Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 787: Xong nhiệm vụ Hải Yêu

Ầm ầm ầm! Dưới mặt đất, vô số kim loại bị hút vào tập hợp lại, một đỉnh núi tối đen lập lòe phát ra ánh sáng vàng của kim loại nhô lên từ mặt đất.
Mười nghìn trượng, trăm nghìn trượng đến ba trăm ba mươi nghìn trượng chọc thủng tầng mây, ngọn núi kim loại mới chậm rãi ngừng lại.
“Phía trên Cửu Thiên, treo đầu chín ngày…”
Trong tiếng ríu rít, Bạch Đông Lâm vung tay ném ra mấy cái đầu khổng lồ đã lộ nguyên hình, hung ác dị thường, mùi tanh nồng nặc.
Chín sợi xích thô dài tràn ra từ đỉnh núi kim loại. Những sợi xích bay lượn nhảy múa như một con rồng, đâm sâu vào cái đầu.
Cuồng phong gào thét, thổi bay những cái đầu hung dữ lắc lư không ngừng.
“Như vậy, chỉ cần đợi chín ngày là được.”
Hắn còn nghiêm túc thưởng thức kiệt tác của mình, Bạch Đông Lâm hài lòng gật đầu, rồi khoanh chân ngồi tại chỗ.
“Đã đến lúc hưởng thụ thành quả của chiến thắng!”
Trong mắt hắn hiện lên một tia vui mừng, không nói tới lượng lớn vật tư tu luyện thì những thứ mà chín vị hoàng tử Hải Yêu mang theo, ngoài linh thạch và linh dịch thì còn có rất nhiều pháp khí, bí thuật công pháp, linh đan quý giá và hạt giống pháp tắc mà hắn cần nhất!
Những thứ này là những thứ không thể thiếu để quật khởi và phát triển một thế lực. Vì vậy, bộ tộc Hải Yêu đều giao hết cho chín vị hoàng tử.
Thậm chí còn có những vật trân quý của cường giả!
Bạch Đông Lâm vung tay, mấy quả cầu pha lê trống rỗng lần lượt thoát ra, thần quang vây quanh, khí thức phồn thịnh, tổng cộng có một trăm hai mươi viên!
“Trong số các pháp tắc, ngoại trừ Nguyệt, Tử và thất tình lục dục là có chút thú vị thì những pháp tắc khác chỉ thêm vào cho đủ số thôi.
“Nhưng mà, như vậy đã đủ rồi…”
Ba trăm sáu mươi lăm linh khiếu, hắn chỉ cần để lại một phần không gian cho những pháp tắc hắn cần phải sử dụng là được, những linh khiếu còn lại tùy ý trồng pháp tắc.
Thế giới – thời gian, vật chất.
Duy Độ – thời gian, vật chất.
Âm dương đã thuận theo tự nhiên mà lĩnh ngộ. Hiện tại cái chết đã có, còn cần sự sống để kết hợp các pháp tắc tương ứng.
Pháp tắc thời gian không cần nói nhiều nữa, còn pháp tắc vật chất của thế giới này, thật sự là pháp tắc vô song của chuỗi pháp tắc, ẩn chứa rất nhiều lực lượng.
Bốn trạng thái cơ bản của vật chất là rắn, lỏng, khí và li tử thể(*)
(*)Plasma.
Li tử thể cũng là sức mạnh của năng lượng.
Nói cách khác, nó cũng chính là hạt lực mạnh và hạt lực yếu trong bốn lực cơ bản của vũ trụ.
Pháp tắc vật chất đi sâu vào lực lượng của hạt căn bản!
Như thế, hắn chỉ cần để lại không đến mười linh khiếu, linh khiếu còn lại đều có thể tùy ý trồng pháp tắc khác.
Theo suy nghĩ của mình mà hành động, ý niệm thần hồn của Bạch Đông Lâm tuôn ra. Để các hạt giống pháp tắc đang lơ lửng trên không đi vào cơ thể, rất nhanh đã hấp thu toàn bộ.
Đến nay, trong cơ thể hắn đã có hơn hai trăm mười loại pháp tắc.
Từ từ mở mắt, nhìn đến chân trời biển mây, một tia sáng vàng chói lọi nổi lên.
Ánh sáng xuyên qua biển mây, chói mắt vô cùng. Ở đầu kia của biển mây, ba vầng trăng sáng chồng lên nhau bị nhấn chìm biến mất.
Bình minh ló dạng.
Một đêm dài đã qua…
“Nam mô A di đà phật!”
Trong tiểu thế giới đổ nát, từng tiếng Phạn đột nhiên vang lên, Phật quang nhu hòa không thể đong đếm giống như mặt trời chói lọi, lập tức chiếu sáng một khoảng không lạnh lẽo của vũ trụ.
Nơi Phật quang đi qua, vết nứt chằng chịt trên thế giới chậm rãi khép lại.
Một bóng người mờ ảo được ngưng tụ từ vô số điểm sáng, thong dong bước ra từ Phật quang chói lọi, gương mặt mơ hồ không rõ hình dáng. Chỉ cần là người chú ý thấy đều sẽ vô thức rơi vào trạng thái tâm tịnh, hòa nhã.
Vị tư trưởng thứ bảy nhíu mày, ngọn lửa ý chí bốc lên trong thể nội, đè nén sự khác thường trong lòng.
Sau khi Đồ Nhai lão tổ đi trấn áp hiện tượng kỳ dị, các vị Đại Năng của Chiến Tranh ti không rút lui ngay lập tức mà ở lại tiểu thế giới để tra xét tỉ mỉ hi vọng có thể tìm ra manh mối, đặc biệt là dấu vết của Yêu Tộc. Trong lòng tư trưởng thứ bảy đã nhận định, chuyện này tám chín phần có liên quan đến Yêu Tộc!
Chẳng phải sự việc đã được xử lý thỏa đáng rồi à? Sao lão tổ lại đến đây?
Tất cả các vị Đại Năng liếc nhìn nhau lộ ra vẻ nghi hoặc. Vị lão tổ giẫm Phật quang mà đến này là cường giả cảnh giới thứ mười, Phật quang còn rõ ràng hơn Đồ Nhai lão tổ. Những người đang có mặt ở đây, không ít người đã từng tiếp xúc với lão tổ, cảm giác của bọn họ chắc chắn sẽ không sai.
“Tham kiến lão tổ!”
Không kịp suy nghĩ gì, tất cả mọi người đều cung kính hành lễ, thái độ vô cùng tôn kính.
Tư trưởng thứ bảy bước tới, chắp tay, giọng điệu nghi ngờ hỏi: “Vãn bối, tư trưởng thứ bảy của Chiến Tranh ti tham kiến tôn giả. Không biết tôn giả đến đây vì điều gì?”
Tôn giả là xưng hô kính trọng dành cho lão tổ của Phật môn, tuy không biết vị trước mặt là vị Phật nào của Phật môn, nhưng Phật quang thuần túy tràn ngập xung quanh là bằng chứng tốt nhất.
“A di đà phật, xem ra bổn tọa đã chậm một bước. Không biết là vị đạo hữu nào đã thu phục cấm chế kỳ lạ của thời đại Không Ách?”
Ánh sáng hình người chắp tay thành hình chữ thập, đôi mắt tràn ngập Phật quang he hé, Thiên Ngoại Thiên phái hắn xuống tất nhiên là có lý do, hắn vô cùng am hiểu phong ấn trấn áp, nhưng tình hình trước mắt, hơi vượt ngoài tầm kiểm soát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận