Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2032 - Ý thức vĩnh hằng (3)

"Đại, đại nhân..."
Khí tức mà người siêu thoát phủ xuống tách ra áp bách ý thức không chỗ nào không có mặt của Bạch Đông Lâm, một đám Bỉ Ngạn nhất thời tỉnh táo lại, đợi thấy rõ thân hình mơ hồ trong hư không thì sắc mặt hoàn toàn thay đổi, vội vàng đứng lên hành lễ, cái trán mơ hồ có mồ hôi lạnh chảy xuống.
So với sự cuồng phong mưa rào của Bạch Đông Lâm, rất hiển nhiên, đối diện với mấy người siêu thoát lặng yên không tiếng động này, áp lực đặt lên bọn họ càng tăng thêm sự kinh khủng.
"Ha ha ha, nơi này chính là mộ giới nguyên điểm sao? Chậc, cũng không gì to tát, cũng không biết mật tàng mà hắn ta lưu lại có mạnh mẽ như trong truyền thuyết không nhỉ!"
Cuối cùng Xà Mẫu cười thanh thúy, như thể ẩn chứa sức hút lớn lao, một ít Bỉ Ngạn phái nam ý chí không kiên định phía dưới đích nhịn không được len lén liếc nhìn một cái, ngay sau đó, thần sắc bọn họ tuyệt vọng, thân thể trong nháy mắt hóa thành tảng đá xám xịt, đến cả đầu nguồn tin tức cũng triệt để hóa đá.
Ánh mắt Hoang Thiên Đế lộ không thích, nhưng thấy người chết đều là một ít dị tộc danh tiếng hôi thối thì cũng không nói gì nhiều, đặt sự chú ý lên trên vòng xoáy.
Không chỉ có Hoang, người siêu thoát còn lại cũng đều nhìn chăm chú vào vòng xoáy trên tế đàn, bọn họ căn bản không thèm ngó ngàng tới những Bỉ Ngạn kia, chỉ có một người ngoại lệ.
"Ồ? Thế mà lại là hắn."
Trong mắt Diệp Thiên Đế chứa sự khác lạ, nhìn Bạch Đông Lâm thần sắc như thường, tìm ra được một thân hình ở trong trí nhớ.
Đó là ở nguyên điểm Lam Tinh, đỉnh núi Thái Sơn, nơi bắt đầu của con đường siêu phàm của hắn ta, đã từng có một nhóm tiểu tử đến tham quan cái gọi là cổ lộ siêu thoát, bên trong vừa lúc có thân hình của Bạch Đông Lâm.
Mặc dù có ánh sáng siêu thoát che giấu, nhưng thân là người siêu thoát Tự Sự mạnh mẽ, chỉ cần là gặp qua lần thứ hai là tuyệt đối sẽ không nhận nhầm.
"Phụ thân, con sợ!"
Sắc mặt Tiểu Bạch Nguyên hoảng loạn, hắn sinh ra cực kỳ đặc thù, không chỉ ẩn chứa tất cả lực lượng của Tử Hoàng trong cơ thể, lại còn là chủ nguyên điểm tương lai cùng với quá khứ, cảm ứng đối với nguy cơ đương nhiên vượt qua Bỉ Ngạn tầm thường, có thể rõ ràng nhận biết được chỗ kinh khủng của đám người siêu thoát này.
"Ha ha, Tiểu Nguyên chớ sợ, có phụ thân ở đây, không có việc gì đâu."
Trong mắt Bạch Đông Lâm chứa ý tứ khó hiểu, không thèm nhìn không thèm để ý đám người siêu thoát kia, đây là sự chênh lệch giữa tầng lớp sinh mệnh khác nhau, ở trong mắt đối phương, hắn chẳng qua là một kẻ con kiến mà thôi.
Đã như vậy, thì đứng ở cùng độ cao với đống phương, khiến ánh mắt của bọn họ không thể không đếm xỉa đến hắn!
"Tiểu Nguyên, chờ ta trong chốc lát."
"Nháy mắt là đủ!"
Lời còn chưa dứt, ánh sáng trong mắt Bạch Đông Lâm ngưng trệ chớp lát, năm tháng vô tận lặng yên trôi qua trong thời gian bị đóng băng.
Rắc rắc --
Trong một chớp mắt, thời không nghiền nát.
Đồng tử của đám người siêu thoát đều co rụt lại, tầm mắt không tự chủ được hạ xuống, dừng trên thân hình mơ hồ bị khái niệm vô tận vặn vẹo.
Sinh linh cấp Khái Niệm, duy ngã vô thượng, tận cùng của tất cả, siêu thoát tất cả, bao trùm tất cả, thập tam cực cảnh --
Người siêu thoát? Bạch Đông Lâm!
"Đáng chết! Dị đoan!"
"Hừ! Mật thám Tai họa đen tối, dám chạm vào mộ giới nguyên điểm dưới mắt ta, nên chém!"
"Giết --"
Trong một chớp mắt đã bước vào Siêu Thoát cực cảnh, đây là sự việc nghe rợn người cỡ nào chứ!?
Đám người siêu thoát vạn tộc sao có thể không nhìn thấu thân phận Nhân tộc của Bạch Đông Lâm? Cũng bởi vì như thế nên tâm thần bọn họ khiếp hãi, e sợ Nhân tộc sẽ có thêm một nhà vô địch nữa, vì vậy tùy tiện tìm một cái cớ muốn cường thế xuất thủ, tiên trảm hậu tấu, chấm dứt hậu hoạn.
Ầm ầm!
Lúc này Tối Sơ Xà Mẫu thu liễm thái độ phóng đãng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, trong đồng tử màu xanh lục đậm rạng rỡ u quang, một đầu tóc dài thân rắn vặn vẹo vũ điệu, miệng máu ngậm chư thiên cỡ nhỏ, đều bộc phát ra vầng sáng rực rỡ, hình thái theo đó mà tan tác hỗn loạn, hóa thành sức mạnh Khái Niệm to lớn đơn nhất mà lại cực hạn.
Xì xì --
Tiếng rắn kêu yếu ớt, sức mạnh Khái Niệm vô cùng vô tận được tụ lại trong miệng phun ra ngoài như ánh sáng sặc sỡ chập chờn, hung hăng đánh hướng phía Bạch Đông Lâm.
Ở trong mắt người siêu thoát, thời gian và không gian đã mất đi ý nghĩa, ý niệm vừa nghĩ công kích đã tới, trong lúc này không có bất kỳ sự giảm xóc nào.
Dù cho như vậy Tối Sơ Xà Mẫu vẫn cảm thấy thiếu, ánh sáng mênh mông giữa mắt rắn bùng lên, thần thái trở nên cực độ lạnh lùng nghiêm nghị.
"Giới hạn Tự Sự! Triển khai --"
Nói về bản chất thì người siêu thoát Khái Niệm và người siêu thoát Tự Sự không có sự khác biệt gì cả, là sự tồn tại vô thượng thuộc về cùng một tầng thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận