Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 857: Thời Gian Luận Mộ

Luân chuyển hư thật, hư huyễn hóa chân thật! Tiên Đế bước ra tiên vực, bước vào trong cơ thể Trích Tiên, thoáng chốc hai người hợp thành một, ánh sáng chói lòa của tiên quang ngưng tụ thành một chùm sáng lớn, phá vỡ lớp chắn thứ nguyên hư không, trực tiếp tiến vào sâu bên trong thứ nguyên.
Chùm sáng chậm rãi thu hồi, hóa thành những mảnh sáng bay đi, thân ảnh Trích Tiên lại hiện ra một lần nữa, áo bào trắng đã được tiên quang hóa thành áo bào thần dị đế vương.
Thần quang vô hạn ngưng tụ trong hai mắt, ánh mắt hóa thành từng luồng sáng hơn một trượng, nhẹ nhàng di chuyển lung lay từ sau đầu lướt đến, nhìn xung quanh, sự khủng bố đã đè ép làm người ta run rẩy.
Keng!
Võ đài đen kịt run nhè nhẹ, dường như đã cảm nhận được gì đó, phát ra một tiếng cực kỳ to, bốn phía dựng lên vách chắn quang tráo, bao vây cả võ đài vào trong, cô lập với người đang xem ra bên ngoài.
Chiến trường Thiên Kiêu này, cảm nhận được sự xuất hiện sức mạnh không theo luật, từ đó mà kích hoạt cơ chế bảo vệ, bảo vệ cho hàng vạn người đang xem khỏi ảnh hưởng của trận chiến ác liệt.
Bạch Đông Lâm hơi nhíu mày, nhưng lại không có bất kỳ động tác nào, hắn cảm nhận được Trích Tiên này vẫn còn thủ đoạn chưa thi triển ra.
Trích Tiên gào thét một tiếng, hai tay nhanh chóng thi triển pháp quyết bí ẩn, ngân quang trong mắt lấp lánh, một luồng sáng xám nồng đậm tuôn ra ngưng tụ trên hai tay, một Đại Nhật Nhất Luân thật to lớn, đó là sức mạnh của thời gian!
“Tiên Cấm Chi Thuật – Thời Gian Luận Mộ!”
Rắc Rắc!
Ầm ầm!
Hư không xuất hiện hai tia sét màu xám không biết từ đâu, đột nhiên giáng xuống, đánh thẳng hai phát lên người Trích Tiên, xé rách ra thời không lạ lẫm.
Một vết nứt thật to dần dần hiện ra, hai luồng ánh sáng xám ngưng tụ thành một chiếc quan tài cực lớn giữa vết nứt.
Răng rắc!
Quan tài vỡ vụn tiêu tán, hai thân ảnh từ bên trong bước ra, hơi hơi ngẩng đầu, ánh mắt thờ ơ nhìn trực tiếp vào Bạch Đông Lâm.
Shh—
Đồng tử Bạch Đông Lâm đột nhiên co rụt lại, người xem chiến hít sâu một hơi, vẻ mặt khiếp sợ.
Trích Tiên!
Ba Trích Tiên giống nhau như đúc!
Ba người đều mặc đế bào giống nhau, cảnh giới tu vi giống nhau, khí tức khí thế, thậm chí ngay của dao động ý chí cũng không khác nhau chút nào.
Không, ba người cũng có một chút khác biệt, Trích Tiên có mái tóc màu bạc óng ánh, hai người khác một người là tóc trắng, một người là mái tóc dài màu xám.
Lông mày Bạch Đông Lâm nhíu chặt, một chùm ánh sáng trắng xẹt qua mắt hắn, nhìn chằm chằm ba Trích Tiên, thu mọi dao động vào nhận thức của hắn, nhưng cho dù cảm ứng như thế nào, ba người này đều giống nhau như đúc.
Không phải phân thân, cũng không phải là khôi lỗi, cả ba đều là bản thể!
Lực lượng thời gian nồng đậm bao phủ lên ba Trích Tiên, một luồng dao động bí ẩn liên kết ba người chặt chẽ, khí tức hội tụ, không ngừng lưu chuyển, giống như chúng là một.
Đây chính là thời gian vĩ lực sao?
Đúng là một cấm thuật tiên pháp kinh khủng, vậy mà Trích Tiên này lại triệu hồi quá khứ của mình vào thế giới hiện tại!
Rống! Rống!
Hai tiếng rống khẽ vang lên, giữa lông mày Trích Tiên tóc trắng và Trích Tiên tóc xám cùng lúc tỏa ra ánh sáng thần thánh óng ánh, hai phe pháp tướng Tiên Vực che khuất bầu trời, lan tràn ra.
Hít ——
Hàng trăm triệu người xem chiến đấu hít hơi sâu một lần nữa, bóng người lảo đảo lui về phía sau, miệng khép mở, giống như con cá sắp tắt thở, dưới những chấn động liên tiếp đã không nói thành lời.
“Trích Tiên, ngươi thật sự rất mạnh ——”
Bên trong vị trí Minh Nguyệt Vương cao nhất truyền ra tiếng thì thầm, cực kỳ êm tai.
Lông mày Bạch Đông Lâm nhíu lại, ánh mắt rơi vào bên trong hai phe pháp tướng Tiên Vực, nhìn thẳng ngai vàng phía trên.
“Hả!? Có chút thú vị!
Chỉ thấy ngai vàng mới xuất hiện bên trong hai phe pháp tướng Tiên Vực cũng không giống như tưởng tượng, không có bóng người hiên ngang ngồi trên ngai vàng, thay vào đó là hai chùm ánh sáng lóa mắt, dường như trong đó có vật thần bí như ẩn hiện.
“Đây là thứ gì? Trích Tiên, ngươi đúng là khiến người ta kinh hỷ(*) không ngừng!”
(*) Kinh hỷ: Vừa kinh ngạc vừa vui vẻ.
Không để Bạch Đông Lâm chờ lâu, chùm ánh sáng trắng sáng kia đã mở khăn che mặt bí ẩn.
Ba Trích Tiên cùng lúc giơ tay ra, Bản Ngã Pháp Tướng của chính mình, không nhìn khoảng cách, ba cánh tay này lập tức vượt qua Tiên Vực mênh mông, đâm thẳng vào chùm ánh sáng bên trong ngai vàng.
Ầm——
Hư không bị khí tức không rõ xé rách, ba Trích Tiên rút cánh tay về, mỗi người đều cầm trên tay một vật thần quang sáng chói.
Trích Tiên tóc bạc nâng một chiếc chuông đồng thau mang phong cách cổ xưa, trên đó khắc vô số Thần văn, mặt trời, mặt trăng, vì sao, hoa cỏ cây cối, rắn chuột sâu kiến,… phảng phất vạn vật trên thế gian đều bị khắc sâu ở bên trên.
Trên tay Trích Tiên tóc trắng bưng một cái bảo ấn, nặng nề chi ý đập vào mặt, có chín mươi chín ảo ảnh hình rồng sinh động như thật vờn xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận