Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 862: Bị lừa rồi

Thập Nhị Cung Lan bước ra mấy bước, chỉ chốc lát đã đi tới trước mặt Bạch Đông Lâm, tà váy phất phơ lay động, làm dậy lên từng làn hương thơm. “Ngươi muốn đánh với ta? Thập Nhị, tên gì mà kỳ cục ghê.”
Bạch Đông Lâm cau chặt mày, trong tay có Tiềm Long Bảng, Sồ Hoàng Bảng, tất nhiên là hắn đã sớm biết tên của đối phương, đặc biệt là cái tên kỳ lạ như vậy, hiển nhiên đã xem kỹ vài lần.
“Ta không phải kêu là Thập Nhị, ta họ Thập Nhị Cung, tên Lan. Công tử, xin mời đánh với ta một trận!”
Thập Nhị Cung Lan chắp nhẹ tay thi lễ, tấm mạng che mặt đen tuyền che đi mất phần lớn khuôn mặt, làm cho người ta không thể nhìn thấy toàn bộ diện mạo, nhưng đôi mắt sáng lộ ra ngoài kia, xinh đẹp mê người cực kỳ.
“Xin lỗi, ngươi không phải là đối thủ của ta, loại chiến đấu không có ý nghĩa này…”
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, nếu không phải vì để hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, hắn cũng lười ra tay, lại không thể giết người cướp của, loại chiến đấu không có ý nghĩa này, có đánh cũng chỉ là phí công, không có tác dụng gì!
Với lại như thế cũng trái ngược với phong cách làm việc điệu thấp của hắn, mặc dù đã dùng ý chí vặn xoắn hình ảnh thực tế, tất cả tu sĩ đang ở đây vừa rời khỏi chỗ này, đều sẽ hoàn toàn quên mất khuôn mặt của hắn, bao gồm cả ký ức thần hồn.
Tuy nhiên, tên thật của hắn từ đầu chí cuối đã bại lộ, nhưng đây là chuyện không có cách nào tránh được, một là do La Bàn Thiên Cơ quá là lớn mạnh, hai là do muốn hoàn thành nhiệm vụ thí luyện thì tên của hắn bắt buộc phải đăng bảng.
“Công tử, ta hoàn toàn không phải là vì nhất thời nổi hứng mà muốn chiến đấu, bí mật che giấu trong đó ngươi với ta chiến đấu xong sẽ hiểu rõ, sẽ được lợi cực lớn!”
Ánh mắt Thập Nhị Cung Lan hơi trầm xuống, một tia ý niệm hư ảo truyền vào trong đầu Bạch Đông Lâm, giọng điệu khẩn thiết, không giống như nói xạo.
Vừa nghe thấy mấy chữ “được lợi cực lớn”, hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, liếc nhìn Thập Nhị Cung Lan với vẻ cực kỳ hứng thú, truyền âm nói:
“Thập Nhị, hy vọng những lời ngươi nói là thật, nếu không, ha, ngươi cần phải bồi thường tổn thất cho ta đấy.”
“Đã nói là ta không phải tên Thập Nhị…”
“Tiếp chiêu!”
Ánh mắt Bạch Đông chợt rét lạnh, không nói nhảm nữa, trực tiếp đánh một quyền về phía đầu của Thập Nhị Cung Lan, tràn ngập sức mạnh, xé nát một mảng hư không lớn.
Quả là một nam nhân tàn nhẫn!
Vẻ mặt Thập Nhị Cung Lan chợt thay đổi, nhưng trong lòng lại toát lên niềm vui sướng, pháp lực mạnh mẽ trong cơ thể bùng lên, vung tay một cái, một tấm thuẫn long lanh trong suốt hiện ra đằng trước người, thần quang rạng rỡ, ẩn chứa sự huyền diệu vô tận.
Keng!
Răng rắc!
Đầu tiên là một âm thanh to lớn giòn giã vang lên, ngay sau đó tấm thuẫn tựa như mặt gương vỡ tan tành, vô số mảnh vụn mang theo sức mạnh vô cùng to lớn, toàn bộ đều bắn lên trên thân thể của Thập Nhị Cung Lan.
Rầm!
Thập Nhị Cung Lan văng ra nghiền nát hư không thành một khe rãnh, cơ thể nện thật mạnh xuống võ đài đen nhánh, tạo thành một cái hố to vạn trượng, vô số vết nứt, lan tràn ra tới tận cuối tầm mắt.
“Phụt phụt!”
Thập Nhị Cung Lan phun ra một ngụm máu tươi, khiến cho tấm mạng che mặt nhuộm đẫm kim quang chói mắt, khí tức cũng biến uể oải trong tức khắc, giọng nói yếu ớt lên tiếng:
“Công tử quả nhiên mạnh mẽ! Lan Nhi thua rồi!”
Hít ——
Tất cả mọi người, bao gồm cả Bạch Đông Lâm, ngược lại đều hít một sâu một cái, nữ nhân này, diễn xuất thật là lợi hại.
Bạch Đông Lâm chân mày khẽ nhếch, liếc mắt nhìn nắm tay của mình, trong lòng hô to “bị lừa rồi”.
Vậy mà cũng được luôn!
Ta cũng có ngày gặp trúng cảnh “giả vờ té ngã ăn vạ lại đụng trúng phải người già”!
Ong ——
Không đợi mọi người suy nghĩ cho rõ rốt cuộc thế này là tình huống gì, quang luân đang treo ở nơi cực cao của hư không chợt khẽ rung lên, một làn sóng kỳ dị chấn động tràn xuống.
Hai mươi vương tọa Nhật Nguyệt, cùng với hai mươi cái tên đứng đầu Tiềm Long Bảng và Sồ Hoàng Bảng, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Đồng thời, bên trong tiểu thế giới nhỏ này quang ảnh xoay vòng, mấy tỷ tu sĩ trực tiếp bị đá văng ra ngoài.
Tiềm Long Bảng lấp lánh kim quang.
Tên của Bạch Đông Lâm đang đứng đầu bảng, đột nhiên biến đổi, màu sắc hóa thành mạ vàng.
Khí tức lúc ẩn lúc hiện, uy nghiêm cực kỳ, tựa như chứa đựng ý chí của đấng chí tôn.
Tri thức hỗ loạn, ánh sáng lưu chuyển liên tục, đợi đến khi tầm mắt được khôi phục, mọi người đều nhận ra bản thân mình đang đứng trong một không gian đầy tuyết trắng xóa.
Không gian này không lớn, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy tầng kết giới mỏng manh ngăn cách lưu chuyển phía xa kia, hai mươi vị Đại Nhật Minh Nguyệt Vương Tọa ngồi xếp bằng tạo thành một vòng tròn, mà ở trung tâm của vòng tròn một quả cầu tỏa ra ánh sáng chói mắt đang lơ lửng. Bên trong quả cầu ánh sáng đó chiếu ra vô số tia sáng màu sắc sặc sỡ, mỗi một tia ánh sáng đều tản ra một loại khí tức kỳ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận