Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 250: Đấu trường Vô Gian Giác

Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, không nên coi thường vị trí chín ngàn này, phải biết rằng đây chính là chín ngàn cái tên trong toàn bộ tu sĩ một nghìn tuổi trở xuống Càn Nguyên giới đều được thống kê vào! Càn Nguyên giới có bao nhiêu tu sĩ?
Vô số!
Chỉ sợ cũng chỉ có số ít các loại thế lực như Thiên Cơ các am hiểu suy diễn thiên cơ mới có thể rõ ràng.
Huống chi ma nữ Huyết Hoàng lại chưa đến một trăm tuổi!
Thật sự là khủng bố, đây mới là thiên tài yêu nghiệt, là nhân vật có hi vọng bước vào vị trí một trăm trên Sồ Hoàng bảng trước một nghìn tuổi.
“Thánh huynh cũng không cần lo lắng quá mức, trong thánh tông có vô số cao thủ, cũng không nhìn được ma nữ này hoành hành không kiêng nể kia rồi.”
“Phải biết rằng thánh tông có rất nhiều thánh địa tu luyện cũng không phải là thứ mà La Bàn Thiên Cơ có khả năng theo dõi!”
Bạch Đông Lâm cũng không nói lung tung, là nơi hắn biết thì có hai địa phương Bia Giới và biển pháp tắc Bản Nguyên. Nó độc lập với Càn Nguyên giới, những chỗ này thiên cơ không thể đạt tới, tất nhiên La Bàn Thiên Cơ không thể ghi nhận người trong đó.
Nói không chừng trong một bí cảnh còn cất giấu vài quái vật biến thái chuyên tâm tu luyện.
Bạch Đông Lâm thân là một phần tử của Cực Đạo thánh tông, cảm giác vinh dự cơ bản vẫn phải có, tất nhiên sẽ hy vọng tông môn nhà mình có thể thắng lợi trong đợt tỉ thí.
“Bạch huynh nói không sai! Là ta lo bò trắng răng, thánh tông chúng ta chính là tông môn thể tu đệ nhất, đương nhiên sẽ không yếu hơn người ngoài!”
“Đúng vậy, tạm thời như thế đi.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu cười, cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
“Đến đây! Đến đây!”
“Người của Thần Huyết thánh tông tới rồi! Đang ở đấu trường Vô Gian Giác!”
Đấu trường Vô Gian Giác, sân thánh tông tổ chức các loại tỷ võ cỡ lớn, bình thường đều là trạng thái đóng cửa, lúc có luận võ quan trọng mới có thể khai thông quyền hạn truyền tống của vòng tay.
“Đi thôi, Bạch huynh.”
Bên trong bên ngoài tửu lâu nhất thời mọc lên từng cánh cửa ánh sáng, tất cả đệ tử thánh tông chờ đã lâu đều bước vào cánh cửa đi vào môn phái.
Hầu như thể tu đều là phần tử hiếu chiến, huống chi còn là luận võ liên quan đến vinh dự tông môn. Thần sắc tất cả mọi người đều là chờ mong, vẻ mặt hưng phấn chạy tới đấu trường Vô Gian Giác.
Không phải lúc nào cũng có thể được thấy thể tu hai thánh địa luận võ, mặc dù chỉ là tranh đấu giữa các tiểu bối nhưng đối với những người tuổi trẻ này mà nói vẫn rất có lực hấp dẫn.
Trong khoảng thời gian ngắn, khu vực công cộng rộng lớn tựa như người đi nhà trống, duy chỉ có một vài tôi tớ thánh tông ở lại, còn có đệ tử chưởng quỹ đã bị loại bỏ. Vòng tay của bọn họ đã bị thu hồi rất nhiều quyền hạn, chỉ có công năng tích trữ điểm thưởng, không gian trữ vật các loại.
Cho nên nói coi như là đi vào thánh tông cũng không phải làm một lần hưởng cả đời, kẻ đi sau như những chưởng quỹ chính là ví dụ, nói vậy thánh tông để lại những người này cũng là vì cho kẻ tới sau một ít cảnh báo.
Bạch Đông Lâm vượt qua cánh cửa ánh sáng, xuất hiện ở đấu trường Vô Gian Giác to lớn. Ngoại hình của đấu trường cực giống trường đấu thú La Mã, chỉ là vĩ đại hơn vô số lần, cầu thang trên khán đài đen kịt được chế tạo từ kim loại, kéo dài chi chít tới phía chân trời.
Bạch Đông Lâm và hơn mười vạn đệ tử mới đến đứng ở một khu vực mà còn chưa lấp đầy một góc nhỏ trên khán đài lớn.
Ở dưới khán đài chính là lôi đài thanh đồng khắc đầy minh văn to lớn, đầy rẫy vết tàn nhỏ nhặt của năm tháng. Từng cỗ sát khí, sát ý, chiến ý từ vô số lần chiến đấu để lại đập vào mặt.
Một vài đệ tử ý chí không đủ kiên định nhất thời bị những khí thế này dẫn động chiến ý trong nội tâm, hai mắt đỏ bừng, khí thế dâng trào, cứ như là hận không thể lập tức xuống đó xả một trận!
Lúc những khí thế này tràn ngập tới trước người Bạch Đông Lâm thì tự động tiêu tán, hai mắt của hắn vẫn trong suốt đạm nhiên như cũ, những khí thế này không cách nào mảy may lay động được ý chí của hắn.
Hai mắt Bạch Đông Lâm hơi hơi xuất hiện một chút ánh sáng, vô số hình ảnh lưu chuyển, rất nhiều cảnh tượng bên trong đấu trường Vô Gian Giác được thu hết vào mắt. Bỏ qua mấy khí thế bất phàm, rõ ràng là thần thông của hắn không lừa gạt được linh giác của những tu sĩ cao tầng thuộc thánh tông này, hắn không dám tùy tiện dò xét.
Răng rắc!
Một tiếng động thật lớn vang lên, tiếp theo chính là bánh răng chuyển động, tiếng kim loại ma sát. Hai bên lôi đài thanh đồng có một cánh cửa đen kịt vừa dày vừa nặng từ từ mở ra.
Cộp cộp cộp!
Đế giày giẫm lên mặt đất kim loại phát ra âm thanh giòn giã thanh thúy, khán đài trên toàn bộ đấu trường Vô Gian Giác đều rơi vào yên tĩnh, các đệ tử cùng đưa mắt nhìn về phía cửa lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận