Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 257: Quy tắc sâm nghiêm

Hai mắt Tử Cửu bốc lên lửa giận, sau khi nói xong thì chắp tay với trọng tài trong hư không, rồi trầm mặc không nói. Lâm Vân nhíu chặt lông mày, việc này phiền toái, ngược lại cũng không phải hắn ta sợ Tử Cửu và Thần Huyết thánh tông, mà là các trọng tài của trường đấu Vô Gian là một đám già cổ hủ coi quy tắc tỷ thí còn quan trọng hơn cả mạng sống!
Trường đấu Vô Gian tuy là một phần của Cực Đạo thánh tông, thế nhưng trên điểm quy tắc tỷ thí và tài quyết công bình công chính, chính là thánh tông cũng không có quyền can thiệp, bản thân có tính tự trị cực cao.
Chẳng qua việc hôm nay khắp nơi đều lộ vẻ cổ quái, lão gia hỏa Tử Cửu này, vừa tới đã xác định quy tắc tranh tài ‘Chạm đến là dừng’, điều này không khỏi làm cho hắn ta hoài nghi ngay từ đầu bọn họ đã có ý định quỷ quái gì.
Lúc này, trong hư không vài ý niệm đột nhiên phủ xuống, yên lặng nhìn chăm chú mọi người trong trường đấu Vô Gian, hiển nhiên việc này đã kinh động đến cấp cao thánh tông.
Sau đó không gian trong hư không nhộn nhạo rung động, một nam tử mặc hắc bào, đeo mặt nạ hắc ngọc bước ra ngoài.
“Mẫn Không đại nhân! Sao ngài lại tới đây?”
Đại hán đeo mặt nạ thanh đồng vội vàng tiến lên cung kính hành lễ.
“Việc này do lão phu tới xử lý.”
“Vâng, Mẫn Không đại nhân!”
Mẫn Không khẽ gật đầu, hai mắt đen nhánh quét mắt nhìn Lâm Vân và Tử Cửu, trong lòng hai người nhất thời phát lạnh, bèn vội vàng khom người hành lễ.
“Các ngươi đều đến đây đi, trường đấu Vô Gian tự nhiên sẽ làm ra tài quyết công bằng công chính, tuyệt đối sẽ không thiên vị bất luận kẻ nào.”
Hai người vội vàng tiến lên, cung kính đứng phía sau Mẫn Không, Mẫn Không nhẹ nhàng phất tay, không gian xung quanh Bạch Đông Lâm hơi vặn vẹo, sau đó trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh mọi người
“Đệ tử bái kiến đại nhân!” Bạch Đông Lâm cung kính hành lễ.
“Ừm, tiểu gia hỏa không cần căng thẳng, lão phu sẽ điều tra rõ tiền căn hậu quả.”
“Đa tạ đại nhân!”
Mẫn Không một tay bấm pháp quyết, sau đó không gian toàn bộ trường đấu Vô Gian bắt đầu kịch liệt biến ảo, vô số hình ảnh xuất hiện, giống như đảo ngược thời gian, hình ảnh về tới lúc mọi người mới vừa tiến vào trường đấu Vô Gian.
Tất cả mọi người bên trong trường đấu Vô Gian ngừng thở, cẩn thận nhìn chằm chằm những khung cảnh vừa mới xảy ra không lâu kia.
Tử Cửu xác nhận quy tắc tranh tài, Tài quyết giả tuyên bố bắt đầu, từng trận chiến đấu nhanh chóng xuất hiện, đến cuối cùng tỷ thí của Bạch Đông Lâm và Bích Liêm, cho đến Bích Liêm bị một quyền đánh thành bọt máu, hình ảnh im bặt dừng lại.
Sau đó hình ảnh phóng đại, đảo ngược lặp lại, nhiều lần lặp lại khung cảnh lúc Bích Liêm bị đánh chết.
Trong hai mắt đen nhánh của Mẫn Không xuất hiện vô số hình ảnh, xem nhất thanh nhị sở từng chỗ rất nhỏ, năng lượng dao động, ý niệm khí tức của chiến đấu.
“Tiểu gia hỏa, ngươi cuối cùng có sử dụng công kích linh hồn hay không?”
Bạch Đông Lâm biến sắc, đáy lòng hơi trầm xuống, cuối cùng Bích Liêm sử dụng công kích linh hồn đúng là có dẫn động dao động linh hồn của hắn, thế nhưng đúng là hắn không tiến hành công kích linh hồn.
Thế nhưng linh hồn vốn là thứ vô cùng huyền ảo khó đoán, khí tức linh hồn giữa hai người trộn lẫn, hiện tại ngay cả có miệng cũng không nói được, ít nhất xem ra vị đại nhân này không phân biệt ra được.
“Đại nhân! Lúc đó đệ tử xác thực không sử dụng công kích linh hồn, là linh hồn Chân Linh của Bích Liêm tự động tán loạn, không có quan hệ gì với ta!”
“Quả thực là nói bậy! Ý của ngươi là Bích Liêm của bọn ta tự sát à? Ha ha ha, thực sự là hoang đường buồn cười!”
“Ai biết được? Nhỡ đâu chính tên Bích Liêm này không muốn sống thì sao?”
Bạch Đông Lâm hơi bĩu môi, lão cẩu Tử Cửu này, cũng dám tính kế hắn, mặc kệ lão ta có mục đích gì, lão cẩu đó đã có trong danh sách phải giết của hắn.
“Ngươi…”
Tử Cửu hai mắt tức giận, chỉ vào Bạch Đông Lâm nhất thời không biết mở miệng thế nào, sau đó chỉ có thể hung hăng trợn mắt nhìn Bạch Đông Lâm, chắp tay nói với Mẫn Không:
“Đại nhân! Đã có nghi hoặc, không bằng trực tiếp đọc ký ức linh hồn của hắn, tự nhiên sẽ biết được chân tướng rõ ràng!”
“Lão cẩu! Ngươi muốn chết!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm băng lãnh, sát ý kinh khủng phun ra, trí nhớ là bí mật lớn nhất của hắn, là điểm mấu chốt lớn nhất, bất luận kẻ nào muốn rình coi cũng sẽ rơi vào kết cục không chết không thôi!
Linh hồn của hắn sớm đã bị hắn bày ra vô số trận pháp mật văn cấm chế, bất luận kẻ nào muốn rình, kết quả tốt nhất cũng là mất đi thần hồn, đối phương chắc chắn không thể rình lấy một tia bí mật của hắn!
Ầm!
Là Mẫn Không xuất thủ, vung tay lên, Tử Cửu bị hung hăng đánh lên vách kim loại đen kịt giống như đạn pháo, in ra dấu người sâu đậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận