Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1043: Chúc mừng Đan Càn lão sư

Ở chung lâu ngày, thậm chí còn cam tâm tình nguyện gọi đối phương một tiếng lão sư, hắn đối với nhân phẩm của Đan Càn tự nhiên cũng hiểu rất rõ, Đan Càn đã sớm thoát ly khỏi Long Tộc, là một người thực sự đáng giao hảo. “Đúng vậy! Đan Càn lão sư, ngươi chờ một chút, đợi Lão Tổ trở lại sẽ cho chúng ta câu trả lời thích đáng.”
La Điện đứng ở một bên từ trước đến nay đều thích đối nghịch với Lưu Đông Xuyên, vậy mà lúc này khó có được thời điểm đứng trên cùng một lập trường lên tiếng khuyên giải, bởi vậy có thể thấy được, Đan Càn con người này thực sự là một người tốt!
“Hồ nháo!”
Đôi mắt to tròn của Đan Càn trừng lớn, sợi râu bên miệng còn không ngừng đong đưa.
“Hiện giờ các vị Lão Tổ đều thân mang trọng trách, sao có thể bởi vì chút chuyện vặt vãnh này của ta mà đi làm phiền tới họ được? Ài, các ngươi cũng nhớ bảo trọng, ta…”
“Đan Càn”
Một âm thanh già nua như thiên doãn từ phía chân trời truyền đến, cắt ngang lời tạm biệt đầy thâm tình của Đan Càn, hư không vặn vẹo vỡ vụn hiện lên khoảng trống u bạch, một đạo pháp chỉ kim quang chói mắt chậm rãi lan rộng tới chỗ bọn họ.
Lão Tổ thật sự đã đáp lại lời thỉnh cầu của bọn họ!
Mọi người trong lòng kinh ngạc, lập tức khom người hành lễ, Đan Càn cũng thoát bỏ thân thể Long Tộc hóa thành hình người, quỳ gối trên hư không.
“Chúng ta gặp qua Lão Tổ!”
Kim quang pháp chỉ tung bay trong hư không, xung quanh dày đặc những văn tự rồng bay phượng múa, từng cái từng cái danh tự, âm thanh to lớn liên tục từ trong pháp chỉ truyền đến.
“Hội nghị tối cao của Nhân Tộc, ra quyết định bổ sung thứ hai của kế hoạch trục xuất Yêu tộc ra khỏi địa bàn của Nhân Tộc, tức liên quan đến việc Nhân Tộc có thể tiếp nhận một số ít Yêu tộc thuộc họ Lân Giáp Phi Cầm được hay không, lưu giữ lại tư cách được ở lại trong địa bàn của Nhân Tộc…”
“Nhân tố đánh giá, những người có cống hiến đối với Nhân Tộc, hành tung trước kia, bối cảnh huyết mạch …bảy mươi hai điểm, trải qua trùng trùng điệp điệp tầng kiểm tra phân tích, tổng cộng có một vạn tám ngàn sinh linh thỏa mãn đủ điều kiện, sắc lệnh trục xuất sẽ không được thi hành đối với những Yêu tộc có danh tự trong pháp chỉ trên.”
“Ngoài ra, những sinh linh trên không còn được đảm nhiệm những chức vị trọng yếu của Nhân Tộc ta nữa, như sau…”
Trong pháp chỉ truyền đến từng đợt âm thanh Cổ Ba Vô Kinh, không mang chút cảm xúc nào, mọi người lúc này mới kịp phản ứng lại, đây cũng không phải là ý chí của Lão Tổ đích thân đến, mà chỉ là âm thanh được lưu lại bên trong pháp chỉ, cảnh tượng không thay đổi, hẳn là được thông báo đến tất cả một vạn tám ngàn địa phương.
“Đan Càn ngươi xem, ngươi đáp ứng được điều kiện trong pháp chỉ, vậy là ngươi có thể tiếp tục ở lại Nhân Tộc rồi, nhưng không thể tiếp tục đảm nhận chức vị Đan Minh trấn thủ được nữa.”
Thanh âm cuối cùng vừa dứt, pháp tắc liền hóa thành một đạo quang trụ, bay vào trong mi tâm của Đan Càn địa phương vốn khắc lên Chiến Hồn Ấn Ký, nơi đó hiện nên một hàng hoa văn màu vàng kỳ dị, đây giống như một loại chứng từ thân phận.
“Đa tạ Lão Tổ!”
Đan Càn vẻ mặt khích động chậm rãi dập đầu về phía U Bạch Không Động, tuy rằng không thể tiếp tục lưu lại Đan Minh nhậm chức, thế nhưng có thể tiếp tục ở lại địa phương của Nhân Tộc đối với hắn mà nói đã cảm thấy phi thương thỏa mãn rồi. Loại Long Tộc lưu lạc ở bên ngoài giống như hắn mà nói, nếu như bảo hắn rời đi, thiên địa này rộng lớn như vậy trong một khoảng thời gian ngắn hắn thật sự không biết đi đâu.
“Chúc mừng Đan Càn lão sư!”
Lưu Đông Xuyên và đám người thân hình khẽ động nháy mắt đã xuất hiện vây xung quanh Đan Càn, lên tiếng chúc mừng, đây quả thật là một chuyện đáng chúc mừng. Yêu tộc trong Chân duy nhất mênh mông nhiều như thế nào, căn bản không cách nào đếm được, bởi vậy có thể thấy được một vạn tám ngàn danh ngạch này chân quý như thế nào, muốn thông qua sự kiểm duyệt của các Lão Tổ là điều gian nan cỡ nào, chỉ sợ có một việc làm xấu đều sẽ lập tức bị trục xuất khỏi Nhân Tộc.
“Các vị Lão Tổ trạch tâm nhân hậu!”
Đan Càn cũng không ngừng mà cảm thán, bọn họ cũng chỉ là một vạn tám ngàn tinh linh của Yêu tộc, lại có thể làm cho các vị Lão Tổ đặc biệt mở ra hội nghị tối cao của Nhân Tộc. Chuyện này quả thực làm cho hắn cảm thấy thụ sủng nhược kinh, mà cách thức xử sự của Nhân Tộc quả nhiên cũng không giống nhau, họ sẽ không bỏ qua cho bất cứ một kẻ địch nào, cũng sẽ không để cho những bằng hữu có công với Nhân Tộc chịu thiệt thòi.
Đương nhiên, không thể đảm nhiệm những chức vụ quan trọng trong Nhân Tộc cũng là chuyện hợp tình hợp lý, dù sao trên đời này khó dò nhất cũng chính là lòng người, ai cũng không thể đảm bảo được một khắc sau những Yêu tộc này có phản bội lại Nhân Tộc hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận