Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 431: Pháp tắc Duy Độ

Hơn nữa tên của hắn còn bị Bạch Đông Lâm giẫm đạp trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng. Cho dù trong lòng tức giận ngập trời, nhưng ngoài mặt hắn ta lại cố gắng gượng cười. Lúc này, có rất nhiều người đang xem màn hình ánh sáng chiếu rọi. Nếu như hắn ta thất thố, vậy sẽ thật sự trở thành trò cười.
‘Grào!’
Lại một tiếng ngâm nữa không biết truyền tới từ đâu vang lên. Trên bầu trời, ánh sáng bạc chớp lóe dữ dội.
Mười quả cầu ánh sáng lung linh rực rỡ từ từ rơi từ trên trời xuống.
Đúng là phần thưởng thi đấu của đại hội Đan Đạo lần này!
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm khẽ thay đổi, nhìn quả cầu ánh sáng đang chậm rãi bay tới chỗ mình. Thật ra, hắn cũng không chú trọng tới phần thưởng lần này lắm.
Dù sao hắn đã lấy được đồ vật mình muốn vào tay.
Nhưng từ sau khi La Sa tự tìm tới cửa lại khác, hắn nghĩ đi nghĩ lại. Lý do có thể khiến La Sa coi trọng trận thi đấu này như vậy, chắc chắn không chỉ vì niềm vinh dự viển vông.
Chắc chắn còn có đồ vật mang tính thực chất khác nữa.
Bạch Đông Lâm híp hai mắt lại, còn về phần đoán đúng hay không, tận mắt thấy thì biết.
Hắn chậm rãi đưa tay phải ra, thò vào bên trong quả cầu ánh sáng, sờ soạng một lượt, sau đó lấy ra một quả cầu thủy tinh đen nhánh hun hút.
Hai mắt La Sa ở bên dưới đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào động tác của Bạch Đông Lâm, hoàn toàn không để ý tới “giải nhì” ở trước mặt, trong lòng điên cuồng hò hét.
‘Đồ khốn khiếp! Của ta! Đây là của ta!’
Bạch Đông Lâm nghi ngờ nhìn thứ đồ chơi đen tuyền này, khẽ giơ lên. Hắn ngưng thần ngắm tỉ mỉ, phát hiện bên trong quả cầu thủy tinh màu đen có một chút ánh sáng bạc huyền ảo khó lường.
Đây là thứ đồ chơi gì vậy?
Quả cầu ánh sáng rơi từ trên trời xuống lập tức tan biến, cùng lúc đó, một tin tức bắn ra từ trong quả cầu vừa biến mất kia.
Bạch Đông Lâm hơi sững sờ, ngay sau đó hai mắt mừng rỡ như điên. Bàn tay đang nắm quả cầu thủy tinh màu đen không nhịn được khẽ run rẩy. Hắn vội vàng đưa một tay khác ra giữ lấy, sợ không cẩn thận đánh rơi.
Giàu rồi! Giàu rồi!
Quả cầu thủy tinh màu đen là quả cầu thủy tinh rỗng tiến giai, tên là Không Vô Huyền, chuyên dùng để đựng hạt giống pháp tắc cấp vô song.
Vô song – pháp tắc Duy Độ!
Một lát sau, Bạch Đông Lâm dần dần tỉnh táo lại.
Hắn thu quả cầu thuỷ tinh Không Vô Huyền vào tay, thứ này hiện vẫn chưa hoàn toàn thuộc về hắn, bởi La Sa ở một bên đang nhìn chằm chằm vào nó như hổ đói rình mồi.
Dựa theo quy củ của đại hội Đan Đạo trước kia, những trận đấu thế này phần thưởng sẽ không được công khai, chỉ có người chiến thắng và một số ít nội bộ cao tầng Đan Minh mới có thể được biết.
Đây cũng là một loại phương thức bảo hộ cho người dự thi, dù sao chuyện giết người cướp của cũng không hiếm lạ gì.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm đảo qua sắc mặt La Sa âm trầm phía dưới. Lấy thân phận của phụ thân, hắn ta có thể biết phần thưởng là cái gì, chuyện này cũng không có gì lạ.
Theo như lời Thượng Trung nói, dưới tình huống bình thường, phần thưởng cho vị trí thứ nhất trong đấu trường Địa cấp đều là hạt giống pháp tắc tuyệt thế, phần thưởng thi đấu lần này lại vượt xa trước kia.
Hạt giống pháp tắc vô song, hơn nữa còn là pháp tắc Duy Độ, điều này cũng khó trách La Sa sẽ cắn chặt không buông.
Pháp tắc Duy Độ đại khái có thể chia thành ba nhánh, Duy Độ Không Gian, Duy Độ Vật Chất, Duy Độ Thời Gian.
Ba thứ này đều là hạt giống pháp tắc vô song, bởi vì đặc thù của duy độ nên giữa chúng cũng không phân biệt cao thấp.
Theo một bí văn trong Thư Sơn ghi lại, ba loại pháp tắc Duy Độ này dung hợp thành một, chính là pháp tắc Duy Độ cực kỳ cường đại!
Thế giới thấp Duy mà bia Hoàng Kim Tiêm Giác mang theo, phải là cường giả phải nắm giữ pháp tắc Duy Độ mới có thể chế tạo ra.
Bạch Đông Lâm âm thầm suy đoán, pháp tắc Duy Độ mà hắn đạt được hẳn là Duy Độ Không Gian. Hạt giống pháp tắc cấp bậc vô song sẽ không dao động tràn ra ngoài, đây cũng là lý do vì sao ban đầu hắn căn bản không rõ thủy tinh cầu đen kịt này là cái gì.
Hắn căn cứ vào màu sắc của hạt giống pháp tắc, còn có cây dây leo “Duy Độ Chi Tâm” mà phán đoán ra.
Pháp tắc vô song trân quý cỡ nào, cho dù là Đan Minh tài đại khí thô cũng không có khả năng lấy ra một cách dễ dàng. Nếu lấy ra được thì đã nói rõ nó có con đường sản xuất ổn định.
Dưới chân gốc cây này am hiểu thao túng không gian “Duy Độ Chi Tâm”, vừa vặn thỏa mãn điểm này, nhưng tốc độ thai nghén khẳng định sẽ rất chậm chạp, mấy trăm vạn năm, thậm chí hơn ngàn vạn năm mới có thể thai nghén ra một hạt giống!
Không để ý ánh mắt của La Sa như muốn ăn thịt người ở phía dưới, Bạch Đông Lâm tự hỏi làm thế nào để thuận lợi thoát khỏi Cửu Hoàn Chi Tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận