Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 61: Kích hoạt hộp đồng xanh

Bạch Đông Lâm nhận thấy nhiệt độ nước lên cao lạ thường, cùng với ánh lửa xa xa, quả nhiên hắn không đoán sai. Mọi mặt của Nộ Giang này không hề thua kém Đại Dương ở kiếp trước bao nhiêu, núi lửa tồn tại ở dưới đáy sông cũng không khiến người ta thấy lạ.
Núi lửa dưới đáy sông này tuyệt đối là một nơi tuyệt hảo để xử lý cái hộp đồng xanh. Nếu hắn cứ ném xuống đáy sông thôi thì rất có thể nó sẽ được mạch nước ngầm mang lên trên mặt sông.
Bạch Đông Lâm đưa ra quyết định chắc chắn rồi thì ôm lấy hộp đồng xanh, bước từng bước chật vật về phía vết nứt lóng lánh ánh lửa của ngọn núi lửa.
Hắn càng đến gần vết nứt nham thạch nóng chảy, nhiệt độ của nước sông càng ngày càng cao, đã bắt đầu sôi trào, bốc lên từng chuỗi dài bọt trắng.
Lúc này, trong đầu sương xám như cảm nhận được gì đó, bèn ngừng công kích lại. Nó đã nhận ra nó đang làm chuyện vô ích, căn bản là người này giết không chết, hơn nữa linh hồn còn ngày càng mạnh hơn.
Nếu như nó kéo dài nữa, trái lại nó sẽ bị chân khí thuần dương tiêu hao hầu như không còn.
Sương xám vừa chui ra ngoài đã ý thức được Bạch Đông Lâm muốn làm gì.
“Grào, grào!”
Cuối cùng, trong suốt trận giao tranh từ nãy tới giờ, sương xám cũng phát ra tiếng gầm giận dữ đầu tiên!
Chỉ vậy thôi à? Giận dữ?
Bạch Đông Lâm mỉm cười, gầm to lên, gầm to lên đi, giận dữ cũng vô ích mà thôi, không phải lúc còn ở trên Thương Lam mày trâu bò lắm à?
Tao cứ thích cái vẻ mày hận tao mà không làm được gì như vậy đấy, cho mày tức chết!
Hắn chẳng màng tới sương xám lượn vòng xung quanh, đã gần chạm tới vết nứt nham thạch nóng chảy rồi. Hắn chỉ cần nhúng cái hộp đồng xanh xuống nham thạch nóng chảy là kết thúc.
Mắt thấy không cản được Bạch Đông Lâm, sương xám nóng ruột đến mức quay cuồng, cuối cùng nó nổi giận gầm lên một tiếng, đột ngột chui vào cái hộp đồng xanh.
Ngay khi sương xám vừa chui vào, hệt như nó đã kích hoạt trình tự gì đó vậy, cả cái hộp đồng xanh lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo, hoa văn vặn vẹo điên cuồng nhúc nhích.
Bạch Đông Lâm thấy vậy thì biểu cảm thay đổi, sợ nó lại giở thủ đoạn gì đó, bèn bước nhanh về phía trước, ném thẳng cái hộp đồng xanh vào trong vết nứt nham thạch nóng chảy.
Hộp đồng xanh rơi vào bên trên nham thạch nóng chảy cũng không chìm xuống, mà lơ lửng bên trên nham thạch nóng chảy.
Ánh sáng u ám càng ngày càng lớn hơn, hoa văn nhu động dần dần hợp thành một bộ đồ án vặn vẹo, huyền ảo.
Bạch Đông Lâm nhướng mày, nhìn thế nào cũng thấy cái hộp đồng xanh đang muốn tung ra chiêu tất sát. Nếu mày đã không chìm thì tao đây sẽ tiễn mày xuống dưới!
Hắn vừa định nhảy xuống lại đột nhiên nghĩ đến gì đó, bèn tháo nhẫn Tu Di, cong ngón búng ra, làm nó biến mất trong phút chốc. Hắn cũng không rõ tình hình bên dưới nham thạch nóng chảy như thế nào, không thể để nhẫn Tu Di bị hư.
Làm xong những thứ này rồi, Bạch Đông Lâm nhảy thẳng xuống, ôm hộp đồng xanh lặn thẳng xuống chỗ sâu của nham thạch nóng chảy.
Nhiệt độ của nham thạch nóng chảy cũng không cao, chỉ có hơn hai nghìn độ, nhưng ở đây còn là đáy sông. Nhiệt độ cao, áp suất cao, có chứa linh khí lửa độc!
Ba thứ hợp lại vẫn áp chế tốc độ khôi phục của hắn, chỉ một lát sau, hắn đã biến thành ‘hài cốt xương khô’.
Một bộ xương như bạch ngọc ôm một cái hộp đồng xanh óng ánh sắc đen lặn sâu xuống đáy của nham thạch nóng chảy.
Sương xám bên trong cái hộp đồng xanh điên lên. Lúc đầu tất cả đều rất thuận lợi, mãi đến khi nó gặp phải tên nam nhân giết không chết này!
Chuyện đã đến nước này, nó cũng chỉ có thể dốc toàn lực, nếu không… nó bị chìm xuống đáy nham thạch nóng chảy thì sau này không biết bao nhiêu vạn năm nữa nó mới có cơ hội.
Sương xám hiến tế toàn bộ linh hồn nó cắn nuốt được, bắt đầu kích hoạt hộp đồng xanh!
Sai thời điểm! Sai giai đoạn! Còn thiếu rất nhiều linh hồn!
Thất bại là chuyện chắc, nhưng nó không còn lựa chọn nào khác, làm hay không thì kết quả đều giống nhau. Nó thử đại một lần, nhỡ sẽ xảy ra kỳ tích thì sao?
Cùng với việc tất cả linh hồn bị hiến tế, ánh sáng u ám của hộp đồng xanh đột nhiên bị hút vào trong, bị hoa văn nhúc nhích cắn nuốt. Hộp đồng xanh chấn động, thoát khỏi cái ôm của Bạch Đông Lâm, trôi nổi trong nham thạch nóng chảy. Một luồng sức mạnh vô hình gạt đi tất cả nham thạch nóng chảy ở xung quanh!
Vậy là Bạch Đông Lâm thấy hộp đồng xanh giống như một khối rubik vậy, bắt đầu xoay tròn, hợp lại không ngừng, hoa văn bên trên điên cuồng vặn vẹo, nhúc nhích, trông ghê tởm hệt như xúc tua vậy.
‘Choang’!
Một hồi âm hưởng vang lên, hộp đồng xanh ngừng biến đổi, trở thành một cái khối lập phương rỗng ruột! Vô số đường nét vặn vẹo bên trong hình lập phương, nối tới một điểm đen ở vùng trung tâm.
Từ đó, điểm đen càng lúc càng lớn, trở thành thứ hệt như một cái động đen tối vậy, nối liền một thế giới vô danh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận