Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1386: Ý chí thần niệm

"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Bạch Đông Lâm nhíu mày, tốc độ sợi tơ bắn ra vô cùng khủng bố, trong phút chốc đã thoát khỏi phạm vi bao phủ của ý chí của hắn, xâm nhập ngoài trăm vạn năm ánh sáng.
"Chẳng lẽ là..."
Trong lòng vừa động, đột nhiên nghĩ đến khả năng nào đó, lập tức động niệm tự diệt, dùng tốc độ còn nhanh hơn sợi tơ, nhảy ra ngoài.
“Quả nhiên là như thế!”
Từng sợi tơ vô cùng thô to vượt qua khoảng cách vô biên, kéo dài đến khu vực quan tài Thánh Nhân cũng không dừng lại, mỗi một sợi tơ đều quấn quanh quan tài, gắt gao trói buộc.
Băng!
Một sức kéo khổng lồ từ đầu nguồn sợi tơ truyền đến khiến hàng tỷ sợi tơ trong suốt căng lên thẳng tắp.
Tạch tạch tạch…
Hư không phát ra tiếng vang, mang theo hài cốt Thánh Nhân, quan tài nặng nề đến cực điểm đều bị kéo lên, khoảng hàng tỉ.
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên kinh ngạc, lúc trước hắn đã thử qua, dùng hết toàn lực cũng không thể di chuyển một bộ quan tài, rất hiển nhiên chất lượng thi hài trong đó hoàn toàn tác dụng ở bên ngoài.
Theo hắn thấy, bi thủy tinh cũng không thể có sức mạnh khủng bố như vậy, sở dĩ có thể di chuyển quan tài, phỏng chừng chỉ là bởi vì nó là chiến bia.
"A? Đây là cái gọi là truyền thừa trong Thanh Đồng Tiên Điện sao?”
Dưới cảm giác ý chí của Bạch Đông Lâm, theo quan tài chuyển động, những tiên quang khắp nơi tựa như bị hấp dẫn, hội tụ ngưng kết, trên mỗi một bộ quan tài đều hình thành một vòng xoáy bao phủ nó.
Trên quan tài dường như lóe lên thần quang, từng ký tự huyền ảo hiện lên mặt ngoài quan tài, mà vòng xoáy tiên quang giống như chính là máy photocopy, bắt đầu không ngừng khắc ký tự xuống, dần dần, vòng xoáy càng ngày càng mỏng manh, tiên quang ngưng kết thành vô số ký tự.
"Những truyền thừa này, hẳn là đều đến từ thi hài Thánh Nhân, chừng có hàng tỉ..."
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm trở nên nghiêm trang, những truyền thừa này không chỉ có số lượng khủng bố, chất lượng cũng vô cùng cao xa, nhưng là sách quý về công pháp đến từ Thập Nhất Cảnh!
Bạch Đông Lâm rất khát vọng tri thức, cũng mặc kệ những truyền thừa này có hữu dụng với hắn hay không, cho dù chỉ có thể cho hắn một chút cảm hứng cũng là vô cùng tốt, không chút do dự, ý chí thần niệm cùng vẽ, ngưng kết ra nhân vật bao trùm về phía tiên quang.
"Vạn ma phệ thể quyết", "Thuần dương chiến thể", "Tam tủy ngọc thể", "Linh lung tiên kinh", "Thôn thiên phệ địa thất đại hạn", "Tiên thiên thánh thể ma thai", "Bất diệt tâm kinh"...
"Làm sao có thể!?"
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm sửng sốt, trong lúc kinh ngạc, ý chí thần niệm lại đọc một nhóm truyền thừa khác.
“Cửu chuyển thần anh”, “Thương thiên bá huyết chiến thể”, “Lục âm cửu dương luân chuyển đại pháp”, “Bất hủ bất diệt cực ý tự tại công”, “Chu thiên tinh thần quyết”...
“Những truyền thừa này đều có bóng dáng truyền thừa trong bia giới của Cực Đạo Thánh Tông, tên không chỉ đơn thuần giống nhau, mà có cùng nguyền gốc!
Hắn đã lợi dụng quyền hạn đóng gói tất cả truyền thừa trong bia giới từ lâu, hơn nữa đã hiểu rõ nội dung, hóa thành một phần đạo của mình, tự nhiên liếc mắt một cái đã nhìn ra chi tiết của những truyền thừa này.
"Ừm, chỉ tốt ở bề ngoài, nói giống nhau như đúc cũng không đúng."
Sâu trong mắt Bạch Đông Lâm xẹt qua vô số sự giống nhau, tư duy vận chuyển, nhìn ra sự khác biệt giữa hai nhóm truyền thừa.
Truyền thừa ghi lại trong bia giới càng giống như đã bị cắt xén, tu hành đến đỉnh phong cũng chỉ có thể bước vào Thập Cảnh, cũng không có phương pháp đột phá tới Thập Nhất Cảnh.
Mà truyền thừa ghi lại trên những quan tài này không biết huyền ảo gấp bao nhiêu lần, lý thuyết cao xa, không nói có thể tu hành đến Thập Nhị Cảnh hay không, nhưng Thập Nhất Cảnh lại hoàn toàn không thành vấn đề.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không có chướng ngại vật Mẫu Hà ngăn cản, nếu không công pháp nghịch thiên cũng là hoa trong gương, trăng dưới nước.
"Truyền thừa trong bia giới mặc dù là phiên bản thiến nhưng lại càng phổ thông dễ hiểu, tu hành cũng dễ dàng hơn, đối với chúng sinh giới này mà nói còn thích hợp hơn so với bản gốc."
Bạch Đông Lâm hiểu rõ gật đầu, tầm quan trọng của công pháp truyền thừa thật ra càng về sau càng yếu, hàng tỉ truyền thừa trước mắt chính là minh chứng rất tốt.
Thế gian không có hai phiến lá giống nhau, nhiều truyền thừa như vậy cũng không giống nhau, đều có đặc điểm riêng, chứng tỏ những Thánh Nhân này đi ra khỏi đạo của mình.
Người sống học ta, người chết giống ta.
Tác dụng của truyền thừa chủ yếu vẫn ở giai đoạn đầu, đi đến cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình. Đương nhiên, những truyền thừa này cũng không phải không có gì, dùng để tham khảo có thể ít đi rất nhiều đường vòng quanh co, tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Hơn nữa có vô số người tu hành, thật sự có thể đi tới một bước kia cũng là lông phượng lân giác, với phần lờn tu sĩ mà nói, những truyền thừa này cũng đủ để chịu đựng cả đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận