Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 457: Ánh mắt chim ưng xám

Nhưng các tu sĩ có lo âu bất an đến mấy cũng không nghĩ ra được biện pháp tốt hơn, chỉ có thể cầu nguyện cứu viện mau đến. Chim ưng xám bay quanh thung lũng một vòng, trận pháp trùng trùng điệp điệp lại không thể gạt được ánh mắt của chú chim bình thường này.
Chim ưng vỗ cánh, chậm rãi đậu trên một cây đại thụ phía trên thung lũng, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát chỗ tu sĩ tụ tập phía dưới.
“Đông Lâm, đây là nơi tụ tập thứ bảy trăm sáu mươi lăm của tu sĩ, còn có ba canh giờ nữa là đến thời gian. ”
Trong cơ thể của chim ưng có một tấm bia Tiêm Giác lấp lánh đỏ rực, trong đó truyền ra giọng nói của Thần Hồn Vô Vi.
“Lưu tiền bối, đợi tất cả phân thân của ngươi vào vị trí là ta có thể mở ra Thế giới thấp duy.”
Ưng kia khẽ gật đầu, hơn một ngàn phân thân bắt đầu truyền cho nhau tình huống của mình.
Vì không muốn thế lực đối phương nhận thấy có gì khác thường nên Lưu Đông Xuyên cố ý ẩn nấp thân hình, hóa thành vạn vật trong thiên nhiên.
Mỗi hạt năng lượng tế bào thuộc về một đại năng lượng, có thể tồn tại như một cá nhân riêng biệt, cũng có thể kết hợp thành các hình thức khác nhau.
Hình thái có thể biến hóa thành cũng rất đa dạng, chim chóc muông thú, hoa cỏ đá đất trong tự nhiên…
Dù có nhận ra khí tức giống nhau cũng khó phân biệt thật giả.
Trên dây leo xanh biếc của Duy Độ Chi Tâm.
Đám mây nấm màu vàng khổng lồ chậm rãi tiêu tán, không gian bị giam cầm vẫn chưa bị nghiền nát, không gian khổng lồ bị ép thành chân không tuyệt đối, linh khí và không khí bắt đầu đổ về.
Khí lưu cuồn cuộn khuấy lên từng trận cuồng phong, nhiệt độ trên dưới chênh lệch cực lớn dẫn đến không khí đối lưu, mây đen nhanh chóng hội tụ thành một quãng dài suốt mấy trăm dặm, tia chớp cuồng bạo chớp nháy không ngừng.
Bạch Đông Lâm bị trận nổ ảnh hưởng nên liên tục chết vài lần. Một lát sau, Bạch Đông Lâm bỗng dưng hiện lên, hai mắt phát ra ánh sáng, những tàn tích xung quanh đều bị hắn thu hết vào đáy mắt.
Rất nhiều yêu ma quỷ quái đã chết, ngoại trừ một số ít yêu ma có thực lực Thần Nguyên cảnh còn giữ được nguyên vẹn thi thể, còn kẻ có thực lực hơi thấp thì ngay cả tro tàn cũng không còn.
Trong hai mắt Bạch Đông Lâm hiện lên chút gì đó gọi là tiếc nuối, những thứ này đều là năng lượng đó!
Chúng đều không có khả năng bộc phát ra lực phá hoại như Phá Diệt Kim Quang vừa rồi, Bạch Đông Lâm quay đầu nhìn về phía Duy Độ Chi Tâm.
Hắn từng chém mầm non của thứ đó nên cũng hiểu được phòng ngự của Duy Độ Chi Tâm mạnh đến cỡ nào. Đó cũng không phải chồi non, mà là vỏ cây cổ thụ, phòng ngự không biết tăng lên bao nhiêu lần.
Trong mắt Bạch Đông Lâm lấp loáng sự khiếp sợ, không hổ là sát chiêu nằm ngoài mọi cấp bậc, uy lực quả nhiên đáng sợ!
Trên dây leo xanh biếc bị nổ tung tạo thành một lỗ hổng thật lớn, đương nhiên, lỗ hổng này lớn trong mắt Bạch Đông Lâm khoảng chừng mấy mươi ngàn mét vuông.
Nhưng đối với Duy Độ Chi Tâm mà nói thì từng đó không tính là gì, cũng vì thể tích của nó quá lớn nên đòn tấn công vừa rồi chắc cũng chỉ giống như bị một cây kim đâm vào người nó mà thôi.
Hơn nữa mới qua một lúc mà cái hố lớn mấy chục nghìn mét này đã sắp khôi phục lại như lúc ban đầu.
Sinh mệnh lực của Duy Độ Chi Tâm thật là khủng khiếp, hoặc do đó là đặc tính phổ biến của thực vật.
Dù sao thực vật bình thường cũng có hiện tượng cây khô hồi xuân, càng không cần nói đến thiên địa kỳ vật như Duy Độ Chi Tâm.
Bạch Đông Lâm liếc mắt nhìn thi thể yêu ma rơi khắp dây leo xanh biếc, hắn không nuốt chửng nó ngay lập tức mà khoanh chân ngồi xuống, bởi vì Thanh Linh khí sắp giáng lâm!
Vừa rồi thần niệm của hắn có đảo qua chỗ yêu ma thì ước lượng được phỏng chừng phải có mười vạn con, trong đó con có thực lực Thần Nguyên cảnh cũng đến mấy trăm.
Yêu ma quỷ quái có thực lực càng mạnh thì sau khi giết sẽ nhận được càng nhiều Thanh Linh khí do thiên địa khen thưởng.
Ý niệm Của Bạch Đông Lâm vừa động, dưới tầm mắt của hai cỗ thần hồn, một con suối tỏa ánh sáng nhiều màu đột nhiên xuất hiện trong Thần Hải.
Con suối ùng ục không ngừng phun trào ra Thanh Linh khí, dưới sự điều khiển của Bạch Đông Lâm, một viên cầu tạo thành từ Thanh Linh khí được hắn dịch chuyển đến trên tuyền nhãn.
Viên cầu chứa đầy Thanh Linh khí lơ lửng trên tuyền nhãn, Thanh Linh khí phun ra khiến nó xoay tròn, đồng căn đồng nguyên nên việc thôn phệ lẫn nhau diễn ra hết sức nhanh chóng.
Tuyền nhãn phun trào ước chừng một khắc đồng hồ mới dừng lại, viên cầu Thanh Linh khí đã hóa thành thực thể. Nó tản ra luồng sáng trầm trầm, đồng thời còn trào ra một mùi hương vô cùng mê hoặc lòng người.
Ực!
Chí Ác nuốt một ngụm nước miếng, Chí Thiện quay lưng lại, hai tay chắp sau lưng, miệng tụng phật hiệu.
Mắt không thấy thì ta không thèm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận