Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2013 - Ý chí Vĩnh Hằng (1)

Đây vốn chẳng phải thứ gì khó hiểu, người có một chút đầu óc đều có thể nhìn ra.
“Những bí ẩn mà chủ nguyên điểm để lại, ở ngay sau vòng xoáy ư? "
Tam Thanh, Tinh Thần Ý Chí, Tin Tức Chi Nguyên...... và đông đảo Bỉ Ngạn biết được nội tình, giờ phút này đều lộ ra nét mặt trang nghiêm, ánh mắt hiện lên vẻ lúng túng, trong lòng có cảm giác trở tay không kịp.
Mọi chuyện tiến triển quá nhanh, trong lúc nhất thời, thậm chí còn hơi luống cuống tay chân, không biết nên làm thế nào cho phải.
Quả thực là thế, nếu không có Bạch Đông Lâm nhúng tay vào, đợi từng người trong số bọn họ đi đánh bại thần tượng, sau đó tiêu hóa Khái Niệm Nguyên Thể, không biết sẽ phải tốn mất bao nhiêu thời gian, ít gì cũng phải một Vô Lượng Diễn kỷ trở lên.
Vốn là có đủ thời gian, vừa nâng cao thực lực, vừa suy nghĩ cách thức đối phó, hiện giờ tất cả đều bị Bạch Đông Lâm làm cho rối loạn.
“Việc đã đến nước này, không còn thời gian để do dự nữa.”
Chấp nhận hiện thực, cố gắng hết sức, cho dù phải trả giá bằng cả tính mạng, cũng chỉ có thế mà thôi, bất kể thành công hay thất bại, ít nhất cũng có thể cho người siêu thoát một lời giải thích.
“Quả là khí tức đáng sợ!”
"Đây, lẽ nào chính là cơ duyên mạnh mẽ nhất và cuối cùng nhất của mộ Siêu Thoát ư? Đằng sau vòng xoáy kia là gì? Trận thế kinh khủng như vậy, thật khó tưởng tượng ra được đó có thể là thứ gì!”
“Ha ha, cần gì phải suy nghĩ nhiều? Ngay cả vô số Khái Niệm Nguyên Thể cũng chỉ là bàn đạp để mở ra lối đi, đồ vật ở bên trong...... hừ!”
“Lấy được, ắt sẽ thành siêu thoát!!”
Ắt thành siêu thoát!!
Đây là lời nói hùng hồn kiêu căng ngạo mạn đến cỡ nào?
Nhưng khi được sử dụng vào tình huống này, dường như cũng khá là bổ sung lẫn nhau, đông đảo Bỉ Ngạn nghe vậy cũng ào ào gật đầu đồng ý.
Trong chốc lát, bất kể là biết hay không biết bí mật, trong mắt của toàn bộ hàng vạn Bỉ Ngạn đến từ vạn tộc đều lộ ra thần quang, vẻ mặt chỉ còn lại khát vọng thuần túy.
Đây chính là lợi ích của việc tu hành ý thức bản ngã, cho dù thân thể có sức mạnh vô hạn cũng sẽ không bị sức mạnh cắn nuốt nhân tính, mà vẫn giữ vững được bản ngã của chính mình.
Tham lam, dục vọng, những từ ngữ nghe có vẻ tiêu cực này, chẳng phải là sự thể hiện tốt nhất của một sinh linh sống có ý nghĩa hay sao?
Nếu là hóa thân vô tình vô dục, mất đi “ý vị nhân sinh”, không có bản ngã, vậy thì tu đạo cái cọng lông và cầu trường sinh bất tử cái rắm ấy.
Sống, cũng chẳng khác gì bị tra tấn.
“Đi!!”
“Đi lấy kho báu vô thượng này thôi!”
“Ha ha ha! Mỗi người tự dựa vào thủ đoạn của mình, tự lo sống chết đi!”
“Chết? Ha ha, bản tôn sống một trăm lẻ chín Vô Lượng Diễn kỷ rồi, không thể thành siêu thoát, cứ sống một cách trống rỗng như vậy, thà rằng chết cũng vậy thôi, có gì đáng tiếc đâu cơ chứ?”
“Thiện tai! Thiện tai!”
Nói thì dài dòng, nhưng từ lúc tế đàn bốn mặt xuất hiện chẳng qua chỉ trôi qua như một cái chớp mắt, một đám Bỉ Ngạn đã kiên định ý niệm, từng người thi triển thủ đoạn thần thông, tức tốc chạy về trung tâm mộ giới.
Khoảng cách xa nhất so với tế đàn đã lên tới hàng trăm tỷ Siêu Niệm đáng sợ, với không gian có quy mô phóng đại như vậy, đến cả Bỉ Ngạn cũng phải cảm thấy đau đầu.
Sợ là chỉ chậm một bước sẽ bị người khác chiếm trước tiên cơ, vì vậy ai ai cũng dốc hết toàn lực và không ngần ngại tung ra đầu nguồn tin tức, buộc phải mượn đường trên dòng lũ tin tức.
Thời không của mộ giới giờ đây đã méo mó hỗn loạn dưới hiệu ứng sụp đổ khủng khiếp, nếu không có thủ đoạn nghịch thiên sẽ không thể chạy vào trong đó được.
Đùng ầm ầm!! Vù vù! Răng rắc——
Rất nhiều Bỉ Ngạn tranh nhau vượt qua, dẫn đến một trận đấu lớn về tốc độ chạy như bay của mọi người.
Có người quỷ quyệt xảo trá, ra tay quấy nhiễu đối phương đang chạy hết lần này đến lần khác, sau khi thành công lập tức mặt mày tràn đầy ý cười điên cuồng, nếu thất bại thì thở dài tiếc nuối không thôi, tỏ rõ thái độ tiểu nhân.
Bạch Đông Lâm nhàn nhã thảnh thơi, cảm nhận được khí tức phức tạp đang nhanh chóng tới gần từ đằng sau thì nhíu chặt mày, hắn không muốn mấy tên điên cuồng kia lộ diện làm bẩn mắt Tiểu Bạch Nguyên, lập tức khẽ động ý niệm, sức mạnh xoáy nước quanh quẩn bên ngoài thân thể tỏa ra, bóng dáng hơi bóp méo, sau đó biến mất ngay tại chỗ trong giây lát.
Hắn đã chìm vào bên trong Khái Niệm, Khái Niệm này tên là “Khoảng cách”, bước ra một bước đã xuất hiện ngay dưới tế đàn bốn mặt.
Tốc độ cực nhanh như vậy, chẳng phải siêu thoát sẽ không làm được, lúc này Bạch Đông Lâm đã mơ hồ bắt đầu lộ ra những đặc điểm của người siêu thoát.
“Hở? Kỳ quái, rõ ràng ta vừa nhìn thấy có một bóng người mờ mờ ở phía trước, sao nhoáng cái đã biến mất rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận