Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1992 - Khái niệm Hồ Lô (2)

Chỉ thấy, thần quang quanh quẩn mặt ngoài hồ lô xanh biếc, đột nhiên co rút lại, cô đọng thành một kiếm quang, chém tới gần ấn đường của Hỏa Liêm thần chủ trong gang tấc.
Một kiếm này ẩn chứa sức mạnh to lớn khái niệm “Phong duệ”, sự sắc bén này có thể chặt đứt vạn vật thế gian, Hỏa Liêm biết rõ cố gắng đỡ lấy sẽ chết chắc không thể nghi ngờ, sẽ bị chém tắt đầu nguồn tin tức.
“Khôi Đấu Tháp Thân! Luân chuyển!”
Thời khắc sinh tử, ranh giới chỉ mành treo chuông, Hỏa Liêm thần chủ bị khí cơ khóa chặt, thân thể một trận hư ảo, trực tiếp biến thành cự tháp Thanh Đồng, mà bản thân hắn xuất hiện trên tử diệp cách đó không xa.
Răng rắc!
Cự tháp Thanh Đồng yếu ớt giống như đậu hủ trực tiếp bị kiếm quang xanh thẫm chém thành hai nửa từ trên xuống dưới, ngay sau đó, kiếm quang vô tận từ thân tháp nhanh chóng bắn xuyên thủng, ma diệt vặn nát, cho đến khi hoàn toàn hóa thành hư vô.
“Phù, phù ~”
Vẻ mặt Hỏa Liêm thần chủ nghĩ lại mà sợ, trên khuôn mặt tối đen mồ hôi lạnh tí tách, khí tức chán nản bơ phờ, rất hiển nhiên, mạnh mẽ trao đổi đầu nguồn tin tức với tháp Thanh Đồng, thủ đoạn nghịch thiên này tổn hại không nhỏ đối với hắn.
Nhưng mà cũng không phải không thu hoạch được gì, sau khi hồ lô xanh biếc kia bộc phát ra một kích khủng bố, thần quang quanh quẩn trên đó đã hao hết, khái niệm dao động cũng yên lặng lại.
Trong mắt Hỏa Liêm thần chủ hiện lên vẻ do dự, sau đó cắn răng lại vọt lên, không để ý thân thể bị cắt đến máu tươi đầm đìa, nắm chặt hồ lô, hung hăng xé rách.
Xoẹt!
“Ha ha ha!”
Cơ duyên tới tay, Hỏa Liêm thần chủ khó nén hưng phấn, ngửa mặt lên trời cười to không ngừng.
“Ngu ngốc.”
“Ặc ——”
Nét mặt Hỏa Liêm thần chủ ngưng trệ, trừng to hai mắt, chậm rãi cúi đầu nhìn lại, một bàn tay to màu hồng phấn không biết khi nào đã xuyên thủng ngực hắn, trong tầng mặt tin tức không thể quan trắc, bàn tay to đồng thời cầm lấy đầu nguồn tin tức của Hỏa Liêm.
Ầm!
Bàn tay to hơi dùng sức, trực tiếp ma diệt đầu nguồn tin tức, đôi mắt Hỏa Liêm thần chủ quy về hôi tịch, vẻ mặt không thể tin, hoàn toàn ngã xuống.
Hắn đến chết cũng không hiểu, đều là Bỉ Ngạn, tại sao đối phương lớn mạnh như thế, lại trực tiếp giết hắn trong nháy mắt, cho dù hắn không phải trạng thái toàn thịnh.
Hồ lô xanh thẫm rơi xuống khỏi bàn tay hài cốt, bị bàn tay to hồng nhạt vững vàng tiếp được.
Sau khi Ý Chí Quyền Lợi và tinh thần tuyệt đối hoàn mỹ dung hợp đã vượt lên trên Bỉ Ngạn.
Thực lực lớn mạnh, đáng sợ đến cực điểm.
Thật là một tên tàn nhẫn!
Tuy đã sớm đoán trước được một cảnh tượng như vậy, các Bỉ Ngạn cũng có chuẩn bị tâm lý, nhưng hoàn toàn không ngờ vừa bước vào mộ siêu thoát thì chém giết đã bắt đầu.
Thật ra bóng người do quang cầu màu hồng biến thành không cần trực tiếp hạ sát thủ đối với Hỏa Liêm thần chủ, dù sao, hồ lô giống nhau, ở giữa đám lá tím tươi tốt, còn có không ít.
“Một kẻ hung ác này, rốt cuộc xuất hiện từ đâu? Không chỉ có thực lực mạnh mẽ, lai lịch thần bí, sát tính còn nặng như thế, chỉ là vì tiết kiệm một ít phiền toái mà lập tức chém giết Hỏa Liêm.”
Tín Tức Chi Nguyên nhíu mày, lộ ra vẻ không vui, tuy nói mạo muội đụng vào hồ lô kia sẽ kích phát công kích đáng sợ, nhưng có vết xe đổ của Hỏa Liêm thần chủ, bọn họ có chuẩn bị nên vẫn có thể né tránh, chỉ là sẽ hơi phiền toái, hơi trả giá mà thôi.
Tuy trong lòng không vui, nhưng Tín Tức Chi Nguyên không có dự định ra mặt, Hỏa Liêm thần chủ cũng không phải nhân tộc Bỉ Ngạn, hiện giờ chỉ là một người chết mà thôi.
Khi bước vào mộ siêu thoát, đương nhiên phải có chuẩn bị tâm lý ngã xuống.
Một vị vô thượng Bỉ Ngạn ngã xuống như vậy, im hơi lặng tiếng, ngoại trừ làm cho Tín Tức Chi Nguyên khẽ thở dài thì không còn những gợn sóng nào khác.
Những người khác như thế, càng không cần phải nói đến Bạch Đông Lâm, hắn có thể nói là tận mắt chứng kiến, nhìn quang cầu màu hồng dùng thủ đoạn gì đánh chết Hỏa Liêm, nhưng không có chút tâm tư ra tay ngăn trở nào, lực chú ý của hắn lúc này, hoàn toàn không đặt ở trên những chuyện nhỏ nhặt này.
“Đang xảy ra chuyện gì vậy? Ta cảm nhận sai rồi à?”
Bạch Đông Lâm híp mắt lại, ngay từ đầu, hắn đã nhận ra Khái Niệm dao động trên dây hồ lô cùng với những hồ lô kia có chút không thích hợp, khi kiếm quang kia trong nháy mắt xuất hiện, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt.
Hình như trong sự dao động Khái Niệm này, ẩn chứa một chút mùi vị của sức mạnh dòng xoáy, giống thật mà là giả, hắn không thể xác định, lúc này vẫn không thể phán xét.
Tạch tạch tạch…
Trong lúc Bạch Đông Lâm suy tư, những dây hồ lô vẫn luôn ở trong trạng thái im lặng kia, bỗng nhiên có dị động, giống như cự mãng xoay mình, vặn vẹo nhúc nhích, một cây dây leo tử kim sắc bén bắn về phía hài cốt Hỏa Liêm thần chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận