Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1963 - Nguyên Sơ Hắc Quang (3)

Để đảm bảo mọi chuyện có thể diễn ra suôn sẻ, Hắc Nguyên mới lựa chọn đích thân ra tay, dẫn Hoang và Diệp vào Ám Mộ, cách xa thời không 0 điểm của hiện thực, thỉnh thoảng lại đánh lạc hướng sự chú ý của hai Ngoan Nhân, thậm chí đánh vào thời khắc quan trọng để giết chết Ngoan Nhân.
Xâm lược khu vực Toàn Tí, mưu đồ thần quang bảy màu, đánh chiếm vùng đất Hôi Tịch, tất thảy những việc này đều là thủ đoạn hòng che chắn cho Nguyên Sơ Hắc Quang mà thôi.
Lấy những việc này làm cái cớ để kéo đám người siêu thoát vạn tộc vào tình trạng giằng co, khiến cho bọn chúng không thể bận tâm đến những biến động khác thường ở thế giới hiện tại.
Giờ đây xem ra, kế hoạch đã thành công mỹ mãn, cực kỳ hoàn hảo, sự hy sinh của phúc địa Chư Thiên vô tận vốn chẳng đáng là gì.
“Phụ thần đại nhân, Hắc Nguyên còn có một chuyện cần bẩm báo.”
“Hửm? Có phải là thần quang bảy màu kia không?”
Nguyên Sơ Hắc Quang suy nghĩ nhạy bén, ánh mắt khẽ chuyển động đã đoán được ngay những lo âu trong lòng nhóm người siêu thoát.
“Đại nhân, ta đã từng tiếp xúc với tiểu tử Nhân tộc có thần quang bảy màu nọ, lúc chiến đấu thì giả chết, còn cả tốc độ tiến bộ thực lực hết sức quỷ dị của tên tiểu tử ấy nữa, không còn nghi ngờ gì, sức mạnh kỳ dị của thần quang bảy màu có vẻ khá mạnh.”
Bà Luân Sát Đế khẽ chắp hai tay vào nhau, hắn ta là người đầu tiên chứng kiến thần quang bảy màu sau khi tái hiện, đồng thời còn thi triển “Chân Thật Huyễn Cảnh”, bởi vì đặc tính bất tử của Bạch Đông Lâm, mà hắn ta muốn kéo ý thức bản ngã của Bạch Đông Lâm vào nơi đây, để cho Nguyên Sơ Hắc Quang ra tay, tiêu diệt triệt để hắn.
Đáng tiếc, cuối cùng bởi vì chiến tranh can thiệp, nên đã thất bại.
Thần quang bảy màu lần nữa xuất hiện đã phá vỡ âm mưu của hắn ta tại vùng đất Hôi Tịch, đồng thời còn phản công phúc địa, gây ra thiệt hại không nhỏ cho bọn họ.
Nếu nói về người coi trọng thần quang bảy màu, có lẽ Bà Luân Sát Đế chính là người đứng đầu.
“Không có gì đáng ngại.” Nguyên Sơ Hắc Quang suy tư một lát, rồi trầm giọng nói: “Chẳng qua chỉ là một con kiến mà thôi, chờ thời điểm hắn đạt tới siêu thoát, đoán chừng cảnh giới của ta cũng đã ổn định rồi, ngày ta xuất quan, chính là ngày hắn bị tiêu diệt!”
Từ sau trận chiến đó, Nguyên Sơ Hắc Quang vẫn luôn ẩn nấp ở đây, không tham gia cuộc chiến tranh đoạt thần quang bảy màu, cũng chưa từng tận mắt chứng kiến sự kỳ dị của thần quang bảy màu.
Nàng ta rất tự tin.
Sự tự tin này bắt nguồn từ việc tiếp xúc với “logic” sau khi đã được nhận biết, hết thảy mọi thứ trên thế gian, đứng dưới logic, cũng chỉ đến thế là cùng, thần quang bảy màu gì chứ? Còn có thể chống lại logic nữa sao?
Ngay từ đầu, Nguyên Sơ Hắc Quang đã chẳng thèm ngó ngàng tới thần quang bảy màu, còn có cái gì mà Nhân tộc Bạch Đông Lâm nữa, hiện giờ nàng ta chỉ ôm một ý nghĩ duy nhất, là an an ổn ổn vượt qua giai đoạn chuyển hóa này, đợi đến lúc logic của nàng ta ổn định và xuất quan, tất cả trở ngại đều chỉ là bọt nước ảo ảnh, vừa chạm vào sẽ lập tức vỡ tan tành ngay thôi.
“Chúng ta tuân mệnh! "
Vù vù——
Làn sương đen trở nên khuấy động, bóng dáng của nhóm người siêu thoát Tai họa đen tối dần dần tan biến trong màn sương.
“Mấy tên oắt con này, ta hy vọng các người thành thật một chút, nếu không......”
Ánh mắt Nguyên Sơ Hắc Quang lấp lóe, vẻ hung tàn bạo ngược chợt thoáng qua rồi biến mất, bất kể là ai, nếu dám ảnh hưởng đến kế hoạch của nàng ta, kể cả có là Hắc Nguyên đi chăng nữa, cũng phải chết!
Hư vô tận cùng, nơi sâu thẳm trong hạch tâm bình lặng trở lại, trong làn sương mù u ám chảy xuôi, chỉ còn một tấm bia đá tăm tối đứng sừng sững.
Yên tĩnh, vắng lặng.
Linh Giới Chung Điểm? Bạch không – nơi quy tụ của tất cả những khái niệm chính diện, sáng sủa, trắng sáng cuồn cuộn. Lá khu vực cấm mà bóng tối vĩnh viễn không thể sinh sôi được.
Nơi này bí ẩn khó tìm. Nó nằm xéo cạnh ‘điểm xám’, trùng khít lên trên khái niệm thời không nằm ở chính giữa hai phe trắng đen của vòng xoáy Chư Thiên. Là sự tồn tại tuyệt đối bên trong “Vô”, là Ám Mộ của Linh Giới Chung Điểm? mặt đối lập khác.
Trắng, xám, đen là một điểm bên trong khái niệm thời không, ở trên cùng một đường.
Trắng ở giữa không trung, sáng chói dập dờn. Từng bóng người to lớn xuất hiện từ hư không, rất nhiều người siêu thoát của vạn tộc đều hội tụ tại đây.
Nhân tộc là chủng tộc mạnh nhất trong vạn tộc, cứ nhìn số lượng người siêu thoát là thấy rõ. Quá nửa số lượng đều đến từ Nhân tộc.
Bất kể là số lượng hay sức mạnh tổng thể, địa vị bá chủ của họ cũng là điều tuyệt đối. Đây cũng là lý do tại sao phần lớn thế lực tối cao ở Chư Thiên Vô Tận đều do Nhân tộc thành lập, thống nhất và cai trị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận