Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1607 - Một góc ý niệm tà ác trong trời đất (2)

Những sợi tơ sáng lấp lánh có hiệu quả chống lại sự ăn mòn của ý niệm tà ác, chỉ cần không phải kẻ đại gian đại ác, dưới sự bảo hộ của nó sẽ không đột biến hóa ma.
“Mọi người đã trở về hết chưa?”
Một lão giả mặc áo giáp đen, đứng trên đài cao, cụp mắt nhìn xuống, Trấn Ma Vệ khoác áo choàng đen đã đứng đầy quảng trường, cùng với những quả bóng không gian lơ lửng trong Hư Không.
“Bẩm báo đại nhân!”
“Ngoài tám trăm tiểu đội hoàn toàn mất liên lạc, những người còn lại đều đã hoàn thành nhiệm vụ cứu viện và trở về cứ địa.”
Trong hoàn cảnh khắc nghiệt này, mất liên lạc đồng nghĩa với toàn quân bị diệt.
“Ta đã hiểu.”
Lão giả lặng lẽ gật đầu, đây là tổn thất chiến đấu nghiêm trọng nhất từ lúc thành lập Trấn Ma Ti đến nay, thậm chí là hàng vạn năm trước cộng lại cũng không có nhiều Trấn Ma Vệ hi sinh đến vậy.
“Các vị, vất vả rồi.”
“Chúng ta về nhà thôi!”
Loạt soạt!
Lá cờ Đại Hạ tự động rơi xuống, cắm sâu ở nơi cách ba mươi thước trước mặt lão giả, hắn lật tay lấy ra một tấm lệnh bài.
“Ngài chủ Thiên La, ta là Trấn Ma Sứ ở Cụm thiên hà của Karan Siêu Giới, số hiệu Giáp Hợi 87164, xin áp dụng Duy Độ Truyền Thâu ngay bây giờ, tọa độ Bạch Thần giới vực......”
“Xin được phép thông qua!”
Lệnh Thiên La khẽ rung động, tràn ra ánh sáng đỏ tươi chói lọi, bao phủ tòa thành khổng lồ.
‘Tít tít——
Xác nhận thông tin thân phận, hoàn thành nắm bắt mục tiêu, xác định tọa độ……
Bắt đầu Truyền Thâu!’
Bùm!
Hư Không bị bóp méo và xé toạc, một vòng xoáy khổng lồ màu đỏ tươi nổi lên, nuốt chửng tòa thành khổng lồ trong chớp mắt, sau đó mạnh mẽ co lại thành một điểm sáng, nhẹ nhàng lóe lên rồi biến mất.
Gừ gừ gừ——
Tiếng gào thét tà dị trỗi dậy từ khắp các ngõ ngách ở Cực Lạc Tinh, có thể mơ hồ trông thấy một cái bóng cực kỳ to lớn vặn vẹo quỷ dị đang bước đi không mục đích.
Thậm chí, còn có bóng dáng của tà ma cực ác xuất hiện ở không gian sâu thẳm của vũ trụ bên ngoài Thần tinh.
Đại Nhật bị che phủ bởi một bóng mờ đen đỏ.
Sự thất thủ của Cực Lạc Tinh không phải là trường hợp hiếm hoi, mà là hiện tượng phổ biến, những thảm kịch thế này diễn ra ở hầu hết mọi thế giới phàm trần của Chân Giới.
Đất trời bị phủ lấp bởi bóng tối và máu tươi, ngoại trừ Tu Hành Giới có thừa lực lượng để bảo vệ các đệ tử của thế lực tông môn, thì chỉ có một chốn thiên đường cuối cùng còn tồn tại với sinh linh phàm trần, đó chính là Bạch Thần.
Hạch tâm của thần triều Đại Hạ.
Thần Vực được ánh sáng niềm tin che chở.
Thần triều Đại Hạ, Đô thành -- Bạch Đế Thần Vực.
Ở trên trời cao có một vầng mặt trời trắng muốt lơ lửng. Mơ hồ có thể thấy được, có vô số thần long niềm tin quanh quẩn trên đó, xoay quanh bay lượn, gầm rống không thôi.
Từng tia từng sợi tia sáng trắng muốt hư huyễn mờ mịt kéo dài ra từ trong mặt trời, xỏ xuyên qua không gian thời không, phủ xuống cương vực Đại Hạ vô biên vô tận, liên kết chặt chẽ với từng phân bộ Trấn Ma Ti ở mỗi nơi.
Theo không ngừng có Trấn Ma Ti thông qua thời không truyền trở về Bạch Thần giới vực, sức mạnh niềm tin bị thu hồi, hội tụ từng chút một, tia sáng niềm tin bao phủ tại Bạch Thần giới vực càng ngày càng nhiều, đã hình thành nên lồng sáng ngưng thực.
Bạch Nguyên Trinh khoanh chân ngồi trong mặt trời niềm tin, sắc mặt khó nén sự uể oải. Thực lực của nàng ta tuy mạnh mẽ, nhưng phải đồng thời bận tâm sinh linh vô tận của mấy nghìn giới vực, nàng ta cũng cảm thấy vô cùng cật lực.
Bởi vì bất đắc dĩ nên mới khiến cho Trấn Ma Ti mang theo con dân Đại Hạ hội tụ tới Bạch Thần giới vực, thống nhất bảo hộ.
"Rama!"
Bạch Nguyên Trinh lạnh giọng hô hoán, bên ngoài mặt trời niềm tin hiện lên khuôn mặt uy nghiêm lạnh lùng, ngưng mắt bao quát, bước chân ra khỏi điểm sáng đen kịt - đúng là Rama.
"A di vô thiên phật! Bần tăng bái kiến Nữ Đế!"
Rama vẫn là bộ dáng kia, chắp tay trước ngực, giống như cười mà không phải cười, hai mắt thâm thúy khiến người ta nhìn không thấu hắn ta đang suy nghĩ điều gì.
"Rama, ngươi quá làm cho ta thất vọng rồi, biểu hiện của Trấn Ma Ti lần này rất thất trách!"
Hai mắt Bạch Nguyên Trinh đầy vẻ hung hăng, thông qua công tác thống kê, có ba phần mười con dân Đại Hạ đã chết, hai phần mười hóa thành tà ma cực ác, chỉ có chưa đến năm phần mười là sống và được dẫn tới Bạch Thần giới vực.
Tổn thất khổng lồ như thế có quan hệ rất lớn tới biện pháp ứng đầu từ lúc ban đầu của Trấn Ma Ti, không cần suy nghĩ nhiều, là mấy vạn năm an ổn khiến Trấn Ma Ti mất đi cảnh giác.
"Nữ Đế thứ tội, bần tăng có tội."
Nhưng Trấn Ma Ti đã cố gắng hết sức rồi, có thể bảo vệ năm phần mười con dân, đã là kết quả khi bỏ ra hi sinh rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận