Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 670: Thế giới phân tầng

Minh Lam trịnh trọng cầm lấy quả cầu thể lỏng, lấy ra một hộp ngọc hình vuông được khắc hoa văn thần dị cất giữ xong xuôi, vẻ mặt lập tức thả lỏng. “Minh cung chủ, sau này những thứ như vậy sẽ còn có nữa, không biết lão cung chủ của các ngài gần đây có khoẻ không?”
“Đa tạ các vị đã lo lắng, sau khi nuốt ‘nguyên dịch’ sư phụ sống thêm mấy chục vạn năm nữa cũng không thành vấn đề.”
Vẻ mặt Minh Lam vô cùng vui vẻ, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, sau đó còn nói thêm:
“Hai vị sứ giả, không biết lần này các vị muốn thương lượng đại sự gì?”
Hắn ta vừa dứt lời, bầu không khí lập tức trở nên nghiêm túc.
“Có ba chuyện quan trọng, bởi vì chuyện đan khí giữa hai liên minh trước đó gây ầm ĩ quá lớn, cho nên trong khoảng thời gian này, các hoạt động của Thần Đình diễn ra rất thường xuyên, ánh mắt không chỉ một hai lần quét đến Vô Tận hải vực, chỉ mong Minh cung chủ hãy hành động cẩn thận, nếu…”
“Đến lúc đó, hải yêu của chúng ta chỉ có thể phủi sạch quan hệ với Bích Du cung của các ngài, ngài cũng biết đấy, chúng ta có năng lực này.”
Trong giọng nói của tên hải yêu áo đen mang theo một tia cảnh cáo, chuyện liên quan đến sự tồn vong của thân tộc, không cần phải để ý đến mặt mũi của đối phương.
Vẻ mặt của Minh Lam cực kỳ tự nhiên, vẫn chưa để lộ vẻ bất mãn, một khi đi trên con đường này, trong lòng bọn họ sớm đã có sự chuẩn bị, bọn họ cũng chỉ có vướng mắc về lợi ích với hải yêu, ngoài ra không còn gì nữa cả.”
Chẳng qua cũng chỉ vứt bỏ mà thôi, nếu đổi lại, hắn ta cũng sẽ làm như vậy.”
“Chuyện này bổn cung chủ hiểu rõ, yên tâm đi, chúng ta vẫn chưa muốn chết, đương nhiên sẽ không để cho Thần Đình có cơ hội gây khó dễ, nói đến chuyện thứ hai đi.”
Tên hải yêu áo đen khẽ gật đầu, cực kỳ hài lòng với thái độ của Minh Lam, suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói:
“Khoảng thời gian này nhân tộc có động tĩnh không nhỏ, Bích Du cung có thể coi là đôi mắt ở lục địa Càn Nguyên, bộ tộc chúng ta hy vọng ngài có thể thu thập thông tin về phương diện này, đương nhiên, đây cũng là mệnh lệnh của đại nhân.”
“Ngoại trừ cái này ra, thời đại đỉnh sóng cũng đã đến, bức rèm sắp được kéo ra, các thế lực khắp nơi cũng sẽ lần lượt xuất hiện…”
Bầu không khí trong không gian kỳ dị lập tức trở nên ngưng trọng, ánh mắt của mọi người đều loé lên một tia mơ hồ, hơi thở mạnh mẽ trở nên hơi kích động.
“Thời đại này thực sự rất khác.”
“Những lão quái vật đã ngủ yên suốt bao năm tháng vô tận đều đang thức tỉnh, dường như bọn họ đều đè nặng tất cả mọi thứ xuống thời đại này!”
Ngón tay Minh Lam run rẩy, hai mắt khẽ nhếch lên, thứ ánh sáng màu bạc kia cực kỳ lộng lẫy, giọng điệu mang theo sự nghi hoặc, hỏi:
“Tại sao lại là thời đại này? Là ai đã tung tin tức này ra?”
“Không biết.”
Tên hải yêu áo đen im lặng trong chốc lát, tiếp tục nói:
“Nhưng cả ta và ngài đều rất rõ ràng, người chấp cờ sẽ kết thúc ván cờ, bộ tộc của chúng ta cần phải nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, ít nhất, phải trở thành một quân cờ hữu dụng.”
“Đây là hy vọng sống sót duy nhất của chúng ta!”
“Nếu có bất cứ sai lầm nào, chỉ có thể trở thành tro bụi mà thôi.”
Minh Lam vẻ mặt ngưng trọng gật gật đầu, sau đó bắt đầu thương nghị với đối phương về những hành động kế tiếp, hơn mười vị phó cung chủ và các trưởng lão phía sau cũng tham gia vào.
Mỗi một kế hoạch, mỗi một bước đi đều phải làm chắc chắn không có bất cứ sai sót nào, kế hoạch dự phòng, các bước chuẩn bị phía sau càng phải xác định chi tiết từng cái từng cái.
Trước xu thế chung của thời đại này, các cường giả Đại Năng cũng trở nên vô cùng nhỏ bé.
Bọn họ dường như đã trở về thời điểm còn yếu ớt, giống như đi trên một lớp băng mỏng, vô cùng cẩn thận.
Một lúc lâu sau, tất cả âm thanh ồn ào dần dần biến mất, cuộc bàn bạc của mọi người cũng hạ màn.
Minh Lam chậm rãi đứng dậy, bóng dáng mơ hồ như ẩn như hiện trong sương mù, những suy nghĩ trong đầu không ngừng quay cuồng, hôm nay hắn ta nhận được quá nhiều tin tức, xem ra vẫn phải đi hỏi ý kiến của phụ thân một chút.
Đã đến lúc phụ thân hắn ta không cần phải tiếp tục ngủ đông nữa rồi.
“Minh cung chủ, hôm nay cứ thế trước đi, nếu kế hoạch có thay đổi gì, chúng ta sẽ bàn bạc lại sau.”
“Được, trước khi rời đi, vẫn là quy tắc cũ.”
Tên hải yêu áo đen khẽ mỉm cười một tiếng, đưa tay lên vỗ nhẹ trên mặt đất, vô số cấm văn mang theo hơi thở đáng sợ xuất hiện trong sương mù, bay lượn xung quanh, bắn vào thần hải của mọi người, in sâu vào tận sâu trong thần hồn.
Sắc mặt của đám người Minh Lam cực kỳ tự nhiên, không hề kháng cự mà chấp nhận cấm văn, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận