Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1178: Không khách khí

“Nói nhiều với ma vật làm gì? Giả điên giả ngốc, lão phu muốn xem xem các ngươi có thể giả vờ đến lúc nào!”
Từng bóng dáng lão tổ Nhân tộc xuất hiện từ phía sau Huyết Đồ, tứ đại chúa tể Vực Sâu, Hư U đạo chủ, chúa tể Ma Cung, Thần Đình Chi Chủ, chúa tể Chư Thần, Không Minh Phật Thích Ca…
Gần hai mươi lão tổ cấp mười, có hơn một nửa trong số đó cầm Chân Nhất Cổ khí trong tay, khí tức mênh mông vô tận, quấy phá nơi yên ổn này thành mảnh nhỏ, ngay cả Quy Tắc đều bị mài mòn.
Lupusio vốn có gương mặt dữ tợn càng thêm tối sầm, mỗi một người ở đây đều có thực lực không dưới hắn, luồng sức mạnh này không phải Vực Sâu Vô Tận có thể một mình ngăn cản được.
“Nhân tộc đã mạnh đến mức này rồi sao?”
“Phất Lâm, Đại Cổn, tạm thời rút lui trước đi, lùi xuống dưới mười triệu tầng, đây là giới hạn của chúng ta…”
“Nếu như Nhân tộc hùng hổ dọa người, cắn chặt không tha, thì chúng ta phản kích cũng không muộn, hừ! Bổn quân chủ không tin bọn họ có thể chống lại tất cả áp lực chiến trường, luôn hao tâm ở Vực Sâu Vô Tận!”
“Giết!”
Hung thần Thí Thần Thương lần nữa rơi xuống, những nơi đi qua đều bị diệt, từng tầng vị diện lan tràn mấy vạn năm ánh sáng liên quan đến vô số Ác Ma lập tức biến thành tro tàn.
Tốc độ di chuyển của Trấn Ma thần điện càng nhanh hơn, bọn họ không có nhiều thời gian trì hoãn, chỉ có thể dùng thủ đoạn lôi đình dẹp yên mưu mẹo nham hiểm của Ma tộc Vực Sâu.
Rầm rầm rầm!
Tay trái Huyết Đồ run lên, xiềng xích Quy Tắc lan tràn, lộ ra quan tài thanh đồng cực lớn từ nơi sâu trong hư không, chính diện khắc rõ ký tự “Nhị” phai mờ theo năm tháng, kiểu chữ lóe ra thần quang.
Vẫn chưa đến thời gian ước hẹn…
Nếu không cần thiết thì hắn thật sự không muốn gọi Thủ Chung giả đời thứ nhất dậy, mỗi một cấp mười chìm sâu vào giấc ngủ đều để lại trách nhiệm trên người cho đời sau.
Thủ Chung giả đời đầu thức tỉnh ngay lúc này, vậy thì trách nhiệm tương lai của hắn sẽ do ai đến gánh vác?
Hư không khẽ run, ý chí Bạch Đông Lâm lan tràn đến đây lấy đó làm cơ sở, sống lại.
Lúc này các lão tổ lại đột phá mấy trăm tầng, hoàn toàn không chút dừng lại, có vẻ cực kỳ cấp bách.
“Lần này các lão tổ thật sự gấp gáp…”
Bạch Đông Lâm đứng trong làn sóng tràn ngập khí tức hủy diệt, trong lòng cảm thán, suy đoán của hắn đối với Trấn Ma thần điện còn rất mơ hồ, hiện tại cũng không có cách giải thích với các lão tổ.
Lẽ nào tất cả đều do Ny Ny tạo thành, Vực Sâu Vô Tận vô tội, các ngươi đừng đánh nữa!
“Đùa à, Vực Sâu Ác Ma lại chẳng phải là cháu của ta, chết đáng đời, dù sao sớm muộn gì cũng có trận chiến này.”
Bạch Đông Lâm nhíu mày suy tư, ý chí của hắn càn quét qua lại thuận theo Minh Hà, vốn không phát hiện có chỗ quái dị gì, càng không có cảm giác có thứ gì có thể tạo thành uy hiếp đối với Ny Ny.
“Xem ra căn nguyên vẫn là ở Trấn Ma thần điện, trước khi thần điện hàng lâm, Ny Ny vẫn là an toàn…”
“Như vậy ta cũng có thời gian làm chuyện ta muốn làm.”
Bạch Đông Lâm nhìn xung quanh bốn phía, vị diện bị phá hủy bị nghiền nát không chịu nổi, nhưng những thứ ẩn chứa năng lượng hoặc là tàn thi Ác Ma bị chấn động đánh chết vẫn tồn tại, hỗn loạn phiêu dật ở trong hư không.
Mấy lão tổ chướng mắt những thứ này, hoặc là nói không có thời gian lãng phí đến mấy thứ này, vứt bỏ ở nơi này, đương nhiên sẽ có đại quân Nhân tộc phía sau đến thu dọn.
Quả thật tu sĩ đến cảnh giới thứ chín hậu kỳ vượt qua Lục Cực cảnh đầu tiên cần tích lũy Thần lực, nhu cầu năng lượng sẽ giảm bớt rất nhiều, ngoại trừ mấy đặc thù thiên tài địa bảo thì sẽ rất khó khiến những cường giả này động lòng.
Bọn họ càng nhiều tâm tư, vẫn là dùng ở cảm ngộ thai nghén sức mạnh Quy Tắc của mình.
“Nhưng ta thì khác, khát vọng năng lượng mãi mãi không ngừng, đặc biệt là hiện tại vừa mới đột phá Thần Ma cảnh, hạt Thần lực vừa mới bắt đầu chồng chất, cần càng nhiều năng lượng hơn.”
“Ta mạnh mẽ, suy cho cùng vẫn là Nhân tộc mạnh mẽ, mấy thứ này cho ai dùng mà chẳng là dùng?”
“Vậy thì ta không khách khí nữa!”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm chính nghĩa lẫm liệt, dáng vẻ ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, thần thái đứng trong hư không, duỗi tứ chi ra, vòng xoáy hỗn độn hiện lên từ lồng ngực, điên cuồng lan tràn bốn phương tám hướng.
“Hỗn Độn- Vô Hạn Đại Thôn Phệ!”
Vù…
Vòng xoáy hỗn độn run lên, trong nháy mắt khuếch trương đến vùng ven vị diện, vòng xoáy hỗn độn đường kính mấy vạn năm ánh sáng, lực hút vô cùng khủng bố, tất cả vật chất dù là hạt nhỏ nhất cũng không thoát khỏi vận mệnh bị nuốt chửng, chỉ để lại hư vô.
“Phù! Thoải mái! Tiếp theo…”
Nuốt xong một tầng vị diện, bóng dáng Bạch Đông Lâm lại khẽ động, lập tức tiến vào tầng vị diện tiếp theo xuyên qua động lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận