Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 471: Đại năng Quy Nhất tự bạo

Bạch Đông Lâm cảm nhận được hết thảy những chuyện này, hắn cau mày, đau lòng. ‘Thanh Linh khí của ta! Lão già, Bạch Đông Lâm ta khuyên ngươi đừng có xen vào chuyện của người khác!’
“Hừ!”
Nhìn Đan Kiền còn cố chống đỡ nhờ vào địa thế hiểm yếu, cái bóng đen nhánh đứng trên không trung khẽ động, nháy mắt đã xuất hiện ở dưới đầu rồng lớn như ngôi sao của Đan Kiền. So sánh với Thương Long thì cái bóng này chẳng khác nào con kiến. Nhưng khí thế của cái bóng lại khiến tất cả mọi người không dám coi thường.
Cái bóng đen nhánh nắm chặt tay đặt cạnh eo, khí thế ngưng kết. Trong thời gian ngắn, cái bóng đấm ra một cái. Trong bàn tay đang nắm chặt kia như đang nắm một hố đen có chất lượng không thể đánh giá. Lực hút đáng sợ bộc phát, đầu rồng to lớn như bị kéo đi, giống như chủ động đón nhận cú đấm này vậy.
Âm thanh cực lớn vang vọng!
Đất trời như im lặng, thân rồng khổng lồ của Đan Kiền dài tới gần mười triệu trượng bị khựng lại, vô số vảy rồng cuồn cuộn. Máu thịt trên thân rồng như sóng cuộn, dập dềnh từ đầu tới đuôi. Lực lượng khổng lồ vô biên xuyên qua toàn thân Đan Kiền. Thân rồng to lớn bị đập rơi từ trên trời xuống, nện mạnh xuống đất với xu thế hung mãnh.
“Rầm rầm!”
Mặt đất hoàn toàn sôi trào, bị nghiền nát, bụi đất văng tung tóe bắn cao tới mấy vạn trượng. Hai mắt Bạch Đông híp lại, tóc dài bay loạn xạ, áo bào bay phấp phới. Với khoảng cách xa như vậy mà hắn vẫn có thể cảm ứng được chấn động từ mặt đất truyền tới.
Hắn đứng trên dây leo Duy Độ Chi Tâm, bản thể của Duy Độ Chi Tâm lớn như vậy mà vẫn có thể làm nó chấn động được thì có thể đoán được thế năng mạnh tới đâu.
Đây không phải năng lượng bộc phát do thân rồng rơi xuống mặt đất mà là dư âm của cú đấm mà cái bóng đen nhánh kia đánh ra. Dư âm làm Thương Long bị đập lún xuống đất nên mới tạo thành tổn hại đáng sợ như vậy.
E rằng cái bóng đen nhánh kia cũng là cường giả Phong Hiệu mới làm được tới mức này. Đan Kiền bị đánh lui, yêu ma quỷ quái nối đuôi nhau chạy ra ào ào. Sắc mặt của đám La Điện cực kỳ khó coi, nhìn đám yêu ma quỷ quái Đại Năng cảnh thỉnh thoảng lại bước ra từ hố đen.
Họ biết đại thế đã mất, không còn cách nào ngăn cản đối phương xuống nữa. Tuy bọn họ đều nhận được tin tức từ Lưu Đông Xuyên. Nhưng lời nói của hắn ta lại quá mơ hồ. Bọn họ không biết Lưu Đông Xuyên đang làm cái gì, cũng không biết hắn ta có tránh thoát được sự truy tìm của đám yêu ma quỷ quái vô cùng vô tận này không.
Nhưng họ cũng chẳng làm gì được nhiều, thực lực của đối phương đã vượt xa bọn họ. Cả đám người không còn cách nào xoay chuyển tình thế nữa. Lúc này, họ chỉ còn cách lựa chọn tin tưởng Lưu Đông Xuyên.
Hơn hai mươi vị đại năng Quy Nhất cảnh nhất, nhị, tam trọng liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt trở nên nghiêm túc khi thấy càng ngày càng có nhiều yêu ma Đại Năng cảnh ra khỏi hố đen. Trong nháy mắt, vô số bầy quái vật nhảy ra khỏi hố đen.
Ánh sáng! Ánh sáng! Ánh sáng!
Ánh sáng vô cùng vô tận!
Sáng dị thường, cực nóng!
Toàn bộ trời đất là một mảnh trắng như tuyết, trên trời cao có hai mươi mấy vầng mặt trời có màu sắc khác nhau mọc lên. Nhấp nháy dữ dội, sức phá hoại tới cực điểm. Uy năng của chúng đã bộc phát tới mức không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt được.
“Ta…”
Chữ còn chưa ra khỏi miệng, ánh sáng trắng đảo qua, cả người Bạch Đông Lâm lập tức biến thành thể khí. Trước khi chết, hắn thầm nghĩ quả nhiên trong lúc Đại Năng cảnh tự bạo thì không phải ai cũng quan sát được. Một lúc sau, Bạch Đông Lâm lại đột nhiên sống lại, vô số bảo bối bay lơ lửng giữa không trung lại bắn vào trong cơ thể hắn một lần nữa.
Trong hai mắt Bạch Đông Lâm là ánh sáng trắng, trên mặt là vẻ chấn động. Trên trời cao, ngoài hố đen vẫn không hề thay đổi và cái bóng có khí tức đáng sợ kia ra, vô số yêu ma quỷ quái và những đám mây kia đều tiêu tán.
Trên mặt đất, nơi mà ánh mắt của Bạch Đông Lâm có thể nhìn tới, mặt đất lún xuống mấy nghìn trượng, hóa thành một biển nham thạch nóng chảy. Đất đai bị nham thạch hòa tan thành chất lỏng màu đỏ đậm. Ngoài dây leo xanh biếc của Duy Độ Chi Tâm khép lại trong chốc lát nên vẫn bình yên vô sự thì trọng địa của Đan Minh, Cửu Hoàn ‘Tâm’ đã hoàn toàn thay đổi.
Nhiều Đại Năng cảnh đồng thời tự bạo như vậy có thể giết chết được yêu ma quỷ quái Đại Năng cảnh của đối phương không thì hắn không rõ. Nhưng lực phá hoại và phạm vi bị ảnh hưởng này có thể nói là diệt thế. Những Đại Năng cảnh này đúng là quyết đoán, e rằng điều này có liên quan tới sự giàu có của Đan Minh.
Bọn họ “vì việc công mà hy sinh”, muốn sống lại thì cần rất nhiều tài nguyên, đương nhiên là do Đan Minh phụ trách. Nếu không với kiểu tiêu hao thế này thì ngay cả Đại Năng cũng sẽ đau lòng chết. Trời đất yên lặng trong chốc lát, hố đen lại phun ra vô số yêu ma lần thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận