Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1223: Xuyên qua Vực Sâu Vô Tận

Cho nên ngay từ đầu, kế hoạch đã tiến hành tính toán chu đáo, ai giao thủ với ai là sau khi cân nhắc thực lực mới quyết định, thậm chí vị quân chủ vực sâu ngăn cản Huyết Đồ kia cũng đã lớn tuổi, chủ động hy sinh chính mình.
Phía sau bởi vì sát thần Kiếm Chủ xuất hiện, phá vỡ cân bằng, hai vị Thập Cảnh bị đuổi giết nên chết là dễ hiểu, thế nhưng lại nhiều hơn hai người chết là chuyện gì xảy ra?
Nhóm người Phất Lâm ở Thập Cảnh bị một ánh sáng màu xanh bao vây, sự áp chế của dòng sông u tối bị tiêu trừ, nhanh chóng dẫn dắt đầu nguồn của dòng sông u tối.
Nghe Ma Chủ hỏi, trong mắt Phất Lâm hiện lên vẻ kiêng kỵ nồng đậm, chậm rãi mở miệng nói: “Phất Khách Lý Khắc là bị một kích của một tiểu tử Thần Ma Cảnh giết chết trong nháy mắt!"
Chúng ma im lặng, ánh mắt kỳ lạ nhìn lướt qua Phất Lâm.
"Phất Lâm, đầu óc của ngươi bị Kiếm Chủ chém mất rồi sao? Ở đây nói lời điên cuồng cũng không sợ làm vực sâu vô tận mất mặt!”
"Hừ! Tử Cốt, ngươi nghĩ bản quân chủ đang đùa giỡn với ngươi sao?”
Phất Lâm trừng mắt nhìn Tử Cốt, cũng không giải thích nhiều, giơ tay lấy ra thần hồn ký ức kết tinh từ mi tâm, bắn vào trong đầu Thập Cảnh còn lại.
"Đây là..."
Sự thật vẫn có sức thuyết phục hơn, ký ức chân thật không phải giả, bày ra tất cả những gì Phất Lâm nhìn thấy lúc trước, thậm chí bao gồm cả ánh mắt mang đến sợ hãi kia.
"Nếu như là ai dẫn tới cái nhìn chăm chú của Sông Mẹ, như vậy ở trong sân cũng chỉ có tiểu tử quỷ dị kia."
"Dẫn tới ánh mắt của Sông Mẹ, còn có thủ đoạn có thể giết Thập Cảnh trong nháy mắt. Tiểu tử này đến tột cùng là thần thánh phương nào?”
Người phá tường chưa bao giờ xuất hiện qua, tung tích linh nô cũng khó tìm cả đời, chỉ khi xuất hiện sinh linh có ý đồ thoát khỏi chân linh, Sông Mẹ mới có thể phái ra đòn sát thủ này.
Trước Hi Lý Phượng, có lẽ có cường giả cũng từng tiến hành thử, nhưng rất rõ ràng đều thất bại, sau khi chết, tin tức của Linh Nô tự nhiên cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Về phần Lưu Lãng Đế và Hi Lý Phượng vì sao hiểu rõ Linh Nô như lòng bàn tay, nguyên nhân trong đó cũng không biết.
Tin tức mấu chốt thiếu hụt khiến những cường giả Thập Cảnh có năng lực thôi diễn vô cùng mạnh mẽ này cũng không cách nào nhìn thấu bí mật trên người Bạch Đông Lâm.
“Hiện tại các ngươi cũng đều nhìn thấy, thực lực Nhân Tộc hiện tại đã vượt qua tưởng tượng của chúng ta, giữa các tộc nhất định phải tập trung lực lượng liên hợp lại, nếu không chỉ có bị Nhân Tộc lần lượt tiêu diệt!”
"Nhân Tộc trưởng thành quá nhanh, cũng quá ẩn nhẫn."
Trong thời gian ngắn ngủi, vực sâu vô tận bị phá hủy hoàn toàn, thế giới chư thần càng chết không còn một cái, mũi nhọn của Nhân Tộc lộ ra, lần thứ hai gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho bọn hắn.
"Lãnh tụ tối cao của Vu Thần Giới đã đưa ra đề nghị này từ lâu, Hắc Minh Giới ta và Tử Tịch Diệt Giới đều đã đáp ứng gia nhập liên minh."
"Đại Hắc Ám Thiên nói rất đúng, Vực Sâu Vô Tận cũng đang có ý này..."
Trong lúc trao đổi ý kiến, ánh sáng màu xanh đã dẫn dắt rất nhiều Thập Cảnh đi tới đầu nguồn của dòng sông u tối, cho nên mọi người đều nhìn thoáng qua nam tử đầu trọc khoanh chân ngồi, ánh mắt kiêng kỵ, không dám tiến lên chút nào.
Tay Ma Chủ cầm hai khỏa đầu lâu thủy tinh, hơi lắc lư, dòng sông u tối xuyên qua vực sâu vô tận bắt đầu nhanh chóng co rút lại.
“Rốt cục đều đến đủ rồi!”
Ý chí của Bạch Đông Lâm đã đến từ lâu, nhưng vì bảo đảm phát huy uy lực lớn nhất của dòng sông u tối, hắn vẫn nhẫn nhịn không động thủ, mà chờ đợi Ma Chủ dẫn toàn bộ Thập Cảnh khác tới.
Hiện tại nếu hắn sống lại ở chỗ này, có thể cũng không kịp lấy ra đầu lâu thủy tinh, sẽ bị dòng sông u tối trấn giết.
Cho nên, ý chí của hắn tràn vào ánh sáng màu xanh bao phủ, suy nghĩ vừa xoay chuyển, dường như dán chặt vào ma thân lạnh như băng gần Phất Lâm, sống lại.
Cảm giác được hơi thở quen thuộc đột nhiên xuất hiện gần trong gang tấc, bóng người Phất Lâm cứng đờ.
"Ngươi, ngươi..."
"Ngươi cái gì mà ngươi!?"
Bạch Đông Lâm nhếch miệng cười, trong tay đã hiện lên ba viên đầu lâu thủy tinh, có lẽ là bởi vì đầu lâu tới gần nam tử đầu trọc quá mức, tự động kích hoạt, trong lúc chấn động, ánh sáng màu xanh lấp lánh lên.
"Không tốt! Mau giết người này!”
Ma Chủ kinh hãi, nhìn đầu lâu giống hệt trong tay Bạch Đông Lâm, số lượng còn vượt qua hắn ta, trong lòng sinh ra cảm giác không ổn, đồng thời mở miệng, vô số ánh sáng đen kịt đã bắn về phía Bạch Đông Lâm, địch ta không phân biệt, ngay cả Phất Lâm cũng bị bao phủ trong đó.
“Đã muộn rồi!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, tay cầm đầu lâu giống như bản năng trời sinh, suy nghĩ xoay chuyển, trong nháy mắt xuất hiện ở một chỗ khác, là sức mạnh của dòng sông u tối dẫn dắt hắn di chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận