Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 933: Con mắt của Agamotto

Bất cứ lúc nào Dị tộc cũng theo dõi hắn sát sao, tuyệt đối sẽ không cho hắn giết chọc dễ như thế. Sở dĩ hắn thuận lợi như thế, đến tận giờ vẫn bình yên vô sự là vì mỗi lần hắn ra tay, hắn đều bị bom nổ chết. Thủ đoạn kỳ lạ như thế gây nhiễu mạnh cho việc nhìn nhận vấn đề của phía Dị tộc.
Bạch Đông Lâm dùng ý niệm nhìn vào trong Thần Hải, từng ngọn suối san sát nhau, vô số Thanh Linh khí gom góp lại với nhau gần như hóa thành thể rắn, kết tụ được không ít viên cầu Thanh Linh ở dạng thực thể.
Còn thay đổi của dấu ấn Chiến Hồn lại làm hắn phải nhíu mày, vô số tự phù trôi tán loạn trên màn hình, hiển thị một đống ký tự lỗi vô nghĩa. Từ lúc điểm cống hiến của hắn phá mốc hai mươi triệu, cái dấu ấn Chiến Hồn này hình như bị treo máy rồi thành ra như thế này.
“Nguyên nhân là do thông tin quá nhiều mà dấu ấn Chiến Hồn của ta thì chưa được thăng cấp ư? Kể cũng phải, cách đây một năm, ta chỉ mới là binh sĩ cấp một. Kiểu đột nhiên tăng mạnh như thế này, có lẽ trước nay chưa từng có tiền lệ!”
“Nhưng nhiều thế này là đủ hài lòng rồi, sau trận này, ít nhất quân hàm của ta sẽ thăng lên được cửu tinh!”
Mặc dù dấu ấn Chiến Hồn tạm thời bị chút trục trặc nhưng không gây ảnh hưởng gì lớn, chí ít là vẫn có Thanh Linh khí.
Giữa lúc suy nghĩ, Bạch Đông Lâm lại tự sát một lần nữa rồi thình lình xuất hiện ở trung tâm một chiến trường.
Trên tay là số Bom Nguyên Sơ cuối cùng còn sót lại.
Cuối cùng ở đây nghĩa là cuối cùng của số Bom Nguyên Sơ mà hắn chế tạo thời gian gần đây. Ngoài chúng ra, hắn còn có số Bom Nguyên Sơ tích trữ ngày trước với số lượng lớn hơn nhiều, song sức công phá của chúng lại nhỏ hơn, cho nên mới không dùng tới.
“Phát cuối cùng! Nổ!”
Cùng với tiếng nổ khủng khiếp, một con mắt hạ xuống nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm biến mất theo vụ nổ.
Tít tít!
“Phát hiện mục tiêu, khóa mục tiêu!”
“Mục tiêu đã tử vong, mục tiêu đã biến mất. . .”
“Phân tích! Phân tích!”
“Khởi động! Con mắt của Agamotto!”
Vù!
Thánh vực Quang Minh, tòa tháp thủy tinh khổng lồ đứng sừng sững giữa trung tâm kêu lên ù ù, tỏa ra quang mang lấp lánh.
Ảo ảnh của Nữ thần Chiến tranh ở bên trong nhắm nghiền hai mắt, hai cánh tay xinh đẹp từ từ khoanh lại, một viên đá quý màu xanh lá bay ra từ chỗ trái tim.
Viên đá quý màu xanh lá bay lên trời, băng qua không gian, xuyên qua vách thủy tinh của tháp, bay ra ngoài tháp, thần quang màu xanh lá sẫm tụ lại, hóa thành một con mắt khổng lồ.
Viên đá quý màu xanh lục biến mất ở sâu trong con ngươi.
Nhãn cầu chuyển động một chút, nhìn chằm chằm vào vụ nổ nuốt chửng tất thảy trên chiến trường, con ngươi xanh biếc hơi co lại, tua ngược thời gian, một vài hình ảnh gián đoạn lướt qua nhanh, vụ nổ ngược trở về lúc là một chấm sáng nho nhỏ không đáng kể.
Điểm sáng này nằm lơ lửng trong lòng bàn tay của một Nhân tộc mặc đồ đen, hình ảnh dừng lại tại đây, xung quanh là các Dị tộc mặt mày hung dữ đang lao tới đòi giết.
Hình ảnh tiếp tục tua ngược, con mắt chuyển sang một khu vực từng phát sinh vụ nổ khác, vụ nổ ngược trở về, những Dị tộc đã biến mất lại hiện ra, cuối cùng hình ảnh lại dừng lại ở cảnh một Nhân tộc mặc đồ đen đang mở xòe lòng bàn tay.
Con mắt khổng lồ lơ lửng trên đỉnh tháp thủy tinh, ánh sáng xanh lá mờ mờ bao trùm, nó như thể nhìn xuyên qua được thời gian và không gian, trông thấy toàn bộ những gì đã xảy ra, hình ảnh liên tục được tua ngược trở về cho đến cảnh Bạch Đông Lâm lần đầu đặt chân tới chiến trường.
“Phân tích! Phân tích! Nghi ngờ Nhân tộc Chân Giới này có năng lực bất tử, ý chí cực mạnh, tu vi…”
“Đã bắt được sóng khí tức ý chí của đối phương.”
“Tính toán! Giết? Bắt? Tính toán…”
Đùng!
Vô số hình ảnh vỡ vụn tan biến, thời gian và không gian lại khôi phục dòng chảy bình thường. Các Dị tộc đã chứng kiến toàn bộ sự việc bốn mắt nhìn nhau, ai nấy đều cảm thấy ngoài sức tưởng tượng.”
“Sao có thể!? Không thể nào! Làm sao người này làm được điều đó?”
“Không thể tưởng tượng nổi! Thật trái lẽ thường!”
“Bất kể là sinh mệnh mạnh mẽ cỡ nào thì cũng không thể bị giết mà không bị thương tổn chút nào, vậy mà người này…”
“Không! Xin hãy chú ý phân tích của nữ thần! Kết luận của cô ấy là “chết”! Chứng tỏ người này không phải là đại năng có thể Tích Huyết Trọng Sinh! Đây, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!”
Mọi người lặng đi một lát, bầu không khí trở nên nặng nề, ham muốn giết chóc bừng lên trong mắt.
“Nhất định phải nghĩ cách xử lý tên quái vật này, nếu không…”
“Việc này quá nghiêm trọng, vượt ngoài phạm vi năng lực của chúng ta, hãy báo cáo với ngài Afir!”
“Tuân lệnh!”
...
Xảy ra chuyện gì vậy?
Vừa rồi có ai nhìn trộm hắn vậy!?
Bạch Đông Lâm lại rơi vào trạng thái kỳ dị không phải sống cũng không phải chết một lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận