Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 642: Thâm nhập thành công

Một làn sóng dao động chợt gợn lên ngoài lớp vảy giáp, lập tức áp lực của nước lên hắn dường như chẳng còn chút gì. Bạch Đông Lâm thuận theo dòng chảy, tốc độ tăng vọt như phi nước đại. Không lâu sau, hắn đã chạm đến đáy hồ, một cung điện nguy nga tráng lệ rộng vô biên hiện ra trước mắt, tựa như Long cung trong truyền thuyết.
Tòa cung điện mang lại một cảm giác rất khác biệt so với những cung điện cùng kiểu dáng trên mặt đất.
Bạch Đông Lâm chẳng bỏ vào mắt, vẻ mặt tỏ ra như quá quen thuộc nên không còn hứng thú, rất đúng với hành vi của cá yêu.
Hắn đang nhập vai rất sâu!
Đây chính là tác phong của một diễn viên chuyên nghiệp!
“Không xong rồi! Xảy ra chuyện lớn rồi!”
Bạch Đông Lâm tỏ ra kích động, liên tục gào thét, thân hình lảo đảo, đôi lúc lại phun ra mấy ngụm máu.
Hắn cố lết đến gần vầng sáng bảo vệ bên ngoài cung điện, Bạch Đông Lâm lấy ra một lệnh bài, hào quang lập tức lóe lên, một tia sóng vọt ra ngoài và bao phủ thân thể của hắn.
Làn sóng gợn lên rồi tắt rất nhanh, sau đó vầng sáng toát ra hào quang mạnh mẽ rồi hút Bạch Đông Lâm vào trong.
Trong lòng Bạch Đông Lâm thầm mừng, bước đầu tiên, thâm nhập thành công!
“Không xong rồi! Xảy ra chuyện lớn rồi!”
Hắn tiếp tục gào thét chói tai, thu hút các binh lính tuần tra lân cận, liền khiến bọn họ lao tới.
“Thống lĩnh Mắt lồi, có chuyện gì xảy ra với ngài?”
Con cá yêu mà Bạch Đông Lâm đang cải trang thành tên là Mắt lồi, một thống lĩnh trong Bích Du Cung, địa vị đứng trên các binh lính tuần tra rất nhiều. Có hai con tôm lanh lợi nhanh chóng đi lên trước đỡ lấy Bạch Đông Lâm và ân cần hỏi han.
“Đừng nói nhảm, mau dẫn ta đi gặp tướng quân Ngao, bản thống lĩnh có chuyện lớn cần bẩm báo!”
“Tuân mệnh!”
Hai tên lính tôm vội vàng đỡ Bạch Đông Lâm đi vào trong cung điện.
Bên trong cung điện được xây dựng giống như một trại quân sự, Bạch Đông Lâm gặp được tướng quân Ngao có thân hình khôi ngô, chỉ ngồi thôi cũng đã cao gần mười trượng; khuôn mặt của hắn ta đã có hình dạng của con người, nhưng sau lưng vẫn còn tồn tại một cái mai rùa rất lớn.
“Tướng quân Ngao, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Bạch Đông Lâm vừa nói vừa hụt hơi, mới nói xong câu đã ngã uỵch xuống đất, như hoàn toàn kiệt sức.
Tướng quân Ngao cau mày, không bận tâm đến tiểu tiết mà hỏi thẳng:
“Thống lĩnh Mắt lồi, chẳng phải ngươi đi hộ tống “hàng” từ Huyết Hà tông sao? Bọn họ đâu?”
“Phù phù! Chẳng còn gì cả, tình hình rất thảm khốc, tất cả đều đã chết hết! Chỉ có mình ta may mắn giữ được mạng nhỏ, lô hàng mấy triệu món cũng đã bị cướp đi hết!”
Bạch Đông Lâm tỏ ra bi thảm, giọng nói rất chua chóe.
“Ngươi nói cái gì?!”
Ngay lập tức, tướng quân Ngao tức giận trợn mắt đứng phắt dậy, khí thế hung tợn tràn ra, toàn tòa cung điện liền chấn động.
“Hừ! Là ai làm!”
Lô hàng lần này rất quan trọng, nếu mà để bị lộ ra ngoài sẽ mang đến phiền phức không nhỏ cho Bích Du Cung. Nhân loại sẽ không bỏ qua chuyện này, dù cho tầng lớp lãnh đạo loài Yêu có ra mặt giúp đỡ cũng phải trả giá đắt.
Vậy nên từ trước đến giờ luôn lén lút hành động, không để người ngoài biết.
“Là cung Xoáy nước! Bọn chúng đột kích cướp lấy lô hàng của chúng ta, mong tướng quân Ngao phân xử! Toàn bộ huynh đệ của ta đều đã chết! Bọn họ đều là máu mủ ruột thịt của ta!”
Mắt lồi đau lòng thét gào, dáng vẻ đau khổ tột cùng của hắn khiến đám yêu binh bên ngoài xì xào cảm động, không ngờ rằng thống lĩnh Mắt lồi lại trọng tình đến vậy!
Tướng quân Ngao tỏ ra thấu hiểu, kẻ thù lớn nhất của Bích Du Cung tại Thái Hồ, chẳng còn ai khác ngoài cung Xoáy nước.
Mâu thuẫn giữa hai thế lực trước đến nay vẫn luôn cực kỳ nghiêm trọng, cách đây không lâu còn đại chiến tranh giành quyền khai thác một khoáng mạch bên dưới đáy hồ, đến tận giờ vẫn còn trong tình trạng giằng co.
Ngoài cung Xoáy nước ra còn có ai dám liều mạng đắc tội Bích Du Cung bọn họ?
Nhưng cũng thở phào một hơi, may là kẻ địch cũng là loài yêu, sự việc vẫn chưa bị lộ ra ngoài. Đây là quy tắc ngầm trong cộng đồng các loài yêu, nếu cung Xoáy nước dám đi thông đồng ngoại địch, chắc chắn sẽ bị toàn thể loài yêu bài xích.
Tin chắc rằng sẽ chẳng có ai ngu như đến mức đi cõng rắn cắn gà nhà.
“Tướng quân Ngao, xin ngài ra lệnh triệu tập binh lính, tranh thủ đi chặn bọn chúng lại, giành lại lô hàng. Đồng thời, báo thù cho những huynh đệ đã tử trận!”
Bạch Đông Lâm diễn quá chân thật, thậm chí còn cảm động được một số binh lính, khiến bọn họ tức giận muốn đi trả thù cho hắn.
“Hừ! Bích Du Cung chưa bao giờ ngại lũ bọn chúng, phải cho chúng trả giá thật đắt vì dám đụng đến chúng ta!”
“Tập hợp binh lính, theo ta đi giết địch!”
“Tuân mệnh!”
Hai phó tướng đứng ở hai bên tướng quân Ngao đồng thanh, bóng dáng của bọn họ lập tức biến mất, tích tắc đã rời khỏi đại điện.
“Tướng quân, phải chăng trước tiên nên bẩm báo cấp trên xin chỉ thị?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận