Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1019: Tiêu trừ tội nghiệt

Cũng may phòng trúc này cực lớn, lúc này mới may mắn thoát khỏi. Một lát sau, ngọn lửa tiêu tan, hắc sương tội nghiệt tiêu tán hoàn toàn, lão giả không thể tin trừng to hai mắt, nhìn lấy hai tay của mình, ánh mắt trong suốt hiền hậu.
“Người tiếp theo!”
Âm thanh Bạch Đông Lâm vang lên, toàn thân được thần bí vô tận bao phủ, hiển thị phong phạm cao nhân.
Cốt cách cực cao!
“Ta! Ta! Để ta!”
“Để ta thử chút đi!”
“Đạo hữu chọn ta, làm phiền ngươi rồi!”
Bạch Đông Lâm hơi xua tay, tùy ý chỉ một đại năng, nho nhã hiền hòa cười nói:
“Chớ vội! Chớ vội!”
“Từng người một, đều có cơ hội…”
Ầm!
Tử Kim Hoả Diễm phóng lên tận trời, cháy hừng hực, cao tới mấy chục vạn trượng, nóng bỏng đến lạ thường.
Bạch Đông Lâm hơi chuyển suy nghĩ, hỏa diễm trong tay lại phân ra ba sợi ngưng đọng rắn chắc bắn vào trong thân thể ba Đại Năng khác, bên trong không gian Trúc Ốc dâng lên ba cột lửa khổng lồ một lần nữa.
Tạch tạch tạch!
Mục Vương thấy vậy sắc mặt cũng thay đổi, bấm pháp quyết, Thần Văn vô tận Trúc Ốc xanh biếc như ngọc hiện lên, khó khăn lắm mới chống lại được nhiệt độ cao thiêu đốt hỏng không gian.
Sau một lát, hỏa diễm tiêu tán, tất cả tội nghiệt giết chóc đều bị cắn nuốt đốt cháy hầu như chẳng còn gì.
“Xì! Đúng là không thể tưởng tượng nổi mà!”
“Đó, Tử Kim Hoả Diễm đó đúng là kinh người mà, hệt như sức mạnh của một kỳ tích vậy!”
Trong mắt đám Đại Năng đều ẩn chứa vẻ rung động, thể xác và linh hồn đều rõ ràng, không ngừng đảo ánh mắt dò xét qua Hoả Diễm trong tay của Bạch Đông Lâm, trong lòng dời sông lấp biển, thường thức từ xưa đến nay đã bị đánh vỡ.
Đám người đứng dậy cảm kích thi lễ, đều thuận tay lấy ra một nhẫn trữ vật đưa cho Bạch Đông Lâm, miệng thì nói:
“Bạch đạo hữu, Mục Vương đã nói với chúng ta rồi, thiên phú mà ngươi thi triển đây cần tiêu hao năng lượng khổng lồ, tạm thời trên người bọn ta không có Hiền Giả Chi Thạch, xin hãy nhận lấy những Linh Dịch này để bù đắp vào sự tiêu hao của ngươi.”
“Đúng vậy đó, bây giờ bọn ta không sợ tội nghiệt giết chóc nữa, sau này lấy được Hiền Giả Chi Thạch rồi sẽ giao cho đạo hữu nhé.”
Năm vị Đại Năng nói năng tha thiết, trong mắt hỏa diễm cực nóng phun trào, chỉ cần có quan hệ tốt với Bạch Đông Lâm, bọn hắn phá hủy tiểu thế giới, hiệu suất kiếm được chiến công sẽ cất cao vô hạn.
Đối với những Đại Năng tham chiến này mà nói, chiến đấu vì Nhân tộc là một điểm, thu hoạch chiến công cũng là một nguyên nhân quan trọng.
Điểm cống hiến Nhân tộc không chỉ có thể để họ đổi được bảo vật, mà quan trọng nhất chính là danh ngạch Trầm Miên của cổ khí Chân Nhất cũng chỉ có thể dùng điểm cống hiến để đổi!
“Chuyện này…”
Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ mặt do dự, nhìn thoáng qua Mục Vương.
Mục Vương ngầm hiểu, chậm rãi mở miệng nói: “Bạch huynh, ngươi cứ nhận lấy đi, đối với bọn họ mà nói, những thứ này không tính là cái gì cả. Bây giờ ngươi góp nhặt năng lượng, tiêu trừ tội nghiệt giết chóc cho rất nhiều Đại Năng mới chính là chuyện quan trọng đấy!
“Ha ha, Mục Huynh nói có lý, như vậy tại hạ từ chối sẽ bất kính mất!”
Bạch Đông Lâm cởi mở cười một tiếng, thoải mái vung tay lên thu năm miếng nhẫn trữ vật vào trong tay. Ý niệm thăm dò đánh giá, a, những Đại Năng này quả thật đúng là hào phóng, linh dịch Thiên Cấp, linh thạch cực phẩm, còn có thật nhiều Kim Đan khôi phục Thần Lực nữa…
Cất kỹ đồ vặt, trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ trầm tư, sau đó lại tiếp tục nói:
“Mục huynh, bây giờ điểm mấu chốt chính là nên truyền tin tức này cho những Đại Năng còn lại như thế nào đây. Hơn nữa, ta cũng không thể cứ cố thủ ở đây, sớm muộn gì Chư Thần cũng sẽ phát hiện ra sự bất thường bên này của chúng ta, dẫn đến việc cường giả thập cảnh ra tay can thiệp thì phiền toái mất.”
Vị Đại Năng râu tóc bạc phơ kia nghe vậy thì khẽ gật đầu, một mặt tán đồng nói: “Đúng vậy đó, không thể không cân nhắc đến tai hoạ ngầm này được, truyền tin tức đi cũng không khó khăn lắm, điều khó khăn chính là chúng ta phải làm sao để đảm bảo được sự an toàn cho Bạch đạo hữu!”
“Bạch đạo hữu, ngươi bây giờ vô cùng quan trọng, đủ để can thiệp đến sự tiến triển của cuộc chiến, chỉ cần Chư Thần không ngốc thì chắc chắn sẽ ra tay.”
Thế giới Chư Thần quá khổng lồ, số lượng Đại Năng chân giới lại lớn, không thể hội tụ cùng một chỗ được, mà Bạch Đông Lâm cũng không thể cứ mãi chờ ở một địa điểm cố định, cho nên làm sao để tạo môi trường cho Bạch Đông Lâm tiếp xúc với các Đại Năng khác liền trở thành chỗ khó.
“Bạch huynh, ngươi có cách gì không?”
Ánh mắt Mục Vương lấp loé, nghĩ đến đủ chỗ khác thường của Bạch Đông Lâm, nếu như nói ra vấn đề này, chỉ e rằng lòng đã có cách giải quyết rồi.
“Ha ha, quả thật là tại hạ có một suy nghĩ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận