Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 672: Có chút phong thái của Đại thánh

Chỉ trong vòng vài nhịp thở, những đợt nổ kinh hoàng ở các khu vực khác cũng bị cường giả Đại Năng của Bích Du cung thi triển mánh khoé, dễ dàng dập tắt. Mặc dù được ứng cứu kịp thời nhưng Bích Du cung cũng bị thiệt hại nghiêm trọng, ngoại trừ những vùng cấm quan trọng được trận pháp cấm chế bao phủ ra thì hầu hết những nơi khác đều trở thành phế tích, thủ hạ càng thương vong không đếm xuể.
Minh Lam lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tất cả mọi thứ, hắn ta căn bản không thèm để ý đến những tổn thất đó, cho dù toàn bộ Bích Du cung bị sụp đổ đi chăng nữa thì cũng có thể xây dựng lại.
Nhưng đứa con trai thuần huyết của hắn ta đã chết, thực sự không còn sống nữa.
Cho dù từ nay về sau, hắn ta không làm gì cả mà chỉ ngày ngày cày cấy, cho dù mãi đến khi tuổi thọ hắn ta cạn kiệt thì cũng chưa chắc có thể sinh hạ một đứa con thuần huyết.
Mặc dù vụ nổ mạnh đã được dập tắt, nhưng vì năng lượng mang tính huỷ diệt khuấy động, pháp tắc dao động hỗn loạn đã tiêu huỷ dấu vết hơi thở Minh Tuế để lại, quấy nhiễu việc do thám của Minh Lam.
Đây cũng chính là mục đích của Bạch Đông Lâm, một khi Minh Tuế chết đi, các tầng lớp cấp cao của Bích Du cung chắc chắn sẽ trở nên hung bạo, hắn cần phải tranh thủ thêm thời gian để Thuỷ Vượn vương thoát khỏi vòng vây.
“Hừ! Chỉ dùng một chút thủ đoạn nho nhỏ này mà cũng muốn trốn thoát sao? Đã giết chết Tuế Nhi của ta, cho dù là ai đi chăng nữa thì bổn vương cũng nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!”
Minh Lam hừ lạnh một tiếng, giơ tay ra cắt vào lòng bàn tay một đường, ép ra một giọt máu bạc mang ánh sáng lộng lẫy, bàn tay tạo ra pháp quyết huyền ảo, vô số lá bùa hiện lên trên không trung, dung nhập vào trong giọt máu màu bạc.
Cùng với sự không ngừng dung hoà của các lá bùa, huyết bạc càng toả ra ánh sáng mãnh liệt, một tia dao động hơi thở huyền ảo dần dần lan ra dày đặc.
Đây chính là một loại bí thật tự mang trong huyết mạch của Bạc Nhãn Minh Hống, nó có thể thông qua hơi thở huyết mạch, quay ngược dòng tìm đến hình ảnh trước khi chết của Minh Tuế, mặc dù quá trình thực hiện hơi rườm rà nhưng hiệu quả mạnh mẽ của có lại có thể phớt lờ sự che chắn ngăn cách.

Trong thế giới nhỏ bảo khố, tận sâu trong không gian phong cấm dưới nền đất.
Tiếng tim đập của Thuỷ Vượn vương thình thịch giống như tiếng sấm, máu huyết lưu động tựa như sóng thần, những sợi lông màu vàng cũng bắt đầu toả ra thứ ánh sáng chói mắt, khối cơ thể đáng sợ này đã hoàn toàn thức tỉnh.
Phạm vi băng vỡ trong không gian ngưng đọng càng lúc càng lớn, các trận pháp phức tạp không ngừng biến mất, ánh sáng từ các lá bùa được khắc sâu trên các xiềng xích khổng lồ quấn quanh thân thể cũng mờ đi, bắt đầu mục nát đứt gãy.
Vù vù!
Cơ thể khổng lồ của Thuỷ Vượn vương khẽ run lên, hơi thở đáng sợ tràn ra ngoài, trong tiếng vù vù inh tai mỏi óc, toàn bộ trận pháp phong cấm ngay lập tức bị phá vỡ.
Hai vòng tròn màu đỏ tươi chậm rãi hiện lên trong không gian đen nhánh, vũng hố thật lớn lập tức tràn ngập ánh sáng màu hồng, là Thuỷ Vượn vương mở hai mắt ra.
“Bổn vương đã trở lại!”
“Hú hú hú!”
Thuỷ Vương vương ngửa mặt trên trời gào rống, trong âm thanh tràn ngập sự tức giận xen lẫn với vui mừng và cả vô số thù hận không thể rửa sạch.
Leng keng!
Hai tay thô to nắm chặt trụ kim loại màu đỏ thẫm đâm xuyên qua ngực hắn ta, trong tiếng cọ sát khó chịu, hắn ta chậm rãi rút ra.
“Ha ha ha, lão bạn già, cùng bổn vương chiến đấu một đời nữa đi!”
Ầm ầm!
Cây cột khổng lồ màu đỏ đậm chấn động dữ dội, tựa như đang đáp lại tiếng gọi của Thuỷ Vượn vương, ánh sáng chói loá, thần văn chuyển động lấp lánh, trên đó hiện ra một chữ thật lớn.
Thần binh- Toái Hải!
Bạch Đông Lâm khẽ híp mắt lại, thứ ánh sáng chói loá khiến hai mắt hắn hơi khó chịu, hắn không thể ngờ được rằng cây cột lớn này lại là vũ khí của Thuỷ Thần Vương.
Dùng thần binh do chính Thuỷ Thần Vương luyện thành tạo ra một trận pháp để áp chế Thuỷ Vượn vương, Bích Du cung này đúng thật là hay ho, sử dụng hết thủ đoạn này đến thủ đoạn khác.
Keng!
Toái Hải được rút ra toàn bộ rồi đặt mạnh trên mặt đất, nhất thời khiến đất rung núi chuyển, vô số vết nứt bắt đầu lan tràn.
Ầm! Trong tiếng vù vù nhảy nhót, Toái Hải nhanh chóng được thu nhỏ lại, được Thuỷ Vượn vương nắm trong tay, vô số đốm sáng hội tụ lại với nhau, lỗ thủng lớn trên lồng ngực Thuỷ Vượn vương bắt đầu khép lại.
Con vượn khổng lồ cao hơn mười vạn trượng xách theo thần binh Toái Hải thô to, bộ lông ánh vàng rực rỡ lấp lánh, hai mắt màu đỏ tươi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt Bạch Đông Lâm không khỏi có chút mơ hồ, Thuỷ Vượn vương này ngược lại có chút phong thái của Đại thánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận