Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 456: Trồng nấm

Mà đám mây nấm màu vàng vừa dâng lên ở Duy Độ Chi Tâm có dao động còn khủng bố hơn cả phạm trù Thần Nguyên cảnh, thậm chí đạt đến lực phá hoại cỡ đại năng Quy Nhất. Đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm ứng được dao động của cuộc chiến giữa đại năng dù đang đứng trên mặt đất, mà bọn hắn cũng hiểu điều đó có nghĩa là gì.
Yêu ma quỷ quái có thực lực đại năng giáng lâm, nguy cơ của bọn hắn tăng gấp vạn lần!
Đây cũng là nguyên nhân mọi người lại chạy trốn, đại năng yêu ma chỉ có đại năng Quy Nhất mới có thể đánh bại, có nhiều Thần Nguyên cảnh như bọn hắn hơn nữa cũng vô ích.
Hai khái niệm này hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Thật ra thì một nhát kiếm của hài cốt đại lão cũng có lực phá hoại cấp đại năng, nhưng bởi vì đòn tấn công của kiếm tu đều thiên về ẩn giấu nên không có nhiều người cảm giác được dao động của đòn công kích kia.
Mà chiêu “Nguyên sơ, Phá Diệt Kim Quang” của Bạch Đông Lâm còn không do hắn khống chế chứ đừng nói chi là ẩn hay hiện.
“Tiểu thư…”
Lão bà mang theo Mục Diệu Linh phi độn có vẻ sầu lo, bà ta là người mạnh nhất trong đội hộ vệ mà gia tộc phân cho Mục Diệu Linh, tu vi Thần Nguyên Cảnh thất trọng thiên.
Nếu là bình thường thì lực lượng của đội hộ vệ này đã mạnh lắm rồi, trên cơ bản có thể giải quyết tất cả vấn đề.
Cường giả đại năng cực kỳ hiếm, mỗi một người đều rất trân quý nên không thể chuyên môn làm hộ vệ cho người ta được, cho dù là người có thân phận và địa vị cực cao như Mục Diệu Linh.
Lúc này tới tham gia đại hội Đan Đạo lại bất ngờ gặp phải loại tình huống này, thật sự đều nằm ngoài dự liệu của mọi người, các nàng chết thì không sao cả, nhưng tiểu thư và thiếu gia có huyết mạch Kỳ Lân, là hy vọng của gia tộc trong tương lai, hai người không thể xảy ra bất trắc gì được.
Lão bà cùng mấy hộ vệ đều có vẻ rất quyết tâm, sẵn sàng chịu chết.
Mục Diệu Linh nghiêm nghị nhíu mày, bàn tay mảnh mai trắng như ngọc âm thầm cầm một tấm ngọc bài. Nàng ta là trưởng nữ, còn thức tỉnh huyết mạch Tử Ngọc Kỳ Lân nên bản thân cũng có rất nhiều chiêu bí mật.
Đây là vật bảo mệnh mà tổ gia gia nàng ta tặng cho, trong đó có một đạo hóa thân của tổ gia gia, có thể giết được cường giả đại năng thông thường!
“Tu, lại đây, lại đây đứng cạnh Lý bà bà!
Giọng nói của Mục Diệu Linh réo rắt, lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa một sự uy nghiêm không thể cãi lại.
“Ồ.”
Mục Tu đang hoảng sợ trước sự xuất hiện của đám mây nấm màu vàng nên không dám cãi lời lão tỷ của hắn ta, hắn ta tách ra khỏi Vân Địch rồi ngoan ngoãn đứng bên cạnh lão bà.
Trên mặt Vân Địch vẫn treo nụ cười dịu dàng như cũ, như thể không hề để ý đến hành động này.
Trong Thần Hải của Vân Địch, thần hồn Vân Địch đang cầm một cây bút lông lóe len quang mang, bút lông chấm vào một chất lỏng đen kịt, vẻ mặt nghiêm trang họa một tấm trận đồ to lớn.
Khí tức trận đồ mờ ảo, lại mơ hồ kết nối với hố đen đang vặn vẹo trên bầu trời, thần hồn Vân Địch không ngừng vẽ lại nó, trong miệng thì thào:
“Nhanh thôi, nhanh thôi, chờ Ma Hoàng đại nhân hàng lâm thì ta coi con nha đầu nhà ngươi còn kiêu ngạo kiểu gì.”
“Ha ha, Tiểu Mục, Tiểu Mục của ta, thân thể của ngươi, huyết mạch Mặc Ngọc Kỳ Lân của ngươi, đều sẽ là của ta!”
Ở sâu trong Thần Hải của Vân Địch, một tia thần hồn lóe lên rất nhanh, nhanh đến nỗi không thể phát hiện, sau đó nó lại thu liễm tất cả khí tức rồi giấu kín thân mình.
...
Ó!
Có tiếng ưng kêu vang vọng, một con chim ưng xám với bề ngoài hết sức bình thường bay lượn trên bầu trời. Đầu ưng hơi nghiêng, thu hết cảnh tượng đang diễn ra bên dưới vào đôi mắt ưng sâu thẳm.
Trong một thung lũng khá rộng lớn đang hội tụ mấy trăm vạn tu sĩ, vô số pháp trận phòng ngự và ẩn nấp bao phủ kín kẽ đỉnh thung lũng, nơi đây đã cách viền ngoài của vòng phòng ngự không tới trăm dặm.
Bọn hắn đã phái người tiến đến gần viền ngoài của vòng phòng ngự để dò xét nhưng kết quả nhận được lại không mấy khả quan.
Những tu sĩ nhận nhiệm vụ do thám dù có dốc hết toàn lực cũng chỉ như đang giậm chân tại chỗ, không thể vượt qua biên giới lấy một bước chân.
Loại đặc tính phòng ngự này rõ ràng là thủ đoạn mà Đan Minh nhằm vào màng phòng ngự “Duy Độ Không Gian” vô tận, hiện giờ lại phản tác dụng nên bị vây ở bên trong.
Mọi người hiểu, bọn hắn đã bị vây khốn. Đừng nói bọn hắn mà ngay cả tu sĩ đại năng cũng không có khả năng phá giải Duy Độ Không Gian vô tận này!
Rơi vào đường cùng, mấy trăm vạn tu sĩ chỉ có thể tạm ẩn nấp ở trong thung lũng, nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng, bọn hắn mất công bố trí phòng ngự, dùng trận pháp che đậy thì cũng chỉ có thể gạt được yêu ma quỷ quái dưới đại năng, nếu có yêu ma thực lực đại năng xuất hiện thì bọn hắn chắc chắn phải chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận