Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 982: Chương 982: Đến thì đến thôi

Ánh sáng sớm bình minh, ánh mặt trời mông lung đâm thủng tầng mây, rơi trên Pháp Thân của ba vị lão tổ, Vô Tận Quy Tắc Thần Văn lưu động, tỏa sáng rạng rỡ. Vô Tận Thần Quang bốc lên, linh khí chảy ra như sương, kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, giống như Cực Đạo thánh tông của Tiên vực từ từ thức tỉnh, nhân khí dần dần nóng lên.
Ngọc Kinh Sơn bị tầng tầng lớp lớp đại trận bao phủ, hôm nay môn hộ mở cửa, thay đổi bộ dáng vắng vẻ trước kia, sáng sớm rất nhiều người hầu đi tới đi lui trong cung điện Bạch Ngọc, vẻ mặt trang nghiêm, yến hội được sắp xếp có trật tự.
Dưới chân Ngọc Kinh Sơn, Bạch Tiểu Tiểu và Tiểu Tử cả người đều là lễ phục, cười đùa vui vẻ, thỉnh thoảng ánh mắt nhìn ra xa, đôi mắt tràn đầy sự chờ mong.
“Khà khà, lão đại, ngươi nghĩ người coi tiền như rác đầu tiên sẽ là ai?”
“Tiểu Tử, không thể nói bậy bạ, cái gì mà coi tiền như rác, đây gọi là khách quý! Suỵt! Đừng nói nữa, dường như có độn quang bay qua…”
Vẻ mặt Bạch Tiểu Tiểu nghiêm túc, ánh mắt nhìn ra xa, dưới sự chiếu rọi của nắng sớm ở chân trời, một cỗ hơi thở mênh mông, chiến xa quanh quẩn vô tận Thần Quang sặc sỡ bay nhanh tới, kéo theo một đường đuôi ánh sáng dài.
Trong nháy mắt chiến xa đi tới dưới chân núi, lập tức biến mất không thấy, hai thân ảnh cùng nhau bước ra.
Một người có mái tóc đen và chiếc áo choàng trắng, những đường thẳng huyền ảo ở mi tâm dường như có tầng tầng lớp lớp xếp chồng lên nhau trong không gian, người còn lại là tóc trắng, áo choàng đen, thời gian xoắn lại bám khắp người, tốc độ dòng chảy lúc nhanh lúc chậm.
Chính là Đồng Tiêu và sư huynh Mông Ngạn của hắn.
“Hai tiểu gia hỏa các ngươi, là tiểu đệ, tiểu muội của Đông Lâm đúng không? Không tệ không tệ, rất tài năng!”
Sắc mặt Đồng Tiêu nhã nhặn, nhìn hai người Tiểu Tử từ trên xuống dưới, nhìn thấu bản thể của bọn họ.
“Vãn bối bái kiến Đồng Tiêu đại nhân, Mông Ngạn đại nhân!”
Bạch Tiểu Tiểu vội vàng cung kính hành lễ, Tiểu Tử cũng vòng tay giống nó, đồng tử màu tím di chuyển không ngừng.
“Đây là quà mừng của bổn tọa.”
Tay Đồng Tiêu vừa lật, hắn ta đưa ra một viên thần quang trong suốt long lanh, trong đó mơ hồ có dịch thể màu bạc lưu động. Mông Ngạn ở một bên cũng mở bàn tay ra, lấy ra một viên đá màu xám.
Ánh mắt tiểu Tử sáng lên, vội vàng đưa tay đón lấy.
“Ha ha, hai vị đạo huynh thật sự khách sáo rồi, không tiếp đón từ xa, mau mời vào.”
Một tiếng cười lớn truyền đến từ đỉnh núi, trong nháy mắt thân ảnh Bạch Đông Lâm đi tới chân núi, vươn tay dẫn hai người đi lên núi. Đối với những nghị viên Cực Đạo này, hắn vẫn phải tự mình đến nghênh đón một chút.
“Đông Lâm, chúc mừng.”
Ba người sánh bước bên nhau, trò chuyện rất vui vẻ, tính tình Mông Ngạn lạnh nhạt nhìn xung quanh, đôi mắt xám quanh quẩn hiện lên một tia kinh ngạc, quay đầu lại nhìn thoáng qua thật sâu Bạch Đông Lâm.
“Bạch nghị viên, không ngờ ngươi ở trên phương diện trận pháp, cũng có cảnh giới không tầm thường như vậy.”
Bạch Đông Lâm lắc đầu mỉm cười không nói, lúc này, dưới núi truyền đến một tiếng thét lớn, chấn cho hư không khẽ run lên.
“Vũ Tháp chưởng khống giả, tặng quà mừng, một nguyên dịch không gian!”
“Trụ Điện chưởng khống giả, tặng quà mừng, một viên nguyên thạch thời gian!”
Là giọng nói của Tiểu Tử, giọng nói hùng hồn, ngay cả mây phía chân trời cũng bị chấn vỡ, hiển nhiên là dùng bí thuật thần thông.
“Ha ha, hai vị thật sự khách sáo, đến thì đến thôi, còn mang theo lễ vật quý giá như vậy, thật sự là làm tiểu đệ xấu hổ rồi, mau mau mau, vào điện uống rượu!”
Bạch Đông Lâm liếc mắt nhìn Đồng Tiêu đang cau mày, cười nhẹ một tiếng, kéo hai người vào chủ điện.
“Ừm? Hai huynh đệ Đồng Tiêu này, ngược lại ra tay hào phóng, không được, Đan Đỉnh phong chúng ta cũng không thể rơi vào thế bất lợi được. Bạch Đông Lâm này tiền đồ vô lượng, đáng kết giao.”
“Chủ phong anh minh!”
Thượng Trung ở một bên liên tục gật đầu, Bạch Đông Lông giành được vị trí thứ nhất trong Đan đạo đại hội, để Đan Đỉnh phong bọn họ xả được cơn giận, báo thù cho Lý gia, cũng là nên làm.
“Đan Đỉnh phong, tặng quà mừng, một viên Thất Chuyển Kim đan, ba viên Lục Chuyển Kim đan!”
“Đa Bảo phong, tặng quà mừng, một kiện Thánh Khí thượng hạng, một khối tiên liệu!”
“Đan Điện…”
Dưới tiếng thét lớn, các ti Chư Phong Cực Đạo thánh tông — người đến, dòng người bất tận, những nghị viên Cực Đạo kia ở nơi xa sâu trong Vũ Trụ Hư Không, thậm chí cũng có không ít người phái thuộc hạ đến tặng lễ, Tiểu Tử thu bảo vật nhận đến chùn cả tay!
Thuật Phân Thân của Bạch Đông Lâm, thi triển ra Thần Thông – Duy Độ Kính Tượng Phân Thân, ngược lại ứng phó thành thạo, may mà không mất lịch sự.
Không gian đại điện Bạch Ngọc được mở rộng ra rất nhiều, người đến tuy nhiều, nhưng cũng không chật chội.
Khách khứa ngoài điện, là tùy tùng của nghị viên nào, hoặc là tông môn phụ thuộc của Cực Đạo thánh tông, hai người Bạch Tiểu Tiểu làm chủ đi tiếp đãi bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận