Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 899: Công năng ấn ký Chiến Hồn

Khi chức vụ và quân hàm được đề thăng thì quyền hạn sẽ không ngừng mở ra. Từ đó công năng của cái ấn ký Chiến Hồn này sẽ càng được tăng cường. ‘Nhiệm vụ lục tinh: Có thế giới mới xuất hiện, có dị tộc xâm nhập, tọa độ là…’
‘Đề nghị: Trấn thủ lục tinh trở lên dẫn dắt bộ đội đi tới đó tiêu diệt.’
“Không tệ không tệ, vị trí này rất gần, vậy ta sẽ dùng ngươi để khai đao!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm liền sáng lên, hắn lập tức điều chỉnh phương hướng và tốc độ của hắn lại đề thăng thêm mấy phần, vì hắn sợ sẽ bị người khác nhanh chân đến trước.
Có thể là do quyền hạn không đủ cho nên công năng vô cùng thực dụng của ấn ký Chiến Hồn là “tọa độ truyền tống” chưa thể mở ra, nếu không hắn cũng không cần phí sức bôn ba như thế này.
“Thứ như ‘quyền hạn’ này chỉ cần giết đến đủ nhiều thì tự nhiên sẽ tăng lên rất nhanh.”
“Ha ha ha, chỉ là giết chóc mà thôi, chuyện này ta rất quen thuộc!”
Chiến trường Chủ Thần cực kỳ rộng lớn, đồng thời còn tràn ngập vô số nguy cơ khủng bố.
Ví dụ như là hung trận bị mất khống chế, Thứ Nguyên mê loạn, chiến ngân vĩnh hằng bất diệt, cường giả bị cuồng loạn ý chí, quỷ mị quái dị,...
Do vậy mà Bạch Đông Lâm cũng chỉ có thể dựa theo lộ tuyến an toàn trên bản đồ để tiến lên. Hắn lách qua rất nhiều hung địa tuyệt vực, cho đến khi hắn đi tới tọa độ địa điểm được chỉ định thì cũng đã trải qua một đoạn thời gian không ngắn, vì vậy hắn đành tiếc nuối do nhiệm vụ mục tiêu đã bị người khác nhanh chân đến trước.
“Nhánh quân đội này là Yêu tộc hay là Nhân tộc?”
Trong mắt Bạch Đông Lâm lộ ra một vẻ suy tư, thân hình hắn ngừng tại vạn dặm bên ngoài và ẩn nấp vào bên trong hư không, ngăn cách hết thảy khí tức.
“Ồ, chiến hạm này hình như có phẩm cấp không cao, ta cũng không có cảm ứng được khí tức dao động của cường giả đại năng. Không gấp, cứ quan sát trước một chút rồi lại nói. Nhánh quân đội kia có thể hoàn thành được nhiệm vụ này hay không thì vẫn còn khó nói…”
Hai mắt hắn lóe lên bạch quang, tầm nhìn của hắn điên cuồng kéo dài và thu vào trong mắt toàn bộ cảnh tượng trong phạm vi mấy trăm ngàn dặm.
Trong phạm vi mấy trăm ngàn dặm này là một mảnh tinh không cô tịch, chỉ có mấy chục ngôi sao chết đã bị phá tan thành mảnh nhỏ đang trôi nổi, cùng với một mảnh lục địa to lớn đã bị gãy thành hai nửa. Đây là một phương Tinh Giới đã bị phá hủy triệt để.
Tại khu vực trung tâm của cái đại lục tàn tạ này, không gian phía trên đang kịch liệt vặn vẹo và bắn ra ánh sáng u bạch hướng ra bên ngoài. Một cái khe hở màu đỏ như ẩn như hiện đang từng bước ngưng thực.
Bởi vì tại khu vực trung tâm của chiến trường Chủ Thần đang tồn tại giới khẩu to lớn, cho nên toàn bộ tường thành chân giới bao trùm chiến trường đều trở nên mười phần yếu ớt, vì vậy sẽ thỉnh thoảng xuất hiện loại khe hở không gian bên ngoài Thứ Nguyên này. Từ đó dị tộc trong Thế Giới Chủ Thần sẽ lợi dụng những khe hở này để tiến hành xâm lấn.
Chiến tuyến trung khu bao phủ toàn bộ chiến trường nên sẽ có thể dùng thời gian thực để cảm giác được những khe hở này xuất hiện, đồng thời cũng tạo ra nhiệm vụ chiến trường nhằm dẫn đường cho quân đội Chân Giới giáng lâm xuống vây quét dị tộc.
Cách một cái khe hở chân giới sắp xuất hiện không xa, có một chiến hạm đen nhánh dài mấy chục vạn trượng đang bay lơ lửng, đó chính là quân đội đã đuổi đến chỗ này trước Bạch Đông Lâm một bước.
Bên trong phòng chỉ huy của chiến hạm là một đám Yêu tộc có thân hình cao lớn, đầu thú thân người. Bọn hắn đều mang thần sắc trang nghiêm nhìn xem không gian vặn vẹo cách đó không xa.
“Hồ ly, sao rồi? Đã xác định được cái khe nứt này mạnh hay yếu chưa? Nhóm chúng ta có thể hoàn thành được nhiệm vụ này hay không?”
Tên Yêu tộc đầu hổ cầm đầu mặc một thân chiến giáp màu đen nhánh với vết máu loang lổ, giữa khe hở xen lẫn tổ chức huyết nhục không thể diễn tả. Khi hắn nói liền dâng trào lên khí tức huyết sát rất mãnh liệt.
“Thủ lĩnh, cái khe nứt này có khí tức cực kỳ không ổn định, trông giống như nó thuộc về lục tinh nhưng trong nháy mắt lại gia tăng đến thất tinh…”
Hồ yêu đang nhắm chặt hai mắt thì bỗng nhiên mở ra, lông mày hắn nhíu lại và trong lời nói mang theo sự cẩn thận đến cực điểm, bởi vì hắn biết mỗi một câu mà mình nói ra đều rất có trọng lượng, vì có khả năng sẽ quyết định việc sinh tử của tất cả đội ngũ.
“Vậy thủ lĩnh có muốn làm nhiệm vụ này hay không? Hay là chúng ta lại thử liên lạc một chút với minh hữu gần đây, mặc dù sau khi thu hoạch sẽ bị chia chiến lợi phẩm ra cho họ một bộ phận, nhưng như vậy cũng sẽ nhiều thêm một ít trợ lực, dù sao làm vậy sẽ an toàn hơn một chút!”
Hồ yêu suy tư trong khoảng khắc, sau đó hắn nói ra ý nghĩ cẩn thận trong nội tâm mà xưa nay hắn rất ít có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận