn tại của Giới Bích, cứ thế lan tràn về phía Trung tâm năm phương thế giới với tốc độ nhanh như bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận